Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

??Truyện Ma Kinh Dị [ Lồng Đền Da Người Phần 5]??

thuy22
[MOD] thuy22
1 năm trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Nước sông sủi lên ùng ục,bóng một người phụ nữ bế hai đứa con hiện lên :”Thằng thầy khốn nạn lần trước mày phá chuyện của tao, lần này tao sẽ không tha cho mày đâu”
Thầy Đạt lên tiếng :”Ha ha, lần trước tao đã đánh bại mày, lần này tao còn phải sợ sao?”
Cặp mắt của ba mẹ con nhà quỷ đỏ rực, miệng có cặp răng nanh trắng ởn, móng vuốt nhọn hoắt đen sì sì đang lơ lửng giữa dòng sông.
Thầy Đạt thầm kinh hãi đánh giá bọn quỷ. Chỉ có bốn năm không gặp mà yêu khí của chúng cao quá, không biết mình có thắng được chúng không.
Thầy Đạt khiêu chiến :”Đám quỷ chúng mày có bản lĩnh gì đem hết lên đây. Ta tiếp hết, hay chỉ giỏi nói mồm.”
Bên kia bờ sông một người đàn ông đội nón lá tre kín mặt không biết đã ngồi đó tự bao giờ , anh ta đang đốt hương, niệm chú trợ pháp cho ba mẹ con. Hắn ta khẽ nhếch mép cười :”Bọn mày có tài cán gì mà đòi đấu với ta”
Hắn ta vung kiếm, ba mẹ con nhà Hoà lao lên. Thầy Đạt mỉm cười vậy là bọn chúng đã dính bẫy.
Ba con quỷ lao lên, người chúng dày đặc quỷ khí, móng tay sắc nhọn bốc khói đen sì nhằm hướng thầy Đạt mà lao đến.
Thầy Đạt nhanh chóng bắt quyết, giật sợi dây chỉ đỏ, vụt, những tấm lưới được bện từ chỉ đỏ lao ra, bao vây ba mẹ con. Ba mẹ con biết đã bị mắc mưu, nhanh chóng lao ra, cố gắng xé rách tấm lưới nhưng vừa chạm vào thì xèo xèo, khói bay ra, bốc lên một mùi hôi tanh khó chịu.


Ba mẹ con bị đánh bật trở lại vào trong. Thầy Đạt lên tiếng :”Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, có chịu theo ta xám hối đầu thai, hay làm quỷ lạc vào tà đạo, mãi mãi không được siêu sinh.”
Thanh gào lên :”Bọn ta thà làm quỷ cũng không theo mày, định nhốt tao lại ư đừng có mơ.”
Thầy Đạt lắc đầu :”Đường quang không đi cứ thích bụi rậm, chấp mê bất ngộ, ta đành phải ra tay thôi, xin thứ lỗi cho ta.”
Thầy hét to :”Khởi”
Rồi chỉ tay vào chiếc kính bát quái treo trên trung tâm trận pháp.
Tức thì cùng một lúc, bốn chiếc đèn dầu cháy sáng lên mạnh mẽ.
Tiếng kêu gào của ba mẹ con vang vọng khắp làng. Tiếng kêu ai oán, ghê rợn xoáy sâu vào tâm can mỗi người.
Thầy Đạt lúc này tay bắt ấn niệm chú, những chiếc đồng xu bắt đầu dịch chuyển.
Bên kia sông, Hoà giật mình kinh hãi :”Thôi chết rồi mình đã quá khinh địch, lên giờ đây ba mẹ con đã rơi vào” ngũ hành trận pháp “khi những chiếc đồng xu rơi xuống hết đồng nghĩa với việc họ bị thiêu cháy ra tro. Vĩnh viễn không được siêu sinh.
Anh tập chung hết sức niệm quỷ chú hỗ trợ, ba mẹ con đang bị thiêu đốt, giãy rụa kêu gào thảm thiết. Nhận được sự hỗ trợ của Hoà, họ nhanh chóng vận quỷ khí tạo ra một lớp khói đen nhằm chống lại ngọn lửa chiếu trực tiếp từ gương bát quái.
Thầy Đạt không ngừng bắt ấn niệm chú, mồ hôi trên người vã ra như tắm, thầy biết chỉ cần nơi lỏng một chút chúng thoát ra được thì sẽ rất nguy hiểm.
Ánh vàng vừa rực lên, đi vào trận pháp, những người ngồi chấn trận lập tức cảm giác như một luồng điện đi qua người, dòng điện này hút đi dương khí của họ. Làm cho họ mồ hôi túa ra khắp người, đầu óc bắt đầu lảo đảo, họ muốn quỵ xuống nhưng nhớ lời thầy Đạt cố gắng trụ vững.
Bên kia bờ sông Hoà cũng đang xuống sức. Anh nghĩ thầm :”Chết tiệt, lão ta mạnh quá, mình sắp không giữ được nữa rồi. Phải làm cái gì đó thôi.”
Hoà lấy ra lọ mỡ người, đổ vào trong chiếc đèn lồng, anh cắt tay nhỏ máu vào bên trong. Tung chiếc đèn lồng lên trời. Chiếc đèn cháy sáng mạnh mẽ, bốc ra ánh sáng xanh lè đến rợn người.
Anh bắt ấn gọi to :
“Hỡi Những Linh Hồn Trong Bốn Phương Ba Cõi

Hãy Quay Về Trong Đếm Tối Hoang Vu

Hãy Đến Đây Vui Chơi Trong Đêm Này

Hãy Quên Đi U Phiền Và Thù Hận

Hồn Ai Ở Chốn Non Bồng

Qua Đây Hồn Cũng Vui Lòng Ghé Chơi

Hồn Ai Bay Bổng Khắp Nơi

Nghe Lời Cầu Khấn Hồn Mau Trở Về

Xóa Lầm Xóa Lỗi Xóa Mê

Hồn Nghe Lời Khấn Hồn Ơi Mau Về

Là Những Linh Hồn Trôi Sông Lạc Chợ

Là Những Linh Hồn Sĩ Tử Hồn Giai Nhân

Gọi Những Linh Hồn Lúc Chiều Tà

Đang Nơi Đâu Xin Mời Ghé Lại….”
Đọc đến đây chiếc “đèn dẫn quỷ” quay tít trên không trung.
Một làn kình phong ập đến, gió bay mù mịt. Hơi gió lạnh đến thấu xương. Thầy Đạt lúc này đang gắng sức điều khuyển trận pháp, nghe tiếng gọi như vậy thì cũng giật mình. Ông ngẩng mặt lên, kinh hãi khi thấy chiếc “đèn dẫn quỷ” xung quanh nó là vô số oan hồn, đủ hình đủ dạng. Con thì mất tay, con mất chân. Đáng sợ vô cùng.
Thầy Đạt lúc này mặt tái mét :”Tên kia, ngươi là ai, tại sao mi dám luyện da cái thứ tà thuật tổn hại âm đức này???? Ngươi sẽ bị báo ứng, đoạ vào 18 tầng địa ngục,vạn kiếp bất siêu.”
Hoà cười sằng sặc đáp trả :”Ta là ai ư?Là người mà cả cái làng này đuổi giết. Ta không còn gì để mất nữa rồi,thử hỏi ta còn sợ gì nữa ha ha ha ha hé hé hé. Có suống địa ngục tao cũng phải kéo theo bọn mày xuống làm đệm lót lưng.”
Đáp rồi Hoà phóng kiếm gỗ về phía pháp trận, một tiếng :”Phá” vang lên dũng mãnh. Thanh kiếm bay xung quanh chém tung tấm lưới được bện bằng chỉ đỏ.
Pháp trận bị phá đám thanh niên ngã ngửa ra sau, thầy Đạt hự lên một tiếng phun ra máu.
Thầy hét lên :”Các ngươi mau chạy đi, chạy mời thầy khác về trị hắn, hắn ta quá mạnh, ta sẽ cầm chân hắn ta lại.
Đám thanh niên lúc này lảo đảo đứng dậy, nhưng bị mất đi dương khí lên lảo đảo mãi mới đứng thẳng được. Chúng nghe lời thầy Đạt cố gắng chạy đi, nhưng chân tay rã rời không còn mấy sức lực cất mãi không đi được.
Hoà lúc này niệm chú gọi đám oan hồn, xông lên tấn công bọn họ. Thầy Đạt tái mét mặt:”bọn mày chạy nhanh lên, chết cả nút bây giờ.”
Đám thanh niên nhìn thấy bọn oan hồn thiếu tay, thiếu chân, ruột gan lòng thòng… Thì như được tiếp thêm sức mạnh bỏ chạy thục mạng.
Thầy Đạt còn gọi với theo :”Bọn mày hãy chạy hết vào đình, đóng chặt cửa lại, lấy bùa trong người dán lên cửa. Đến sáng thì cầm theo bùa đi khỏi làng, tìm thầy cao tay ấn về giúp đỡ, tao chắc không ổn rồi.”
Hoà cười sằng sặc :”ha ha ha, thầy nào về cũng sẽ chết dưới tay tao thôi, tạm thời tao tha cho bọn mày.”
Thầy Đạt bực tức :”Núi cao còn có núi cao hơn, tao không tin, không ai trừ được mi.”
Hoà gọi đám oan hồn quay lại tấn công thầy Đạt.
Lúc này chỉ còn mỗi thầy Đạt và trưởng làng Hiếu còn trụ lại. Ông Hiếu đang run sợ , khi con người ta bị đẩy gần đến cái chết, tinh thần họ sẽ hết sức bấn loạn, lo
lắng, sợ hãi không yên.
Tuy vậy ông vẫn giữ vững ngọn đèn ở trong ngôi sao tám cánh.
Thầy Đạt cười :”Thật may mắn cho tôi khi có ông cùng đồng hành trong trận chiến này. Nếu chúng ta có chết thì cũng sẽ chết cùng nhau. Xuống đó hai ta cùng chơi cờ, nói chuyện phiếm, ngao du tôi cũng sẽ không cô độc.”
Ông Hiếu mếu mặt như muốn khóc :”Thầy đừng đùa chứ.”
Bên kia Hoà cười :”Đánh cờ, nói chuyện ư, chỉ e không được như vậy đâu, bọn mày bị tao giết sau đó sẽ bị bắt làm quân phục vụ cho nhà tao, bị đánh đập hành hạ mỗi ngày. Ha ha”


Ông Hiếu lại càng sợ hãi. Thầy Đạt an ủi :”Làm gì mà ông phải sợ như vậy chứ, tôi đây dư sức đánh bại chúng nó. Ông giữ vững tinh thần đi, tinh thần ảnh hưởng rất nhiều đến trận pháp đấy. Tinh thần tốt trận pháp mạnh, tinh thần xấu thì ngược lại, ông bấn loạn sẽ làm trận pháp loạn đấy. Yên tâm đi cứ tin ở tôi.”
Thầy Đạt thầm nghĩ :”Thật may mắn cho mình, mình cũng không định dựng” Bát Thiên Sao La “đâu. Nhưng mà ông Hiếu cứ đòi đi theo, mình đành lập thêm một trận để bảo vệ ông ấy, cũng là để đề phòng có bất trắc. Không ngờ có bất chắc thật. Hi vọng nó giúp mình cầm cự được đến sáng. Đến sáng thì sẽ ổn, may ra không mất mạng.”
Bên kia Hoà cười gằn :”Thế nào bọn mày đã trăn trối xong chưa??? Xong rồi thì chịu chết đi.”
Hắn ta vung kiếm, ba mẹ con lao đến. Thầy Đạt nhanh chóng lấy chu sa vẽ một vòng quanh mình và trưởng làng. Ông lấy thêm một xấp bùa trong túi, dán thêm một vòng nữa lên trên. Ba con quỷ lao đến chạm phải kết giới thầy Đạt vừa lập ra, kêu lên kinh hãi rồi lùi lại, tiếng xèo xèo vang lên, khói trắng bốc lên.
Chúng vận quỷ khí, tuy quỷ khí vừa rồi bị yếu đi nhiều rồi nhưng vẫn rất mạnh, khói đen bốc lên nhàn nhạt.
Thầy Đạt cắt tay nhỏ máu, niệm chú thanh mộc kiếm đỏ rực lên. Đưa cho trưởng làng ông nói :”Cầm lấy này có oan hồn nào đến thì cứ chém thẳng tay, cha ông là thầy chắc ông cũng biết dùng chứ. Cố giữ ngọn đèn nữa đấy, nó mà tắt là tiêu đấy.”
Đám quỷ, cùng đám oan hồn nhất tề sông lên.

Thầy Đạt bắt ấn chỉ vào ngôi sao mà ông Hiếu đang ngồi ở trong hét lớn :”Bát Sao Thiên La”xuất.
Cơ thể ông Hiếu phát quang một cách kì lạ, hình một ngôi sao vàng tám cánh bay ra phi thẳng đến hai ngón tay của Thầy Đạt tâm của ngôi sao được Thầy giữ lấy trên hai ngón tay của mình, Thầy quay lại chỉ thẳng tay ấy về phía những cái móng vuốt của nữ quỷ đang lao đến, ngôi sôi vàng tám cánh bắt đầu quay đều quay đều trên hai ngón tay của Thầy Đạt và mỗi cánh của ngôi sao xuất ra những vết sáng vàng lao thẳng đến đối chọi với những móng vuốt sắt nhọn của nữ quỷ và hai đứa con, cứ mỗi lần móng vuốt đen sì của nữ quỷ và hai con lao đến lại mỗi lần ngôi sao tám cánh của Thầy lại quay đều. Cứ như thế hai bên đối chọi giằng co quyết liệt khá lâu, do một mình mà đối đầu với ba con quỷ dữ nên Thầy Đạt đã thấm mệt mồ hôi mồ kê từ trên trán chảy ra xối xả. Chưa kể thầy đang bị thương vì lúc trước trận pháp bị phá, điều khuyển trận ấy pháp lực của thầy cũng đã mất rất nhiều.
Bên kia, Hoà cũng đã mất rất nhiều sức, thấy cứ mãi ở cái thế rằng co này thì không ổn.
Hắn ta lên tiếng doạ nạt: “ Hay hay lắm hay nhưng ngươi cũng biết mỗi trận pháp đều duy trì được bởi pháp lực của thầy pháp, bây giờ pháp lực của nhà ngươi sắp cạn mà cái” Bát Sao Thiên La “trận này phải được ngươi duy trì trực tiếp bọn ta sẽ không phá trận nữa mà sẽ ở đây xem nhà ngươi duy trì được bao lâu cho dù ngươi trụ được đến khi trời sáng thì ánh Nhật cũng không thể giết chết vợ con ta đâu”
“Ha ha.”
Nghe thấy vậy, Thầy Đạt ngồi thi pháp mồ hôi tuôn lả chả sức bắt đầu cạn dần nhưng vẫn cố nói, một giọng nói uy nghiêm.
“ Hỗn xược, lũ quỷ chúng bay hại biết bao nhiêu người mà giờ đay còn ngông cuồng ư. Hôm nay đạo sĩ như ta sẽ thay trời hành đạo”
Tuy rằng mạnh miệng trước bọn chúng như vậy nhưng Thầy Đạt cũng hiểu mình không thể cầm cự cái “Bát Sao Thiên La” trận này được lâu nữa”. Phải kết thúc với chút sức lực còn lại, nghĩ sao làm vậy Thầy bắt ấn một lần nữa miệng vẫn đọc chú xong Thầy vận hết sức thi pháp.
Bên kia Hoà cũng vận sức niệm quỷ chú gọi con quỷ ở trong cái “Đèn dẫn quỷ” để ra hỗ trợ cho mình. Một làn khói đen từ trong đèn lồng bay ra, tụ lại thành hình một cô gái bị lót ra, máu thịt bầy nhầy. Tóc bay phấp phới trong gió. Cô ta cười lên the thé :”ha ”
Rồi lao đến cùng với ba mẹ con nhà Hoà, cùng phá trận. Lúc này thầy Đạt đã dồn hết sức, ông tung ra một đòn quyết định.
“Diêt”thầy Đạt hét lớn. Ngôi sao rực sáng lao lên, bên kia đám quỷ cũng vận sức tấn công. Hai bên va vào nhau. Một tiếng nổ lớn vang lên. Hai bên văng ra xa, đám oan hồn thấy vậy chạy nháo nhào. Trận pháp cuối của thầy Đạt đã bị phá, ông bật ngửa ra sau phun ra một ngụm máu lớn. Chiếc đèn dầu ông Hiếu đang cầm nổ tung, bốc cháy dữ dội, chúng nhanh chóng bén lên người ông.
Ông Hiếu gào khóc lăn lộn giữ dội. Thầy Đạt không kịp suy nghĩ nhiều cởi luôn chiếc đạo bào của mình đái lên rồi phủ lên người ông Hiếu dập lửa.
Bên kia Hoà cũng bị ngã ngửa ra sau, phun ra một ngụm máu. Đám quỷ sau khi bị văng ra xa. Tức giận rít lên :”Mày khá lắm, dám làm bọn tao bị thương, tao xem mày còn gì chống đỡ được nữa.”
Chúng lau máu đen ở mép lao đến định kết liễu hai người.
Xa xa tiếng gà gáy báo hiệu một ngày mới. Thầy Đạt vui mừng :
Thầy Đạt thu hơi tàn, chấm máu ở miệng viết hai chữ “Sát” ở mỗi lòng bàn tay. Ông niệm chú, chữ “Sát” đỏ rực lên.
Bốn con quỷ biết không thể chậm trễ lập tức nhất tề xông lên.
Đoàng, một tia sét loé lên, đánh xuống chỗ bọn chúng. Lũ quỷ nhanh chóng né chạy. Ba con quỷ nhà Hoà nhảy ùm xuống sông. Con quỷ trong “đèn dẫn quỷ” cũng chui tọt vào đèn lồng.
Nhưng nó vẫn chưa thoát khỏi sự nhòm ngó của thiên lôi. Hoà nhảy người lên, chụp chiếc đèn bị một tia sét đánh ngang qua, cháy một mảng thịt ở vai. Hoà nén đau, dán bùa lên chiếc” đèn dẫn quỷ “nhằm tạm thời trấn áp âm khí rồi bỏ chạy.
Thầy Đạt thấy vậy thở phào nhẹ nhõm. May quá, thường thì thiên lôi sẽ không để ý chuyện dưới trần gian đâu. Nhưng do Hoà dùng” đèn dẫn quỷ “âm khí quá nặng. Thấy sự bất thường này thiên lôi mới giáng sét xuống. Đây cũng là lí do vì sao các cây to thường bị sét đánh.
Sau trận chiến, khung cảnh tan hoang, thầy Đạt kiệt sức ho khan, rồi đứng dậy. Ông Hiếu bị bỏng một phần ở ngực, lửa đã bị dập tắt.
Hai người cười cười nhìn nhau :”Ha ha ha, chúng ta vẫn còn sống, nào cùng đi về thôi” -Thầy Đạt lên tiếng.
Ông Hiếu lén đau đứng dậy đi lên dìu thầy Đạt :”Tội cho thầy quá nghiệp làng gây ra, mà nay thầy lại phải chịu.”
Thầy Đạt cười :”Âu cũng là cái nghiệp làm thầy”
Hai người lê lết dìu nhau đi về làng trận chiến hôm qua khốc liệt quá.
Trong khi đó đám thanh niên ở đình dần lấy lại sức đang lo lắng không biết làm như thế nào?
Một anh thanh niên lên tiếng.
“Mày điên à ra đấy có khi chết cả nút ấy, cứ nghe lời thầy Đạt đi tìm thầy cao tay ấn đã rồi tính.”
Đám thanh niên cứ nhao nhao lên, không ai chịu nghe ai. Có đứa còn vòng ra sau đình chặt chuối làm cây hương, phòng khi có chuyện thì dùng luôn.
Đúng lúc này thầy Đạt cùng trưởng làng hai người rũ rượi, mặt mày tái mét bước về đình. Một thằng trông thấy vậy thì hét lên :”A thầy Đạt với trưởng làng về rồi. Chúng mày đâu mau ra đón.”
Đám thanh niên thấy hai người trở về thì mừng lắm chạy ùa ra ríu rít :”May quá hai người về rồi, bọn con cứ tưởng hai người có chuyện, chặt chuối phòng khi dùng rồi cơ.”
Hai người họ cười khổ :”Cha bố bọn anh, bọn ta dễ chết vậy sao.”
Họ đỡ hai người vào, rửa chân tay, giúp họ băng bó vết thương. Vết bỏng trên người ông Hiếu lúc này đã sưng to đau rát vô cùng.
Đám thanh niên nhanh chóng mời thầy thuốc bắt mạch bốc thuốc.
Trận đánh hôm qua đã làm họ mất quá nhiều sức. Hai người nằm luôn trong đình, ngủ li bì đến tối mới tỉnh dậy.
Họ ăn cơm, căn dặn đám thanh niên, nhắc nhở dân làng phải ở trong nhà, thắp hương xin gia tiên phù hộ. Đi đâu cũng phải đem theo bùa, đi đông người rồi lại ngủ tiếp.
Cùng lúc đó, Hoà sau khi bỏ chạy, anh ta cố lết về đến nhà lão thầy tà, vừa đi anh vừa chửi :”Mẹ kiếp, lão thầy pháp khốn nạn vì lão mà ta tàn tạ đến thế này đây. Ta thề phải giết được ngươi.”
Hoà bước đi mệt mỏi, anh bước đến nhà lão thầy tà gõ cửa.
Lão ta bước ra đỡ lấy Hoà, giả vờ lo lắng hỏi:”Trời ơi, sao vậy, có chuyện gì xảy ra với con vậy??? Mau nói ta nghe. ”
Hoà kể lại mọi chuyện, lão ta nghe xong rồi cười gằn :”Ta đã khinh địch rồi, nhưng không sao, ta đã có cách…. Ha ha ha”
Phải đến chiều hôm sau, thầy Đạt và trưởng làng Hiếu mới lại sức. Họ cho gọi tất cả mọi người trong làng tập trung lại đình bàn chuyện.

??Truyện Ma Kinh Dị [ Lồng Đền Da Người Phần 5]??

??Truyện Ma Kinh Dị [ Lồng Đền Da Người Phần 5]??

Nước sông sủi lên ùng ục,bóng một người phụ nữ bế hai đứa con hiện lên :”Thằng thầy khốn nạn lần trước mày phá chuyện của tao, lần này tao sẽ không tha cho mày đâu”
Thầy Đạt lên tiếng :”Ha ha, lần trước tao đã đánh bại mày, lần này tao còn phải sợ sao?”
Cặp mắt của ba mẹ con nhà quỷ đỏ rực, miệng có cặp răng nanh trắng ởn, móng vuốt nhọn hoắt đen sì sì đang lơ lửng giữa dòng sông.
Thầy Đạt thầm kinh hãi đánh giá bọn quỷ. Chỉ có bốn năm không gặp mà yêu khí của chúng cao quá, không biết mình có thắng được chúng không.
Thầy Đạt khiêu chiến :”Đám quỷ chúng mày có bản lĩnh gì đem hết lên đây. Ta tiếp hết, hay chỉ giỏi nói mồm.”
Bên kia bờ sông một người đàn ông đội nón lá tre kín mặt không biết đã ngồi đó tự bao giờ , anh ta đang đốt hương, niệm chú trợ pháp cho ba mẹ con. Hắn ta khẽ nhếch mép cười :”Bọn mày có tài cán gì mà đòi đấu với ta”
Hắn ta vung kiếm, ba mẹ con nhà Hoà lao lên. Thầy Đạt mỉm cười vậy là bọn chúng đã dính bẫy.
Ba con quỷ lao lên, người chúng dày đặc quỷ khí, móng tay sắc nhọn bốc khói đen sì nhằm hướng thầy Đạt mà lao đến.
Thầy Đạt nhanh chóng bắt quyết, giật sợi dây chỉ đỏ, vụt, những tấm lưới được bện từ chỉ đỏ lao ra, bao vây ba mẹ con. Ba mẹ con biết đã bị mắc mưu, nhanh chóng lao ra, cố gắng xé rách tấm lưới nhưng vừa chạm vào thì xèo xèo, khói bay ra, bốc lên một mùi hôi tanh khó chịu.


Ba mẹ con bị đánh bật trở lại vào trong. Thầy Đạt lên tiếng :”Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, có chịu theo ta xám hối đầu thai, hay làm quỷ lạc vào tà đạo, mãi mãi không được siêu sinh.”
Thanh gào lên :”Bọn ta thà làm quỷ cũng không theo mày, định nhốt tao lại ư đừng có mơ.”
Thầy Đạt lắc đầu :”Đường quang không đi cứ thích bụi rậm, chấp mê bất ngộ, ta đành phải ra tay thôi, xin thứ lỗi cho ta.”
Thầy hét to :”Khởi”
Rồi chỉ tay vào chiếc kính bát quái treo trên trung tâm trận pháp.
Tức thì cùng một lúc, bốn chiếc đèn dầu cháy sáng lên mạnh mẽ.
Tiếng kêu gào của ba mẹ con vang vọng khắp làng. Tiếng kêu ai oán, ghê rợn xoáy sâu vào tâm can mỗi người.
Thầy Đạt lúc này tay bắt ấn niệm chú, những chiếc đồng xu bắt đầu dịch chuyển.
Bên kia sông, Hoà giật mình kinh hãi :”Thôi chết rồi mình đã quá khinh địch, lên giờ đây ba mẹ con đã rơi vào” ngũ hành trận pháp “khi những chiếc đồng xu rơi xuống hết đồng nghĩa với việc họ bị thiêu cháy ra tro. Vĩnh viễn không được siêu sinh.
Anh tập chung hết sức niệm quỷ chú hỗ trợ, ba mẹ con đang bị thiêu đốt, giãy rụa kêu gào thảm thiết. Nhận được sự hỗ trợ của Hoà, họ nhanh chóng vận quỷ khí tạo ra một lớp khói đen nhằm chống lại ngọn lửa chiếu trực tiếp từ gương bát quái.
Thầy Đạt không ngừng bắt ấn niệm chú, mồ hôi trên người vã ra như tắm, thầy biết chỉ cần nơi lỏng một chút chúng thoát ra được thì sẽ rất nguy hiểm.
Ánh vàng vừa rực lên, đi vào trận pháp, những người ngồi chấn trận lập tức cảm giác như một luồng điện đi qua người, dòng điện này hút đi dương khí của họ. Làm cho họ mồ hôi túa ra khắp người, đầu óc bắt đầu lảo đảo, họ muốn quỵ xuống nhưng nhớ lời thầy Đạt cố gắng trụ vững.
Bên kia bờ sông Hoà cũng đang xuống sức. Anh nghĩ thầm :”Chết tiệt, lão ta mạnh quá, mình sắp không giữ được nữa rồi. Phải làm cái gì đó thôi.”
Hoà lấy ra lọ mỡ người, đổ vào trong chiếc đèn lồng, anh cắt tay nhỏ máu vào bên trong. Tung chiếc đèn lồng lên trời. Chiếc đèn cháy sáng mạnh mẽ, bốc ra ánh sáng xanh lè đến rợn người.
Anh bắt ấn gọi to :
“Hỡi Những Linh Hồn Trong Bốn Phương Ba Cõi

Hãy Quay Về Trong Đếm Tối Hoang Vu

Hãy Đến Đây Vui Chơi Trong Đêm Này

Hãy Quên Đi U Phiền Và Thù Hận

Hồn Ai Ở Chốn Non Bồng

Qua Đây Hồn Cũng Vui Lòng Ghé Chơi

Hồn Ai Bay Bổng Khắp Nơi

Nghe Lời Cầu Khấn Hồn Mau Trở Về

Xóa Lầm Xóa Lỗi Xóa Mê

Hồn Nghe Lời Khấn Hồn Ơi Mau Về

Là Những Linh Hồn Trôi Sông Lạc Chợ

Là Những Linh Hồn Sĩ Tử Hồn Giai Nhân

Gọi Những Linh Hồn Lúc Chiều Tà

Đang Nơi Đâu Xin Mời Ghé Lại….”
Đọc đến đây chiếc “đèn dẫn quỷ” quay tít trên không trung.
Một làn kình phong ập đến, gió bay mù mịt. Hơi gió lạnh đến thấu xương. Thầy Đạt lúc này đang gắng sức điều khuyển trận pháp, nghe tiếng gọi như vậy thì cũng giật mình. Ông ngẩng mặt lên, kinh hãi khi thấy chiếc “đèn dẫn quỷ” xung quanh nó là vô số oan hồn, đủ hình đủ dạng. Con thì mất tay, con mất chân. Đáng sợ vô cùng.
Thầy Đạt lúc này mặt tái mét :”Tên kia, ngươi là ai, tại sao mi dám luyện da cái thứ tà thuật tổn hại âm đức này???? Ngươi sẽ bị báo ứng, đoạ vào 18 tầng địa ngục,vạn kiếp bất siêu.”
Hoà cười sằng sặc đáp trả :”Ta là ai ư?Là người mà cả cái làng này đuổi giết. Ta không còn gì để mất nữa rồi,thử hỏi ta còn sợ gì nữa ha ha ha ha hé hé hé. Có suống địa ngục tao cũng phải kéo theo bọn mày xuống làm đệm lót lưng.”
Đáp rồi Hoà phóng kiếm gỗ về phía pháp trận, một tiếng :”Phá” vang lên dũng mãnh. Thanh kiếm bay xung quanh chém tung tấm lưới được bện bằng chỉ đỏ.
Pháp trận bị phá đám thanh niên ngã ngửa ra sau, thầy Đạt hự lên một tiếng phun ra máu.
Thầy hét lên :”Các ngươi mau chạy đi, chạy mời thầy khác về trị hắn, hắn ta quá mạnh, ta sẽ cầm chân hắn ta lại.
Đám thanh niên lúc này lảo đảo đứng dậy, nhưng bị mất đi dương khí lên lảo đảo mãi mới đứng thẳng được. Chúng nghe lời thầy Đạt cố gắng chạy đi, nhưng chân tay rã rời không còn mấy sức lực cất mãi không đi được.
Hoà lúc này niệm chú gọi đám oan hồn, xông lên tấn công bọn họ. Thầy Đạt tái mét mặt:”bọn mày chạy nhanh lên, chết cả nút bây giờ.”
Đám thanh niên nhìn thấy bọn oan hồn thiếu tay, thiếu chân, ruột gan lòng thòng… Thì như được tiếp thêm sức mạnh bỏ chạy thục mạng.
Thầy Đạt còn gọi với theo :”Bọn mày hãy chạy hết vào đình, đóng chặt cửa lại, lấy bùa trong người dán lên cửa. Đến sáng thì cầm theo bùa đi khỏi làng, tìm thầy cao tay ấn về giúp đỡ, tao chắc không ổn rồi.”
Hoà cười sằng sặc :”ha ha ha, thầy nào về cũng sẽ chết dưới tay tao thôi, tạm thời tao tha cho bọn mày.”
Thầy Đạt bực tức :”Núi cao còn có núi cao hơn, tao không tin, không ai trừ được mi.”
Hoà gọi đám oan hồn quay lại tấn công thầy Đạt.
Lúc này chỉ còn mỗi thầy Đạt và trưởng làng Hiếu còn trụ lại. Ông Hiếu đang run sợ , khi con người ta bị đẩy gần đến cái chết, tinh thần họ sẽ hết sức bấn loạn, lo
lắng, sợ hãi không yên.
Tuy vậy ông vẫn giữ vững ngọn đèn ở trong ngôi sao tám cánh.
Thầy Đạt cười :”Thật may mắn cho tôi khi có ông cùng đồng hành trong trận chiến này. Nếu chúng ta có chết thì cũng sẽ chết cùng nhau. Xuống đó hai ta cùng chơi cờ, nói chuyện phiếm, ngao du tôi cũng sẽ không cô độc.”
Ông Hiếu mếu mặt như muốn khóc :”Thầy đừng đùa chứ.”
Bên kia Hoà cười :”Đánh cờ, nói chuyện ư, chỉ e không được như vậy đâu, bọn mày bị tao giết sau đó sẽ bị bắt làm quân phục vụ cho nhà tao, bị đánh đập hành hạ mỗi ngày. Ha ha”


Ông Hiếu lại càng sợ hãi. Thầy Đạt an ủi :”Làm gì mà ông phải sợ như vậy chứ, tôi đây dư sức đánh bại chúng nó. Ông giữ vững tinh thần đi, tinh thần ảnh hưởng rất nhiều đến trận pháp đấy. Tinh thần tốt trận pháp mạnh, tinh thần xấu thì ngược lại, ông bấn loạn sẽ làm trận pháp loạn đấy. Yên tâm đi cứ tin ở tôi.”
Thầy Đạt thầm nghĩ :”Thật may mắn cho mình, mình cũng không định dựng” Bát Thiên Sao La “đâu. Nhưng mà ông Hiếu cứ đòi đi theo, mình đành lập thêm một trận để bảo vệ ông ấy, cũng là để đề phòng có bất trắc. Không ngờ có bất chắc thật. Hi vọng nó giúp mình cầm cự được đến sáng. Đến sáng thì sẽ ổn, may ra không mất mạng.”
Bên kia Hoà cười gằn :”Thế nào bọn mày đã trăn trối xong chưa??? Xong rồi thì chịu chết đi.”
Hắn ta vung kiếm, ba mẹ con lao đến. Thầy Đạt nhanh chóng lấy chu sa vẽ một vòng quanh mình và trưởng làng. Ông lấy thêm một xấp bùa trong túi, dán thêm một vòng nữa lên trên. Ba con quỷ lao đến chạm phải kết giới thầy Đạt vừa lập ra, kêu lên kinh hãi rồi lùi lại, tiếng xèo xèo vang lên, khói trắng bốc lên.
Chúng vận quỷ khí, tuy quỷ khí vừa rồi bị yếu đi nhiều rồi nhưng vẫn rất mạnh, khói đen bốc lên nhàn nhạt.
Thầy Đạt cắt tay nhỏ máu, niệm chú thanh mộc kiếm đỏ rực lên. Đưa cho trưởng làng ông nói :”Cầm lấy này có oan hồn nào đến thì cứ chém thẳng tay, cha ông là thầy chắc ông cũng biết dùng chứ. Cố giữ ngọn đèn nữa đấy, nó mà tắt là tiêu đấy.”
Đám quỷ, cùng đám oan hồn nhất tề sông lên.

Thầy Đạt bắt ấn chỉ vào ngôi sao mà ông Hiếu đang ngồi ở trong hét lớn :”Bát Sao Thiên La”xuất.
Cơ thể ông Hiếu phát quang một cách kì lạ, hình một ngôi sao vàng tám cánh bay ra phi thẳng đến hai ngón tay của Thầy Đạt tâm của ngôi sao được Thầy giữ lấy trên hai ngón tay của mình, Thầy quay lại chỉ thẳng tay ấy về phía những cái móng vuốt của nữ quỷ đang lao đến, ngôi sôi vàng tám cánh bắt đầu quay đều quay đều trên hai ngón tay của Thầy Đạt và mỗi cánh của ngôi sao xuất ra những vết sáng vàng lao thẳng đến đối chọi với những móng vuốt sắt nhọn của nữ quỷ và hai đứa con, cứ mỗi lần móng vuốt đen sì của nữ quỷ và hai con lao đến lại mỗi lần ngôi sao tám cánh của Thầy lại quay đều. Cứ như thế hai bên đối chọi giằng co quyết liệt khá lâu, do một mình mà đối đầu với ba con quỷ dữ nên Thầy Đạt đã thấm mệt mồ hôi mồ kê từ trên trán chảy ra xối xả. Chưa kể thầy đang bị thương vì lúc trước trận pháp bị phá, điều khuyển trận ấy pháp lực của thầy cũng đã mất rất nhiều.
Bên kia, Hoà cũng đã mất rất nhiều sức, thấy cứ mãi ở cái thế rằng co này thì không ổn.
Hắn ta lên tiếng doạ nạt: “ Hay hay lắm hay nhưng ngươi cũng biết mỗi trận pháp đều duy trì được bởi pháp lực của thầy pháp, bây giờ pháp lực của nhà ngươi sắp cạn mà cái” Bát Sao Thiên La “trận này phải được ngươi duy trì trực tiếp bọn ta sẽ không phá trận nữa mà sẽ ở đây xem nhà ngươi duy trì được bao lâu cho dù ngươi trụ được đến khi trời sáng thì ánh Nhật cũng không thể giết chết vợ con ta đâu”
“Ha ha.”
Nghe thấy vậy, Thầy Đạt ngồi thi pháp mồ hôi tuôn lả chả sức bắt đầu cạn dần nhưng vẫn cố nói, một giọng nói uy nghiêm.
“ Hỗn xược, lũ quỷ chúng bay hại biết bao nhiêu người mà giờ đay còn ngông cuồng ư. Hôm nay đạo sĩ như ta sẽ thay trời hành đạo”
Tuy rằng mạnh miệng trước bọn chúng như vậy nhưng Thầy Đạt cũng hiểu mình không thể cầm cự cái “Bát Sao Thiên La” trận này được lâu nữa”. Phải kết thúc với chút sức lực còn lại, nghĩ sao làm vậy Thầy bắt ấn một lần nữa miệng vẫn đọc chú xong Thầy vận hết sức thi pháp.
Bên kia Hoà cũng vận sức niệm quỷ chú gọi con quỷ ở trong cái “Đèn dẫn quỷ” để ra hỗ trợ cho mình. Một làn khói đen từ trong đèn lồng bay ra, tụ lại thành hình một cô gái bị lót ra, máu thịt bầy nhầy. Tóc bay phấp phới trong gió. Cô ta cười lên the thé :”ha ”
Rồi lao đến cùng với ba mẹ con nhà Hoà, cùng phá trận. Lúc này thầy Đạt đã dồn hết sức, ông tung ra một đòn quyết định.
“Diêt”thầy Đạt hét lớn. Ngôi sao rực sáng lao lên, bên kia đám quỷ cũng vận sức tấn công. Hai bên va vào nhau. Một tiếng nổ lớn vang lên. Hai bên văng ra xa, đám oan hồn thấy vậy chạy nháo nhào. Trận pháp cuối của thầy Đạt đã bị phá, ông bật ngửa ra sau phun ra một ngụm máu lớn. Chiếc đèn dầu ông Hiếu đang cầm nổ tung, bốc cháy dữ dội, chúng nhanh chóng bén lên người ông.
Ông Hiếu gào khóc lăn lộn giữ dội. Thầy Đạt không kịp suy nghĩ nhiều cởi luôn chiếc đạo bào của mình đái lên rồi phủ lên người ông Hiếu dập lửa.
Bên kia Hoà cũng bị ngã ngửa ra sau, phun ra một ngụm máu. Đám quỷ sau khi bị văng ra xa. Tức giận rít lên :”Mày khá lắm, dám làm bọn tao bị thương, tao xem mày còn gì chống đỡ được nữa.”
Chúng lau máu đen ở mép lao đến định kết liễu hai người.
Xa xa tiếng gà gáy báo hiệu một ngày mới. Thầy Đạt vui mừng :
Thầy Đạt thu hơi tàn, chấm máu ở miệng viết hai chữ “Sát” ở mỗi lòng bàn tay. Ông niệm chú, chữ “Sát” đỏ rực lên.
Bốn con quỷ biết không thể chậm trễ lập tức nhất tề xông lên.
Đoàng, một tia sét loé lên, đánh xuống chỗ bọn chúng. Lũ quỷ nhanh chóng né chạy. Ba con quỷ nhà Hoà nhảy ùm xuống sông. Con quỷ trong “đèn dẫn quỷ” cũng chui tọt vào đèn lồng.
Nhưng nó vẫn chưa thoát khỏi sự nhòm ngó của thiên lôi. Hoà nhảy người lên, chụp chiếc đèn bị một tia sét đánh ngang qua, cháy một mảng thịt ở vai. Hoà nén đau, dán bùa lên chiếc” đèn dẫn quỷ “nhằm tạm thời trấn áp âm khí rồi bỏ chạy.
Thầy Đạt thấy vậy thở phào nhẹ nhõm. May quá, thường thì thiên lôi sẽ không để ý chuyện dưới trần gian đâu. Nhưng do Hoà dùng” đèn dẫn quỷ “âm khí quá nặng. Thấy sự bất thường này thiên lôi mới giáng sét xuống. Đây cũng là lí do vì sao các cây to thường bị sét đánh.
Sau trận chiến, khung cảnh tan hoang, thầy Đạt kiệt sức ho khan, rồi đứng dậy. Ông Hiếu bị bỏng một phần ở ngực, lửa đã bị dập tắt.
Hai người cười cười nhìn nhau :”Ha ha ha, chúng ta vẫn còn sống, nào cùng đi về thôi” -Thầy Đạt lên tiếng.
Ông Hiếu lén đau đứng dậy đi lên dìu thầy Đạt :”Tội cho thầy quá nghiệp làng gây ra, mà nay thầy lại phải chịu.”
Thầy Đạt cười :”Âu cũng là cái nghiệp làm thầy”
Hai người lê lết dìu nhau đi về làng trận chiến hôm qua khốc liệt quá.
Trong khi đó đám thanh niên ở đình dần lấy lại sức đang lo lắng không biết làm như thế nào?
Một anh thanh niên lên tiếng.
“Mày điên à ra đấy có khi chết cả nút ấy, cứ nghe lời thầy Đạt đi tìm thầy cao tay ấn đã rồi tính.”
Đám thanh niên cứ nhao nhao lên, không ai chịu nghe ai. Có đứa còn vòng ra sau đình chặt chuối làm cây hương, phòng khi có chuyện thì dùng luôn.
Đúng lúc này thầy Đạt cùng trưởng làng hai người rũ rượi, mặt mày tái mét bước về đình. Một thằng trông thấy vậy thì hét lên :”A thầy Đạt với trưởng làng về rồi. Chúng mày đâu mau ra đón.”
Đám thanh niên thấy hai người trở về thì mừng lắm chạy ùa ra ríu rít :”May quá hai người về rồi, bọn con cứ tưởng hai người có chuyện, chặt chuối phòng khi dùng rồi cơ.”
Hai người họ cười khổ :”Cha bố bọn anh, bọn ta dễ chết vậy sao.”
Họ đỡ hai người vào, rửa chân tay, giúp họ băng bó vết thương. Vết bỏng trên người ông Hiếu lúc này đã sưng to đau rát vô cùng.
Đám thanh niên nhanh chóng mời thầy thuốc bắt mạch bốc thuốc.
Trận đánh hôm qua đã làm họ mất quá nhiều sức. Hai người nằm luôn trong đình, ngủ li bì đến tối mới tỉnh dậy.
Họ ăn cơm, căn dặn đám thanh niên, nhắc nhở dân làng phải ở trong nhà, thắp hương xin gia tiên phù hộ. Đi đâu cũng phải đem theo bùa, đi đông người rồi lại ngủ tiếp.
Cùng lúc đó, Hoà sau khi bỏ chạy, anh ta cố lết về đến nhà lão thầy tà, vừa đi anh vừa chửi :”Mẹ kiếp, lão thầy pháp khốn nạn vì lão mà ta tàn tạ đến thế này đây. Ta thề phải giết được ngươi.”
Hoà bước đi mệt mỏi, anh bước đến nhà lão thầy tà gõ cửa.
Lão ta bước ra đỡ lấy Hoà, giả vờ lo lắng hỏi:”Trời ơi, sao vậy, có chuyện gì xảy ra với con vậy??? Mau nói ta nghe. ”
Hoà kể lại mọi chuyện, lão ta nghe xong rồi cười gằn :”Ta đã khinh địch rồi, nhưng không sao, ta đã có cách…. Ha ha ha”
Phải đến chiều hôm sau, thầy Đạt và trưởng làng Hiếu mới lại sức. Họ cho gọi tất cả mọi người trong làng tập trung lại đình bàn chuyện.

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi