Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

Truyện ma Miếu Cổ Chương 1

thuy22
[MOD] thuy22
8 tháng trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

 

Trong một ngôi nhà cấp bốn đã cũ nát, một cái giọng chua ngoa the thé của một người phụ nữ liên tục vang lên:

“Bà ăn nó dân dấn lên, lề mà lề mề. Có mỗi cái việc ăn thôi mà ngày nào cũng để phải nói. Bà ăn còn không bằng một đứa trẻ con”

Không ai nghĩ những lời vừa rồi là của một người con dâu nói với mẹ chồng. Bà Mão nghe xong thì sợ hãi vội đưa tay bốc từng nắm cơm nhét vội vào mồm. Thế nhưng tuổi bà nay đã gần 90, mắt mờ tay run, Đã thế mụ Sa con dâu bà lại bắt bà ăn cơm nguội với cà muối, thì bảo sao bà ăn nhanh cho được.

Đang phồng má trợn mắt nhai thì bỗng nhiên bà kêu ré lên một tiếng, bà thò tay vào miệng móc ra một cái răng đen xì vẫn còn dính máu, cơm trong miệng cũng nhè hết cả ra rơi vãi tùm lum dưới đất. Mụ Sa thấy vậy càng điên tiết gắt lên:

“Úi giời ơi, lại cái gì nữa đây..trông kìa trông kìa, thế này thì có điên không chứ lị..nhìn bà đến là tởm.. Sao bà không chết quách đi cho nó rồi, nặng nợ..nặng kiếp!”

Nói rồi mụ chạy lại đưa chân hết văng cái bát ô tô cơm nguội ra sân vỡ tan tành. Bà Mão hai hàng nước mắt chảy dài uất nghẹn, bà lụ khụ đứng dậy đi lấy chổi để quét dọn những hạt cơm vừa rơi vãi. Trên bộ ghế tràng kỷ ông Sản con trai bà đang ngồi xem tivi.

Thấy mụ Sa to tiếng ông cũng chỉ ngoảnh ra nhìn rồi lắc đầu thở dài lại thôi. Thực ra câu chuyện vừa rồi nó diễn ra ở cái nhà này như cơm bữa. Lúc đầu ông còn lên tiếng nhắc nhở mụ đôi ba câu thế nhưng chỉ được vài hôm lại đâu vào đấy, dần dà mãi ông cũng nản, mặc kệ mụ muốn làm gì thì làm cho êm nhà êm cửa.

Dạo trước khi ông Mão còn sống, vì ông có tiền lương hưu nên hai vợ chồng chẳng bao giờ dám nặng lời với bố mẹ cả. Thế nhưng từ ngày ông mất, nhà cửa ruộng vườn cũng đã sang tên hết cho con cái, thì thái độ của mụ bỗng quay ngoắt một trăm tám mươi độ. Ngày nào mụ cũng chửi rủa, rồi thì đối xử với bà chẳng khác gì con ăn con ở trong nhà.

Lúc đầu thì bà con trong họ, rồi cả hàng xóm cũng có khuyên can một vài câu, thế nhưng chả ăn thua, thậm chí còn bị mụ quạt vào mặt cho xối xả:

“ Ô hay, sao các ông các bà cứ thích chõ mồm vào chuyện nhà người khác thế nhỉ? Có giỏi thì mấy người bưng bà ấy về nhà mà nuôi..gớm nữa..nói như mấy người ai chả nói được..phải ở trong chăn mới biết chăn có giận..đừng có bày đặt lên mặt dậy đời”

Mỗi lần mụ nói như thế thì người ta cũng chẳng biết nói gì hơn nữa, chỉ đành ái ngại lắc đầu im lặng. Mụ Sa này thực ra đã nổi tiếng đanh đá chua ngoa nhất nhì cái làng Lê Xá từ lúc còn mới dậy thì, Đã thế mụ lại còn toàn giao du với mấy cái phường đầu trộm đuôi cướp trên phố huyện.

Khi biết tin con trai và mụ qua lại với nhau, ông bà Mão cũng ra sức khuyên can rồi thì cấm cản. Vào một hôm, mụ vác cái bụng chửa to chềnh ềnh đến tận nhà ông bà để bắt đền. Dạo ấy con gái chưa chồng mà chửa là một nỗi nhục lớn không chỉ của người đó mà còn cả gia đình dòng họ. Thế nhưng mụ ấy vẫn cứ trơ trơ ra, chẳng có vẻ gì là xấu hổ cả.

Mà thực sự cái thai kia cũng không biết có phải là của thằng Sản con trai ông không nữa. Tuy vậy, hai ông bà cũng đành nhắm mắt nhắm mũi tổ chức đám cưới cho chúng nó Để tránh dân làng dị nghị, bàn ra nói vào.

Ông bà Mão được hai người con trai, ông Sản là cả, dưới đó còn có một người em trai tên là Sinh. Ông Sinh thì ngay từ khi còn trẻ đã vào tận trong Nam lập nghiệp rồi lấy vợ sinh con luôn ở trong đó. Thành ra cũng rất ít khi có dịp về nhà. Lâu lâu ông cũng gửi ít tiền chu cấp về cho anh cả để phụ nuôi mẹ già.

Đêm hôm ấy trời đổ mưa lớn, Tiếng gió rít gào làm cánh cửa sổ nơi đầu giường của bà Mão đập lên từng hồi liên tục. Nằm trên giường lúc này, nước mắt bà đã chảy xuống ướt đẫm cả cái gối. Bà thấy cô đơn, tủi nhục trong chính ngôi nhà của mình.

Ngoài trời sấm sét vẫn thi thoảng giáng xuống từng tiếng như bom nổ, bà Mão lồm cồm ngồi dậy, tiến lại chỗ góc nhà rồi mở cái hòm tôn ra. Từ trong đó bà lấy ra một bức ảnh, cùng với bộ quân phục của ông Mão, bước trở lại giường bà đưa tay lên ôm bức ảnh vào lòng, giọng bà run run trong nước mắt:

“Ông ơi..tôi khổ lắm..tôi chẳng thiết sống nữa..ông cho tôi theo với..đợi tôi..tôi sẽ về với ông ngay đây..”

Một tay ôm bức ảnh, một tay chống gậy bà Mão mở cửa rồi lầm lũi bước đi giữa trời mưa gió. Từng tảng nước mưa cộng với những cơn gió lạnh buốt hắt vào mặt làm bà rùng mình liên tục. Khắp người bà lúc này đã ướt nhẹp, thế nhưng tay bà vẫn giữ chặt bức ảnh, trên miệng nở ra một nụ cười hạnh phúc mà lâu lắm rồi nó chưa từng xuất hiện từ khi ông mão mất.

Cứ thế bà bước đi trong vô thức, cũng chẳng biết bà đã đi được bao lâu và bao xa. Chỉ thấy hai chân lúc này đã mỏi rã rời, cả người run lên cầm cập khiến bà không sao bước tiếp được nữa. Đưa mắt nhìn ra xung quanh bà thấy ngay trước mặt là một cái Miếu Cổ, bên cạnh có một cái đầm sen.

Cố lết từng bước chân xiêu vẹo bà tiến lại chỗ cái đầm, đứng trên bờ bà nhắm mắt hồi tưởng lại tất cả những kỷ niệm trong cuộc đời, sau cùng trên môi bà nở một nụ cười nhẹ rồi thả mình rơi thẳng xuống đó.

Bị nước xộc vào mồm vào mũi khiến bà vùng vẫy điên cuồng, nhưng chỉ chưa đầy hai phút sau thì đầu óc bà bắt đầu mơ hồ, cuối cùng không thấy động đậy gì nữa, người bà từ từ chìm hẳn xuống đáy đầm.

Cùng lúc đó, từ nơi cái miếu hai cái bóng trắng mờ mờ chẳng biết từ đâu bất chợt hiện ra. Nó lao vun vút đến chỗ mặt đầm rồi biến mất hút. Nằm phía dưới hai mắt bà Mão lúc này đang nhắm chặt bỗng mở ra trừng trừng, trên miệng bà đột nhiên hiện lên một nụ cười ma quái.

Bà từ từ ngồi dậy, ngoi lên mặt nước rồi bơi vào bờ. Hai mắt trắng ởn láo liên nhìn bốn phía lát sau đi thẳng về nhà.

Truyện ma Miếu Cổ Chương 1

Truyện ma Miếu Cổ Chương 1

 

Trong một ngôi nhà cấp bốn đã cũ nát, một cái giọng chua ngoa the thé của một người phụ nữ liên tục vang lên:

“Bà ăn nó dân dấn lên, lề mà lề mề. Có mỗi cái việc ăn thôi mà ngày nào cũng để phải nói. Bà ăn còn không bằng một đứa trẻ con”

Không ai nghĩ những lời vừa rồi là của một người con dâu nói với mẹ chồng. Bà Mão nghe xong thì sợ hãi vội đưa tay bốc từng nắm cơm nhét vội vào mồm. Thế nhưng tuổi bà nay đã gần 90, mắt mờ tay run, Đã thế mụ Sa con dâu bà lại bắt bà ăn cơm nguội với cà muối, thì bảo sao bà ăn nhanh cho được.

Đang phồng má trợn mắt nhai thì bỗng nhiên bà kêu ré lên một tiếng, bà thò tay vào miệng móc ra một cái răng đen xì vẫn còn dính máu, cơm trong miệng cũng nhè hết cả ra rơi vãi tùm lum dưới đất. Mụ Sa thấy vậy càng điên tiết gắt lên:

“Úi giời ơi, lại cái gì nữa đây..trông kìa trông kìa, thế này thì có điên không chứ lị..nhìn bà đến là tởm.. Sao bà không chết quách đi cho nó rồi, nặng nợ..nặng kiếp!”

Nói rồi mụ chạy lại đưa chân hết văng cái bát ô tô cơm nguội ra sân vỡ tan tành. Bà Mão hai hàng nước mắt chảy dài uất nghẹn, bà lụ khụ đứng dậy đi lấy chổi để quét dọn những hạt cơm vừa rơi vãi. Trên bộ ghế tràng kỷ ông Sản con trai bà đang ngồi xem tivi.

Thấy mụ Sa to tiếng ông cũng chỉ ngoảnh ra nhìn rồi lắc đầu thở dài lại thôi. Thực ra câu chuyện vừa rồi nó diễn ra ở cái nhà này như cơm bữa. Lúc đầu ông còn lên tiếng nhắc nhở mụ đôi ba câu thế nhưng chỉ được vài hôm lại đâu vào đấy, dần dà mãi ông cũng nản, mặc kệ mụ muốn làm gì thì làm cho êm nhà êm cửa.

Dạo trước khi ông Mão còn sống, vì ông có tiền lương hưu nên hai vợ chồng chẳng bao giờ dám nặng lời với bố mẹ cả. Thế nhưng từ ngày ông mất, nhà cửa ruộng vườn cũng đã sang tên hết cho con cái, thì thái độ của mụ bỗng quay ngoắt một trăm tám mươi độ. Ngày nào mụ cũng chửi rủa, rồi thì đối xử với bà chẳng khác gì con ăn con ở trong nhà.

Lúc đầu thì bà con trong họ, rồi cả hàng xóm cũng có khuyên can một vài câu, thế nhưng chả ăn thua, thậm chí còn bị mụ quạt vào mặt cho xối xả:

“ Ô hay, sao các ông các bà cứ thích chõ mồm vào chuyện nhà người khác thế nhỉ? Có giỏi thì mấy người bưng bà ấy về nhà mà nuôi..gớm nữa..nói như mấy người ai chả nói được..phải ở trong chăn mới biết chăn có giận..đừng có bày đặt lên mặt dậy đời”

Mỗi lần mụ nói như thế thì người ta cũng chẳng biết nói gì hơn nữa, chỉ đành ái ngại lắc đầu im lặng. Mụ Sa này thực ra đã nổi tiếng đanh đá chua ngoa nhất nhì cái làng Lê Xá từ lúc còn mới dậy thì, Đã thế mụ lại còn toàn giao du với mấy cái phường đầu trộm đuôi cướp trên phố huyện.

Khi biết tin con trai và mụ qua lại với nhau, ông bà Mão cũng ra sức khuyên can rồi thì cấm cản. Vào một hôm, mụ vác cái bụng chửa to chềnh ềnh đến tận nhà ông bà để bắt đền. Dạo ấy con gái chưa chồng mà chửa là một nỗi nhục lớn không chỉ của người đó mà còn cả gia đình dòng họ. Thế nhưng mụ ấy vẫn cứ trơ trơ ra, chẳng có vẻ gì là xấu hổ cả.

Mà thực sự cái thai kia cũng không biết có phải là của thằng Sản con trai ông không nữa. Tuy vậy, hai ông bà cũng đành nhắm mắt nhắm mũi tổ chức đám cưới cho chúng nó Để tránh dân làng dị nghị, bàn ra nói vào.

Ông bà Mão được hai người con trai, ông Sản là cả, dưới đó còn có một người em trai tên là Sinh. Ông Sinh thì ngay từ khi còn trẻ đã vào tận trong Nam lập nghiệp rồi lấy vợ sinh con luôn ở trong đó. Thành ra cũng rất ít khi có dịp về nhà. Lâu lâu ông cũng gửi ít tiền chu cấp về cho anh cả để phụ nuôi mẹ già.

Đêm hôm ấy trời đổ mưa lớn, Tiếng gió rít gào làm cánh cửa sổ nơi đầu giường của bà Mão đập lên từng hồi liên tục. Nằm trên giường lúc này, nước mắt bà đã chảy xuống ướt đẫm cả cái gối. Bà thấy cô đơn, tủi nhục trong chính ngôi nhà của mình.

Ngoài trời sấm sét vẫn thi thoảng giáng xuống từng tiếng như bom nổ, bà Mão lồm cồm ngồi dậy, tiến lại chỗ góc nhà rồi mở cái hòm tôn ra. Từ trong đó bà lấy ra một bức ảnh, cùng với bộ quân phục của ông Mão, bước trở lại giường bà đưa tay lên ôm bức ảnh vào lòng, giọng bà run run trong nước mắt:

“Ông ơi..tôi khổ lắm..tôi chẳng thiết sống nữa..ông cho tôi theo với..đợi tôi..tôi sẽ về với ông ngay đây..”

Một tay ôm bức ảnh, một tay chống gậy bà Mão mở cửa rồi lầm lũi bước đi giữa trời mưa gió. Từng tảng nước mưa cộng với những cơn gió lạnh buốt hắt vào mặt làm bà rùng mình liên tục. Khắp người bà lúc này đã ướt nhẹp, thế nhưng tay bà vẫn giữ chặt bức ảnh, trên miệng nở ra một nụ cười hạnh phúc mà lâu lắm rồi nó chưa từng xuất hiện từ khi ông mão mất.

Cứ thế bà bước đi trong vô thức, cũng chẳng biết bà đã đi được bao lâu và bao xa. Chỉ thấy hai chân lúc này đã mỏi rã rời, cả người run lên cầm cập khiến bà không sao bước tiếp được nữa. Đưa mắt nhìn ra xung quanh bà thấy ngay trước mặt là một cái Miếu Cổ, bên cạnh có một cái đầm sen.

Cố lết từng bước chân xiêu vẹo bà tiến lại chỗ cái đầm, đứng trên bờ bà nhắm mắt hồi tưởng lại tất cả những kỷ niệm trong cuộc đời, sau cùng trên môi bà nở một nụ cười nhẹ rồi thả mình rơi thẳng xuống đó.

Bị nước xộc vào mồm vào mũi khiến bà vùng vẫy điên cuồng, nhưng chỉ chưa đầy hai phút sau thì đầu óc bà bắt đầu mơ hồ, cuối cùng không thấy động đậy gì nữa, người bà từ từ chìm hẳn xuống đáy đầm.

Cùng lúc đó, từ nơi cái miếu hai cái bóng trắng mờ mờ chẳng biết từ đâu bất chợt hiện ra. Nó lao vun vút đến chỗ mặt đầm rồi biến mất hút. Nằm phía dưới hai mắt bà Mão lúc này đang nhắm chặt bỗng mở ra trừng trừng, trên miệng bà đột nhiên hiện lên một nụ cười ma quái.

Bà từ từ ngồi dậy, ngoi lên mặt nước rồi bơi vào bờ. Hai mắt trắng ởn láo liên nhìn bốn phía lát sau đi thẳng về nhà.

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi