Giải Mộng Đàn
Tâm linh - Truyện hay
Xác chết trong vại rượu Chương 8
Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)
Khi ông trẻ chạy vội đến, cả nghĩa trang đã thê thảm không nỡ nhìn.
Vợ Trương Viễn và vợ Trần Hổ yếu ớt dựa vào nhau khóc lóc, vết máu phủ kín cả đại đường nghĩa trang.
Tôi run rẩy đi đến gần ông trẻ: “Con xin lỗi, con…”
Ông trẻ liếc nhìn đèn ẩn hồn đã tắt ngúm, tức giận suýt gõ gãy gậy batoong: “Đồ bỏ đi, mày có thể làm được cái gì không hả!”
Đồ bỏ đi, thi thể nữ kia cũng gọi tôi như này.
Tôi ậm ừ, cũng không dám nói thêm gì cả, nhưng tôi thật sự cảm thấy rất uất ức.
Ông trẻ còn muốn chửi tiếp, thì trưởng làng trầm mặt đã từ ngoài cửa đi vào.
Đi theo đằng sau lão ta còn có mấy người đàn ông cường tráng, hai người một nhóm, mỗi nhóm khiêng một thi thể đi vào.
“Đã tìm được Lâm Cường và Hà Sinh.” Trưởng thôn lấy bao thuốc lá ra, gõ nhẹ vào đế giày của mình: "Thật sự là quỷ dị."
Nói xong thì không còn hé răng nữa, chỉ ngồi xổm ở một bên hút thuốc.
Ông trẻ liếc nhìn người trẻ tuổi ở bên cạnh, người đó hiển nhiên cũng đã bị khiếp sợ không nhỏ, lập cà lập cập kể cảnh tượng khi phát hiện bọn họ.
“Hai tên trộm đồ này trốn ở trong một hang động ở sườn núi, buổi tối chúng cháu thấy ở đó có ánh lửa, nên đi qua tìm thử xem, ai nào ngờ bọn họ…” Cậu ta nuốt nước bọt, giống như có thể nôn oẹ bất cứ lúc nào vậy: “Bọn họ cười kỳ dị như thể bị quỷ quấn thân vậy, người nào người ấy cầm một cái cưa rỉ sắt, cưa chân lẫn nhau!”
“Kéo thế nào cũng không tài nào kéo ra nổi, người nào đến kéo thì cắn người đó, chém người đó, chân chảy máu không khác gì vòi nước, còn chưa đợi khiêng được xuống núi thì đã mất quá nhiều máu, chết hết cả, cái chân bị cưa đứt cũng đã biến mất không lý do.”
Sắc mặt ông trẻ thay đổi cực lớn, vội vã đi đến xem thi thể nữ trong vại rượu.
Quả nhiên, không biết từ lúc nào hai cái chân đã được khâu lên người cô ta.
Trưởng làng cũng đi qua xem theo, ngay sau đó dụi mắt giống như không dám tin: “Tôi hoa mắt hay sao? Không, không phải cô ta, cô ta đang cười đấy chứ?”
Tất cả mọi người đều tỏ ra nghiêm trọng, không ai dám lên tiếng.
Không phải là lão ta hoa mắt, mà là thi thể nữ đó thật sự đã cong môi cười.
“Một người cuối cùng…”
Bên tai dường như truyền tới tiếng cười đùa kì dị của thi thể nữ đó, chân tôi mềm nhũn, dựa vào cột nhà.
Cũng không biết có phải là do bị trạng thái thê thảm của hai thi thể này làm buồn nôn hay gì, mà vợ Trần Hổ và vợ Trương Viễn ở trong góc bên kia đột nhiên “ọe” một tiếng, đồng loạt nôn ra khắp mặt đất.
“Bụng, bụng đau quá!”
Hai người yếu ớt kêu gào, mọi người đều thảng thốt nhìn sang, chỉ thấy bụng của hai người họ phồng lên một cách nhanh chóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường, rất giống như đã mang thai được bảy tám tháng!
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 8
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 7
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 6
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 5
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 4
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 3
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 2
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 1
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 9
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 8
so
huhu :(
Gê
Hay hay
Ghê
Hic ghê
Nhiều chương quá
Đáng sợ
Hu
Số
Ok
Hay
Ok
Ghe qua
Hay
Ghê
Ok nè
Sợ quá đi
Quỷ dị
Ghe