Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🧧 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🧧 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🧧 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🧧 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🧧 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🧧 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🧧 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🧧 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🧧 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🧧 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🧧 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🧧 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🧧 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🧧 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

Truyện ngôi mộ quỷ chương 8

thuy22
[MOD] thuy22
1 tháng trước

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Vừa nói anh Bình vừa cắm đầu cắm cổ chạy về phía mọi người. Cậu Bảo thấy vậy thì hồn vía lên mây cũng quay đầu bỏ chạy.. Khi đã chạy được một đoạn thì đột nhiên, cậu nghe thấy có tiếng cười phía đằng sau.

Thấy có gì đó sai sai, cậu quay đầu lại thì thấy bốn người lúc này đang ôm bụng nhìn cậu cười lên sặc sụa. Biết mình bị lừa thế nhưng cậu chẳng thể giận nổi, vẻ mặt quê mùa mắc cỡ cậu tiến lại chỗ mấy người im lặng cúi đầu không nói gì.

Sau một hồi cười đùa mấy người lại tiếp tục đi tuần làm nhiệm vụ. Dẫn đầu vẫn là anh Bình với chiếc đèn pin và cái dùi cui điện trên tay. Đi phía sau cùng là cậu Bảo vẫn còn chưa hết xấu hổ về cái chuyện khi nãy.

Đang đi đột nhiên cậu Bảo nghe thấy phía sau lưng như có tiếng bước chân nhè nhẹ của ai đó, cậu vội đứng lại thì tiếng bước chân ấy cũng im bặt. Cậu vừa bước đi thì những âm thanh ấy lại xuất hiện. Sợ hãi cậu nuốt xuống một ngụm nước bọt rồi quay ngoắt mặt lại, thế nhưng xung quanh không có ai cả.

Nghĩ là khi nãy mình nghe nhầm nên cậu cũng chẳng dám nói với ai, sợ nói ra mọi người lại một lần nữa chê cười rằng cậu nhát gan, yếu bóng vía. Từ lúc nghe thấy cái tiếng bước chân kia, trong lòng cậu bắt đầu dấy lên một nỗi bất an khó tả. Cậu cứ cảm giác là ngay sau đây, sẽ có một điều kinh hãi chuẩn bị ập đến.

Nắm chắc cái dùi cui điện trên tay cậu liên tục đảo mắt nhìn bốn phía, thi thoảng lại dọi ra đằng sau xem có ai đang bám theo hay không. Đang bước đi tất cả mọi người ai nấy đều giật mình, vì họ nghe thấy có tiếng như ai đó đang khóc lóc rất ai oán thê thảm vang lên giữa màn đêm.

Khi đưa mắt nhìn tới cái chỗ bụi tre phía xa xa thì mấy người đều rùng mình, vì thấy một cái bóng đen đang ngồi Lù lù ở đó, đầu cúi gục xuống. Tiếng khóc kỳ lạ đang phát ra kia cũng chính là của người ấy.

Anh Bình cẩn thận tiến lại gần rồi lớn tiếng:

“Này…, ai đấy…, ai mà giữa đêm giữa hôm ngồi một mình ở đây đấy”

Người kia vẫn khóc thút thít như chẳng nghe thấy lời anh nói. Khi tiến lại cách chỉ còn 5m mọi người mới nhìn rõ đấy là một lão già đang cởi trần, phía dưới lão mặc một cái quần nhìn vô cùng cũ nát, rách rưới và hôi hám.

“Này..cụ ơi..cụ gì ơi! Sao đêm hôm cụ lại ra đây ngồi một mình thế này?

Lời của anh Bình vừa dứt thì tiếng khóc kia cũng im bặt. Ông cụ từ từ ngửa mặt lên nhìn mọi người, khuôn mặt này chính là của cụ Kiểm trước khi chết. Nhìn mấy anh công an ông cụ lúc này không nói gì lại cúi gằm mặt xuống.

Thấy lạ Anh Bình lại nhanh nhảu:

“Chúng cháu là công an trên Huyện cử xuống để bảo vệ dân làng mình. Gần đây ở làng mình hay xảy ra mất cắp lắm, tốt nhất là đêm hôm cụ đừng có đi ra ngoài một mình nữa“

Ông cụ một lần nữa ngẩng đầu lên đảo mắt nhìn mấy người gật đầu rồi đứng dậy ra về.

Lúc ông cụ đi lướt qua mấy người chẳng hiểu tại sao ai cũng thấy rùng mình sởn cả da gà. Đặc biệt từ người của ông cụ bốc ra một cái thứ mùi vô cùng tanh tưởi và thum thủm đến rợn tóc gáy.

Lúc ông cụ đi lướt qua chỗ cậu Bảo, làm cho lông tóc gáy cậu dựng hết ngược lên, cậu cảm nhận được một sự nguy hiểm cực độ từ phía ông cụ trước mặt này. Bất giác cậu lùi về phía sau mấy bước, thấy vậy ông lão như cảm nhận được đưa ánh mắt man trá nhìn cậu cười một cái rồi đi thẳng.

Khi thấy bóng của ông cụ đã đi được một đoạn xa, lúc này cậu Bảo mới Thở phào một hơi hoàn hồn. Từ trước tới giờ cậu chưa từng trải qua cái cảm giác run sợ và ớn lạnh như vậy khi đứng trước một lão già.

Đột nhiên như phát hiện thấy điều gì anh Bình vội lớn tiếng:

“ Mọi người, mau lại đây xem này. Rõ ràng khi nãy chỗ này đường đất vẫn còn nhão nhoét sau cơn mưa ngày hôm qua, thế mà lại không thấy dấu chân của ông cụ kia đâu?”

Lúc này mọi người mới soi đèn pin xuống đó để kiểm tra, thì quả thật chỉ thấy dấu giày của mọi người để lại. Soi đi soi lại thêm một lúc nữa anh Bình lại thốt lên:

“ Thôi chết, bây giờ tôi mới nhớ ra, khi nãy lúc tôi soi đèn vào lão già ấy, thì rõ ràng là không thấy có bóng phản chiếu. Lão già này chắc chắn có vấn đề. Mau đuổi theo?”

Với cương vị là một tổ trưởng, lại là một người đại diện cho chính quyền nên mặc dù lúc này trong lòng cũng rất hoang mang sợ hãi, thế nhưng anh Bình vẫn phải tỏ ra cứng rắn để làm chỗ dựa tinh thần cho mấy anh em.

Nói là muốn chạy đi tìm lão già, thế nhưng thật tâm trong lòng anh lại mong sẽ không tìm thấy lão. Thế nhưng cái điều anh mong muốn đã không xảy ra, khi vừa mới chạy được một đoạn thì lão già đã đứng lù lù ở phía trước mặt. Cứ như lão ta cố tình đứng im đó để chờ đợi mấy người tìm tới vậy.

Nuốt xuống một ngụm nước miếng, tay cầm chắc cái dùi cui điện anh Bình hô lớn:

“Lão già kia, mau giơ hai tay lên đầu, nhanh!”

Từng chữ anh nói vô cùng dõng dạc và đanh thép. Thế nhưng lão già vẫn đứng im ở đó bất động. Anh tiếp tục nhắc lại lời nói khi lấy thêm một lần nữa, nhưng lão già vẫn cứ đứng trơ trơ ra đó như chẳng hề nghe thấy lời anh nói.

Đến lúc này đã mất kiên nhẫn, anh rút từ trong người ra một khẩu súng đạn cao su giọng đanh thép:

“Nếu cụ còn không chịu hợp tác thì đừng có trách chúng tôi”

Chờ đợi thêm chừng một phút thì:

“Bùm”

 

Truyện ngôi mộ quỷ chương 8

Truyện ngôi mộ quỷ chương 8

Vừa nói anh Bình vừa cắm đầu cắm cổ chạy về phía mọi người. Cậu Bảo thấy vậy thì hồn vía lên mây cũng quay đầu bỏ chạy.. Khi đã chạy được một đoạn thì đột nhiên, cậu nghe thấy có tiếng cười phía đằng sau.

Thấy có gì đó sai sai, cậu quay đầu lại thì thấy bốn người lúc này đang ôm bụng nhìn cậu cười lên sặc sụa. Biết mình bị lừa thế nhưng cậu chẳng thể giận nổi, vẻ mặt quê mùa mắc cỡ cậu tiến lại chỗ mấy người im lặng cúi đầu không nói gì.

Sau một hồi cười đùa mấy người lại tiếp tục đi tuần làm nhiệm vụ. Dẫn đầu vẫn là anh Bình với chiếc đèn pin và cái dùi cui điện trên tay. Đi phía sau cùng là cậu Bảo vẫn còn chưa hết xấu hổ về cái chuyện khi nãy.

Đang đi đột nhiên cậu Bảo nghe thấy phía sau lưng như có tiếng bước chân nhè nhẹ của ai đó, cậu vội đứng lại thì tiếng bước chân ấy cũng im bặt. Cậu vừa bước đi thì những âm thanh ấy lại xuất hiện. Sợ hãi cậu nuốt xuống một ngụm nước bọt rồi quay ngoắt mặt lại, thế nhưng xung quanh không có ai cả.

Nghĩ là khi nãy mình nghe nhầm nên cậu cũng chẳng dám nói với ai, sợ nói ra mọi người lại một lần nữa chê cười rằng cậu nhát gan, yếu bóng vía. Từ lúc nghe thấy cái tiếng bước chân kia, trong lòng cậu bắt đầu dấy lên một nỗi bất an khó tả. Cậu cứ cảm giác là ngay sau đây, sẽ có một điều kinh hãi chuẩn bị ập đến.

Nắm chắc cái dùi cui điện trên tay cậu liên tục đảo mắt nhìn bốn phía, thi thoảng lại dọi ra đằng sau xem có ai đang bám theo hay không. Đang bước đi tất cả mọi người ai nấy đều giật mình, vì họ nghe thấy có tiếng như ai đó đang khóc lóc rất ai oán thê thảm vang lên giữa màn đêm.

Khi đưa mắt nhìn tới cái chỗ bụi tre phía xa xa thì mấy người đều rùng mình, vì thấy một cái bóng đen đang ngồi Lù lù ở đó, đầu cúi gục xuống. Tiếng khóc kỳ lạ đang phát ra kia cũng chính là của người ấy.

Anh Bình cẩn thận tiến lại gần rồi lớn tiếng:

“Này…, ai đấy…, ai mà giữa đêm giữa hôm ngồi một mình ở đây đấy”

Người kia vẫn khóc thút thít như chẳng nghe thấy lời anh nói. Khi tiến lại cách chỉ còn 5m mọi người mới nhìn rõ đấy là một lão già đang cởi trần, phía dưới lão mặc một cái quần nhìn vô cùng cũ nát, rách rưới và hôi hám.

“Này..cụ ơi..cụ gì ơi! Sao đêm hôm cụ lại ra đây ngồi một mình thế này?

Lời của anh Bình vừa dứt thì tiếng khóc kia cũng im bặt. Ông cụ từ từ ngửa mặt lên nhìn mọi người, khuôn mặt này chính là của cụ Kiểm trước khi chết. Nhìn mấy anh công an ông cụ lúc này không nói gì lại cúi gằm mặt xuống.

Thấy lạ Anh Bình lại nhanh nhảu:

“Chúng cháu là công an trên Huyện cử xuống để bảo vệ dân làng mình. Gần đây ở làng mình hay xảy ra mất cắp lắm, tốt nhất là đêm hôm cụ đừng có đi ra ngoài một mình nữa“

Ông cụ một lần nữa ngẩng đầu lên đảo mắt nhìn mấy người gật đầu rồi đứng dậy ra về.

Lúc ông cụ đi lướt qua mấy người chẳng hiểu tại sao ai cũng thấy rùng mình sởn cả da gà. Đặc biệt từ người của ông cụ bốc ra một cái thứ mùi vô cùng tanh tưởi và thum thủm đến rợn tóc gáy.

Lúc ông cụ đi lướt qua chỗ cậu Bảo, làm cho lông tóc gáy cậu dựng hết ngược lên, cậu cảm nhận được một sự nguy hiểm cực độ từ phía ông cụ trước mặt này. Bất giác cậu lùi về phía sau mấy bước, thấy vậy ông lão như cảm nhận được đưa ánh mắt man trá nhìn cậu cười một cái rồi đi thẳng.

Khi thấy bóng của ông cụ đã đi được một đoạn xa, lúc này cậu Bảo mới Thở phào một hơi hoàn hồn. Từ trước tới giờ cậu chưa từng trải qua cái cảm giác run sợ và ớn lạnh như vậy khi đứng trước một lão già.

Đột nhiên như phát hiện thấy điều gì anh Bình vội lớn tiếng:

“ Mọi người, mau lại đây xem này. Rõ ràng khi nãy chỗ này đường đất vẫn còn nhão nhoét sau cơn mưa ngày hôm qua, thế mà lại không thấy dấu chân của ông cụ kia đâu?”

Lúc này mọi người mới soi đèn pin xuống đó để kiểm tra, thì quả thật chỉ thấy dấu giày của mọi người để lại. Soi đi soi lại thêm một lúc nữa anh Bình lại thốt lên:

“ Thôi chết, bây giờ tôi mới nhớ ra, khi nãy lúc tôi soi đèn vào lão già ấy, thì rõ ràng là không thấy có bóng phản chiếu. Lão già này chắc chắn có vấn đề. Mau đuổi theo?”

Với cương vị là một tổ trưởng, lại là một người đại diện cho chính quyền nên mặc dù lúc này trong lòng cũng rất hoang mang sợ hãi, thế nhưng anh Bình vẫn phải tỏ ra cứng rắn để làm chỗ dựa tinh thần cho mấy anh em.

Nói là muốn chạy đi tìm lão già, thế nhưng thật tâm trong lòng anh lại mong sẽ không tìm thấy lão. Thế nhưng cái điều anh mong muốn đã không xảy ra, khi vừa mới chạy được một đoạn thì lão già đã đứng lù lù ở phía trước mặt. Cứ như lão ta cố tình đứng im đó để chờ đợi mấy người tìm tới vậy.

Nuốt xuống một ngụm nước miếng, tay cầm chắc cái dùi cui điện anh Bình hô lớn:

“Lão già kia, mau giơ hai tay lên đầu, nhanh!”

Từng chữ anh nói vô cùng dõng dạc và đanh thép. Thế nhưng lão già vẫn đứng im ở đó bất động. Anh tiếp tục nhắc lại lời nói khi lấy thêm một lần nữa, nhưng lão già vẫn cứ đứng trơ trơ ra đó như chẳng hề nghe thấy lời anh nói.

Đến lúc này đã mất kiên nhẫn, anh rút từ trong người ra một khẩu súng đạn cao su giọng đanh thép:

“Nếu cụ còn không chịu hợp tác thì đừng có trách chúng tôi”

Chờ đợi thêm chừng một phút thì:

“Bùm”

 

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi