Giải Mộng Đàn
Tâm linh - Truyện hay
Xác chết trong vại rượu Chương 6
Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)
"Nửa đêm hôm qua, Từ Đại Trị dẫn mấy anh em tới tìm chồng tôi, nói ngọc Câu kia là đồ cổ, nhất định bán được giá tốt, nên muốn đi trộm ngay trong đêm…” Cô ta lẩm nhẩm nói: "Tôi đã khuyên bọn họ đừng dính đến món đồ này vì nó quá bất bình thường, bọn họ lại nói tôi mê tín, đã là thời đại nào rồi, đằng nào cũng nghèo chết, thà kiếm được một khoản tiền lớn để tận hưởng vài năm trước khi chết…”
Nghe đến tên con trai, trưởng làng không bình tĩnh được nữa.
Lão ta giương mắt nhìn trái nhìn phải, cuối cùng ánh mắt rơi vào người tôi: "Đại Trị đâu? Đại Trị đi đâu rồi?”
Tôi làm sao mà biết được?
Dò hỏi không có cửa, trưởng làng suy nghĩ chốc lát, quyết định ra tay từ nhà đám anh em của Từ Đại Trị, lục soát từng nhà từng hộ.
Nhà thứ nhất chính là anh em họ của Trần Hổ, nhà Trương Viễn.
Một đám người ồn ào ùa vào sân nhà anh ta, còn chưa đợi gọi cửa thì nghe thấy tiếng động kì lạ ở trong phòng ngủ của Trương Viễn.
Đám phụ nữ ngay lập tức đỏ mặt, đám đàn ông cũng ngẩn người ngay tại chỗ.
Giữa ban ngày ban mặt, Trương Viễn không những không ra đồng làm việc mà còn trốn ở trong nhà làm cái việc này.
Nhất thời, chúng tôi đi vào cũng không được, mà không vào cũng không xong, trong lúc ngại ngùng đứng trong sân thì đột nhiên nghe thấy một tiếng hét thất thanh từ trong phòng vọng ra:
"Anh Viễn… anh Viễn… cứu mạng với…”
Sắc mặt của trưởng làng nhanh chóng thay đổi, bước nhanh mấy bước đi đến đá mở cửa.
Chỉ thấy Trương Viễn nằm trên giường đất, sắc mặt trắng xanh, không động đậy.
Trưởng làng giơ tay xuống mũi dò hơi thở của anh ta, chỉ có thở ra mà không có hít vào, đã không còn khả năng sống sót nào.
Mà cạnh gối của anh ta có để một miếng ngọc Câu bóng loáng mượt mà, nhìn kỹ thì thấy màu đen bên trên dường như càng đậm hơn.
Trong vòng một ngày, hai người đã chết, còn có ba người mất tích, cả ngôi làng trong nháy mắt bị mây đen bao phủ.
Thi thể của Trần Hổ và Trương Viễn, ngay cả vại rượu lớn chứa thi thể nữ kia, đều được để ở nghĩa trang.
Ban ngày, trưởng làng đưa người đi tìm một vòng, nhưng cũng không tìm được ba người kia, bao gồm cả con trai lão ta trong đó.
Ông trẻ cho tôi một ngọn đèn tổng thể đen kịt, chỉ có một ngọn lửa xanh mờ, bảo tôi ngồi lên quan tài của Trương Viễn canh giữ.
Bởi vì tôi mới làm đám cưới, ít nhất hỉ khí sẽ ngưng tụ trên người tôi trong vòng ba ngày, lúc này oan hồn của thi thể nữ vẫn chưa biến thành khí, tạm thời sẽ không dám động tới tôi.
Ông ta nói tên gọi của đèn này là đèn ẩn hồn, được luyện thành bằng mỡ đông của hơn trăm người.
Chỉ cần tôi cầm ngọn đèn này canh giữ thi thể của Trương Viễn, không để thi thể nữ kia đoạt được cơ thể, ông ta xác định có thể tìm được cách phá trận trong vòng ba ngày.
Canh giữ xác chết quả thật khiến tôi sợ hãi, nhưng may thay tôi không hề cô đơn một mình, vợ Trương Viễn và vợ Trần Hổ cũng đều ở nghĩa trang túc trực bên lĩnh cữu.
Vợ Trương Viễn ban ngày bị giày vò tàn nhẫn, chồng lại chết trên người cô ta, cả người đều là dáng vẻ xấu hổ tựa hồ muốn chết.
Nhà Trần Hổ cũng mặt mày mệt mỏi, lặng lẽ ngồi canh trước linh cữu của chồng lau nước mắt, không phát ra tiếng nào.
Tôi ngồi ở trên quan tài lặng nhìn bọn họ, vẫn cứ cảm thấy có chỗ nào đó không hợp lý.
Lông mi của vợ Trần Hổ lúc trước dài thế này sao?
Vợ của Trương Viễn, từ khi nào gò má của cô ta lại có nốt ruồi vậy?
Phải rồi, còn có phần eo của bọn họ, lúc trước có thô như thế này ư?
Sắc trời dần tối, tôi đang suy nghĩ đau cả đầu thì ngoài cửa truyền đến tiếng gọi của mẹ:
“Niệm Kiều, mẹ tới đưa cơm cho con này.
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 8
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 7
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 6
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 5
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 4
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 3
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 2
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 1
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 9
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 8
Hay
Ok
Ghê
Sợ
Igg
Sợ
Ch
Hh
Dạ
Đọc sợ quá
Cũng tạm vậy
Ac vay
Sợ mà cứ đọc
Ý ẹ quá
Ui
Soẹ quâ
Hay
Đc chưa
Rựu trương
Ok