Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

☠️☠️ TRUYỆN MA HAY [ Qủy Nữ Quê Ngoại Chương 4-6 ] ☠️☠️

thuy22
[MOD] thuy22
1 năm trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Chương  4

Cha Hải tức tốc chạy ra ngoài để kêu ông , ở lại bà ngoại cùng mẹ anh và Minh đang cố gắng làm mọi cách mong có thể giảm được phần nào .

Hải lúc này đang nằm co rúm trên giường , toàn thân tay chân anh lạnh ngắt như ướp nước đá , đặc biệt trán nóng như lửa đốt , anh nằm mê man không còn biết trời trăng mây nước gì nữa , thời gian trôi qua và cái đồng hồ cổ cứ từng giờ từng phút là lại gõ rồi kêu lên cuối cùng đã hai tiếng đồng hồ mà cha anh vẫn chưa thấy trở về , cảnh đêm ở làng quê hiu quạnh đến rợn người , Cún Cún ngưng sủa ngồi buồn bã dưới chân giường của Hải , ngoại lần chuỗi hạt cầu nguyện, mẹ hải thì đốt nén hương trên bàn thờ gia tiên để cầu nguyện , còn Minh đứng yên như pho tượng nhìn anh trai , chợt cảnh tượng im ắng không còn nữa khi có tiếng chuông điện thoại bàn trước nhà bất ngờ reo lên làm ai cũng phải giật thót tim .

Không đợi ai bảo , Minh chạy lên nhà trước bắt máy lên thì ra là cha anh , đầu dây bên kia tiếng cha anh thở hỗn hển .

– Alo… Minh hả con… Phù phù…

– Con nè cha !

– Lấy xe đạp… ra đầu đường đưa cha về con ơi .

Minh hoảng hốt hỏi lại .
– Sao vậy cha ?

– Cha bị té xuống mương … Dưới này… Bùn quá nhiều… Cha không lên được… May là có điện thoại mang theo…

– Trời ơi ! Cha đang ở đâu ? Gửi định vị cho con .

Đoạn lúc ấy , cha anh gửi vị trí qua điện thoại Minh , Minh tức thì chạy vào nhà .

– Ngoại mẹ ơi cho mượn xe đạp , cha té ngã xuống mương bùn rồi giờ con đi cứu cha .

Bà ngoại và mẹ anh nghe xong tá hỏa vội vàng đưa cho Minh cái đèn pin rồi ngoại bảo.
– Bây biết đường gì mà đi ?

– Dạ con có định vị của cha nè , thôi con đi nhé .

Minh lấy xe đạp ngoại dẫn ra , chiếc xe đã khá cũ kỹ nhưng vẫn còn sử dụng được , Minh đạp thẳng chạy ra ngoài đường , vừa chạy vừa mở điện thoại ra dò định vị , khi đã có được tín hiệu anh cứ vậy mà đi theo chỉ dẫn để tìm cha .

Bấy giờ , tại nhà hai mẹ con sốt sắng lo cho cháu con , Hải như người không hồn , nằm im thinh thích , mặt mày từ từ tái nhợt không khác gì người chết , lúc này mẹ Hải mới sợ hãi tột cùng bèn đem chuyện giấc mơ kì lạ của anh thường xuyên đã giấu kín suốt hai mươi năm cho bà ngoại nghe , nghe xong bà ngoại vô cùng hoang mang , mẹ Hải khóc .

– Huhu ! Có chăng đó là điềm dữ không mẹ ?

– Đừng có nói bậy !

Ngoại nạt mẹ anh khiến bà giật mình im lặng mà nín khóc .

Lúc này bà ngoại thi thoảng cứ lại gần cháu trai rờ tim và mũi xem cậu còn thở không , bà cũng biết cháu trai bị tim bẩm sinh rồi nên sức khỏe mong manh như đèn treo trước gió , tình hình căng như dây đàn vậy mà lúc đó trăng vẫn vô tri toả sáng rực rỡ trên bầu trời hiu hắt , bên ngoài còn bắt đầu nghe thấy tiếng gà gáy , thời gian cứ trôi mà hai cha con cũng chưa thấy trở về càng làm hai người ở nhà lo lắng hết chuyện này đến chuyện kia .

Tại cái mương lớn , Minh đã đến được đây , Minh hoảng hồn hoảng vía soi đèn pin xuống và thấy cha anh bị kẹt hai chân xuống bùn sâu lún ngập , tay ông nắm chặt rễ cây gần ấy , nếu không đã bị chôn sống ở chốn này luôn rồi , minh vội vàng chạy đến đưa tay cho cha .
Hai cha con chật vật lắm mới lên được , cũng may Minh là một người có sức khỏe tốt nhất trong nhà , anh còn thường xuyên tập thể hình nên chuyện này rất dễ dàng đưa cha mình lên , nhưng không hiểu sao vừa kéo ông lên được nửa đoạn thì bùn lún sâu xuống nữa , khó khăn lắm cậu mới kéo được cha lên khỏi mương quỷ quái .

Cha ngồi thở còn con thì vã cả mồ hôi .

– Sao cha bị té xuống đây vậy ? Bình thường cha cẩn thận lắm mà .

Cha anh mệt quá nên xua tay ra và bảo .

– Lát về… Cha nói cho mà nghe .

– Vâng .

Minh ngồi xuống cõng cha lên lưng rồi đi đến xe đạp để ông ngồi yên sau .

– Cha ngồi được không ?

– Được…

– Vịn cho chắc nha ! Con đạp hết cỡ về cho nhanh .

– Ê đừng có đạp nhanh… Từ từ thôi con … Địa hình nơi đây gồ ghề lắm .

Minh không nói không rằng , anh tiếp tục đạp xe trên đường chở cha về nhà , chợt anh hỏi .

– Ủa chú ba gì đó đâu cha ?

– Về đi… Kể cho mà nghe… Ghê quá trời..

Càng thấy thái độ cha như vậy , Minh càng tò mò không biết chuyện gì xảy ra , trời hôm nay có trăng mà Minh như thấy sương mù trước mắt , mọi thứ mờ mịt quá khiến chiếc xe đạp đảo qua đảo lại hai bên là mương đào , cha anh sợ quá ôm con trai chặt cứng , Minh giật mình phanh xe lại .

– Cha ôm con chặt quá con không chạy được .

– Ờ… Cha xin lỗi

Hai cha con tiếp tục trở về nhà , cũng may từ mương ấy về nhà ngoại không xa , cuối cùng thì hai người cùng về nhà an toàn , chấm dứt một quãng đường mệt nhọc chưa từng có .

Vừa về đến nhà, cha anh cố gắng đi vào trong , quần áo bùn sình lầy lội khiến bà ngoại và mẹ anh thấy vậy chạy ra , đoạn bà ngoại tiến lại gần đưa ông cái miếng lau chân rồi hỏi .

– Bây làm cái gì để té xuống mương vậy ? Trời trăng sáng vậy mà .

– Mẹ cho con miếng nước đi… Rồi con kể này

Mẹ hải nghe vậy vội rót ngay ly nước đá cho ông uống , ông uống cạn một hơi rồi thở dài một cái rồi ngồi lên ghế kể .

– Lúc nãy con có chạy ra ngoài đường để tìm nhà ông ba , thì con gặp một bà lão trùm khăn cầm cái đèn dầu chống gậy tìm chó của bả , con mới lại gần hỏi nhà ông ba đâu rồi vì đi lâu rồi con không nhớ với lại cảnh xá ở đây càng đổi mới , bà ta chỉ con đi vô cái bụi cây phía trước rồi cách một cây xoan đào sẽ thấy , bả còn tốt bụng dẫn con đi nữa mà … Đến gần cái mương , bà đó tự nhiên đạp con té xuống chới với không kịp trở tay , còn nghe thấy tiếng bà già đó cười rất là giòn tan và kinh dị , con sợ quá ngất luôn tại chỗ , vừa tỉnh dậy lật đật gọi về này .

Bà ngoại nghe xong tức giận quát .

– Là bà nào mà ăn ở ác nhân thất đức vậy ? Mẹ mà biết ai thì không yên thân đâu ?

Cha Hải lắc đầu .

– Mà cái làng này làm gì có bà già nào quái dị như vậy ? Con có bị ảo giác không ? Hay là con thần hồn nhát thần tính nên tưởng tượng bậy bạ ra .

– Trời ơi con xin thề ! Con có sợ ma thật nhưng mà lúc đó trăng sáng trưng mà , con thấy rõ ràng bả đi ra từ chỗ rừng phía Bắc .

Bà ngoại bèn la lớn .

– Thấy chưa ? Tao đã cảnh báo rồi mà không đứa nào nghe ! Bây gặp quỷ rồi .

Mẹ cha và minh cùng bàng hoàng kinh sợ , mẹ anh rụt rè khi thấy bà đang giận dữ bèn hỏi nhỏ .

– Mẹ ơi mẹ đừng làm con sợ nha!

– Thôi ta không có giấu các con làm gì nữa !

Nhìn dáng bộ của bà ngoại có vẻ căng thẳng , dường như bà định kể chuyện gì thì Cún Cún trong phòng Hải lại sủa lên , bà ngoại ngưng ngay lúc đó .

– Trời ơi ! Lo chuyện thằng cha quên thằng con rồi ! Bây mau chạy vô trong phòng coi có chuyện gì .

Mẹ hải nhanh chân chạy vô trước , bà thấy Hải lăn xuống đất dù đang mê man như cái xác không hồn vô tri , bà vội vàng kêu mọi người phụ đỡ Hải lên , khi thấy mọi người chạy vô hết thì cún cún mới ngưng sủa , bà ngoại tá hỏa tâm tinh khi thấy cửa sổ đã mở và rõ ràng khi nãy chính bà đã tự tay khóa bật xuống , cái then chốt cũng sứt văng đâu mất tiêu , bà ngoại bèn rờ trán cháu trai thì thấy không còn nóng nữa mà lạnh toát luôn rồi , lúc này bà mới sai mẹ Hải lại rồi dặn .

– Bây với thằng Minh mau đi ra đầu đường gọi chú ba đến đây gấp , ở đầu đường đấy không có nghe lời ai nữa nghe chưa ? Hai mẹ con đi tới lộ lớn gần chợ là cái nhà ông ta ngói đỏ thẫm cột trắng là tới nơi .

– Dạ … Dạ

Thế là hai mẹ con lại tiếp tục đi , lần này có hai người nên cha và ngoại Hải cũng an tâm mà ngồi ở nhà chờ đợi , bà kéo cái cửa sổ bật xuống rồi ngồi lên ghế cùng cha anh uống nước nghỉ ngơi , cổ lột chiếc chuỗi hạt đeo tiếp lên người Hải .

Còn tiếp…
Chương  5

Trời hôm ấy lại nổi gió , trên con đường đất hẹp đầy trũng , hai mẹ con gian nan đi , chiếc xe đạp chao đảo nhưng lần này hai người rất quyết tâm , vượt qua được cánh rừng nhỏ là ra được đầu làng , chợ làng về đêm âm u với những gian nhà sát bên về khuya đã tắt đèn , vừa chạy ngang qua một dải nhà , con chó mực cái đang mang bầu , bụng ục ịch chạy mà từ trong ấy phóng ra sủa inh ỏi , ở đây là vậy , rất hay xảy ra tình trạng bị chó đuổi theo , Minh và mẹ hốt hoảng tấp vô lề bẻ một nhánh cây dài rồi quất nhẹ trong không khí , con chó cái bị doạ bèn thụt đuôi lùi lại rồi chạy vào nhà , hai mẹ con mới an tâm tiếp tục mà đi .
Lần đầu tiên gần 2h sáng, hai người thức mà đạp xe đi như thế này , cảm giác vừa lạ vừa rùng rợn vì càng về khuya , khí hậu ở đây chuyển biến lạnh kèm theo những chùm khói trắng mà ở những khu mộ , cứ cuối tuần là mọi người thân của các ngôi mộ ấy , đốt vàng bạc rồi củi đuốc quét dọn nghĩa trang làng , mỗi lần gom đóng là số cây rừng khô , nhuốm lửa là thành nhiều hố lửa lớn cháy từ chiều tà kéo tận nửa đêm cũng tắt , nhưng đâu đó vẫn còn những chỗ còn than hồng dang dở , trước khi nguội lạnh khói bay nghi ngút không khác gì sương mù , chiếc xe đạp vẫn chạy trong làn khói trắng , hai mẹ con lạnh lẽo vì cơn gió bắt đầu tiếp tục thổi mạnh từ phía sau , hai người hoang mang khi thấy dưới ánh trăng, dù bị khói nghi ngút mờ ảo nhưng vẫn đủ sáng thấy được rất nhiều giấy tiền vàng bạc rải ở dọc đường , ngay tại những căn nhà nơi đây , nhà nào cũng có treo cờ tang trắng treo bay phất phới , đi được một lúc nữa thì đến được ngôi nhà như sự chỉ dẫn mô tả của bà ngoại , hai mẹ con mừng rỡ xuống xe gõ cửa vì biết đây là nhà ông ba cần tìm .
– Chú ba ơi chú ba , mở cửa cho con đi .
Nghe tiếng đập cửa và gọi tên , ông ba đang nằm ngon giấc thì lật đật cầm ngay cái đèn dầu đi mở cửa ra , bên ngoài thấy hai mẹ con lạ đang đứng trước cửa nhà , ông ba bèn soi đèn lên gần mặt mẹ Minh rồi soi qua mặt Minh , ông ba đã già mắt cũng mờ đi , ông hỏi.
– Hai mẹ con bây là ai ? Tại sao tìm đến nhà ông lúc đêm hôm khuya khoắt thế này ?
Mẹ Minh nhanh nhảu nói ngay , quả nhiên vừa biết tên bà ngoại là ông ba nhận ra ngay vì hai người trước đây là bạn , nghe người mẹ phân trần mọi chuyện , ông ba gật gù rồi vô trong nhà để lấy cái túi đồ nghề với chiếc xe đạp khác ra rồi bảo hai mẹ con .
– Đi nhanh lên kẻo muộn.
Dù không hiểu chuyện gì nhưng hai người vẫn nghe , Ông ba đạp xe đi trước còn hai mẹ con cũng đi theo sau đó .
Bấy giờ tại nhà và trên chiếc giường Hải đang nằm , bà ngoại cùng cha đang lo lắng cho anh , lúc này cha anh đột nhiên thấy một bức tranh được cất trên tủ cao , ông tò mò nên lấy xuống xem , mở ra thì giật mình khi thấy cảnh con trai mình đứng kế bên một cô gái xinh đẹp trong váy đỏ rực , ông bèn đưa sang bà ngoại .
– Mẹ nhìn này !
Bà ngoại thấy bức tranh lạ bèn cầm lấy thật nhanh , bà căng bức tranh ấy ra và vô tình đưa lên trước bóng đèn cho sáng , không ngờ bổng chập chờn một hình ảnh gì quỷ quái rất đáng sợ , bà hoảng hốt đặt bức tranh lên bàn.
Bà ngoại đi một mạch xuống nhà sau , chỉ còn mỗi cha Hải ngồi cạnh ấy , ông lấy một điếu thuốc ra rồi châm lửa , khói thuốc quyện với khói hương , vì trước đó bà ngoại có đốt ba nén hương trên bàn thờ ông ngoại để cầu nguyện cho cháu trai , trong lúc đang say sưa khói thuốc lá , cha Hải đăm chiêu nhìn ra phía cửa sổ , lúc này cửa sổ chỉ được khép hờ lại vì then chốt đã mất rồi .cún cún lúc đó đã nằm im thin thít dưới sàn , một lúc sau , bà ngoại bưng lên một thao nước nóng rồi bảo ông hãy rửa mặt cho tỉnh táo đi , cha Hải nghe lời bèn đưa tay xuống hớp một bụm nước rồi đưa lên mặt rửa rửa , chợt có tiếng xe đạp phanh ở trước cửa , hai người vội vàng chạy ra thì thấy ông ba và minh cùng mẹ đã về .
Ông ba không nói gì , lặng lẽ bước vào nhà , bà ngoại thấy ông ba đến mừng rỡ dẫn ông vào phòng , vừa bước vô phòng thì Cún Cún đã chạy ra sủa ông ta , bà ngoại nạt cún mới thụt lùi vào trong , ông ba bèn dặn dò mọi người.
– Bây giờ cả nhà ở yên ngoài này , trừ bà ngoại cháu ra thì vào cùng tôi .
Ông là thầy nên mọi người phải nghe theo , cuối cùng bà ngoại và ông ba cùng vào trong phòng khoá cửa lại , bên ngoài cha mẹ và em trai của Hải vô cùng lo lắng , Minh bèn hỏi mẹ .
– Liệu anh Hải có chết không mẹ ?
Cha anh bèn la .
– Sao con lại nói thế ? Đừng có nói linh tinh.
Minh buồn bã ngồi xuống ghế , chiếc đồng hồ cổ lại gõ báo hiệu 3h sáng , Thời gian đang từng phút từng giờ trôi qua lặng lẽ như thách thức số phận , lần về quê lần này là một chuỗi ngày đáng nhớ của gia đình Hải.
Trong phòng Hải lúc đó duy nhất hai người và chú chó con , Ông ba bảo bà đi chuẩn bị một cái khăn và thau nước ấm , đoạn ông ba bước đến giường cởi áo Hải ra rồi lật anh nằm sấp xuống , trên lưng của Hải in vết hằn của chiếc chiếu làng quê , và một cái in khác vô cùng kì lạ như hình dấu răng ở phía gáy bên phải , ông ba biết ngay cháu bà bị trúng tà nên khi bà ngoại mang lên đầy đủ những gì cần thiết , ông lập tức lấy chiếc khăn nhúng vào nước rồi lau ngay chỗ vết răng kia , đột nhiên cái vết cắn sâu lún vào trong da trở nên đen sậm như máu tụ về chỗ ấy , Hải giờ đây mê man và nằm im bất động như thể linh hồn đã lìa khỏi xác , ông ba bèn hỏi bà ngoại .
– Thằng cháu bà có mang vật gì lạ về nhà không ?
Bà ngoại im lặng một lúc rồi nói .
– À tui chỉ nhớ là tìm thấy bức tranh này ở trong phòng Thăng Hải .
– Đưa tui xem.
Bà ngoại vội chạy đến bên tủ quần áo bắt ghế lấy xuống bức tranh đưa cho ông ba , ông ba cầm lên thấy bức tranh nhăn nheo ,ông giũ một cái phạch , bức tranh bung căng ra hết cỡ rồi bà ngoại bảo ông ta soi lên đèn điện nhìn , vừa soi lên , ông thấy bóng đèn phản quang vào bức tranh rồi hiện hình những gương mặt quái dị uốn éo không khác gì những con vi khuẩn được phóng đại to ra , nó uốn lượn rồi trở lại chỗ cũ , đã nhiều kinh nghiệm bắt quỷ trừ tà ma , cộng thêm xâu chuỗi những sự việc do bà ngoại kể ông ba biết ngay nó là mấu chốt nên lấy một bó đũa trong túi , ông ba lấy lọ màu đỏ quẹt lên từng đầu cây đũa rồi quấn bức tranh vào bó đũa ấy , ông đi ra cửa sổ mở toang cửa ra rồi cầm bó đũa quấn bức tranh kia đập một cái vào thành cửa sổ , đột nhiên Hải đang nằm im lập tức giật bắn người nhưng chưa mở mắt , bà ngoại ngạc nhiên .
– Ông làm gì vậy ?
Ông ba thấy có hiệu quả nên không trả lời bà mà đập tiếp tục một cái rồi hai , ba , bốn,…. Càng đập cơ thể Hải càng giật rung làm bà ngoại hốt hoảng và cún cún vừa tru vừa xong rồi lại sủa tạo ra một khung cảnh hỗn độn ồn ào , đến cú đập thứ mười ba thì cũng là lúc gà phía sau hè gáy vang lên , bà ngoại không hiểu chuyện gì xảy ra thì Hải đã mở mắt ra ngồi bật dậy trên chiếc giường trước sự ngỡ ngàng của ngoại anh , như vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài vô tận , chính anh cũng không biết chuyện gì đã xảy ra , bà ngoại vội vàng mở cửa ra , gọi mọi người.
– Mẹ cha thằng Hải , Minh à ! Hải tỉnh lại rồi đấy !
Ba cha mẹ con đã ngủ quên vì quá mệt trên ghế , nghe thấy tiếng gọi tỉnh ngay và đồng loạt chạy vào , Hải dáo dác nhìn mọi người .
– Chuyện gì xảy ra vậy ? Sao mọi người lại ở đây ?
Còn tiếp. .

Chương  6
Bà ngoại lại gần rờ trán anh , bà mừng rỡ nói .

– Nó hạ sốt rồi .

Nghe vậy ai cũng mừng rỡ , mẹ Hải ôm chầm lấy con trai chợt anh la .

– Ui da đau quá !

Bà mẹ ngạc nhiên buông tay ra , thấy gáy Hải có một dấu răng cắn .

– Tại sao con lại có vết cắn vậy ?

Hải đưa tay lên rờ rồi bảo .

– Vết cắn có sẵn ngay khi con vừa thức dậy , con đã đi ngủ trước đó và thấy một giấc mơ kỳ lạ .

– Con đã mơ thấy gì ?

Hải cố gắng nhớ lại thì lập tức ôm đầu .

– Con không nhớ gì cả ! Mọi thứ mơ hồ quá ! Con đau đầu quá .

– Thôi được rồi con nghỉ ngơi đi , may có ông ba đây cứu con đó .

Rồi Hải quay sang ông ba.

– Cảm ơn ông !

Lúc này ông ba bèn hắng giọng nói .

– Mọi chuyện xong rồi , tôi xin phép cả nhà về nhé !

Bà ngoại và mọi người cảm ơn ông rồi bà ngoại đến gần bảo .

– Khuya rồi về chi nữa ? ông ở lại nghỉ ngơi đi .

Lúc này cha Hải cũng tán thành .

– Phải đấy bác , hay là để sáng con lái xe xịn đưa bác về .

Ông ba vẫn nhất quyết không chịu , mẹ hải bèn lấy trong ví ra ba triệu đồng Việt Nam đưa cho ông .

– Bác nhận nhé , coi như đây là lời cảm ơn của chúng cháu .

Ông ba xua tay ngay .

– Không cần đâu , bây là con cháu bà ngoại bây , ngoại bây là bạn của ta nên không cần phải cảm ơn như thế này , thôi ta về nhé .

Ông nói vậy nhưng thực ra ông vốn dĩ từ trước đến nay giúp người mà chẳng cần trả ơn , và khi nghe ông nói thế rồi không ai níu giữ ông nữa ông chỉ cười hề hề rồi bảo .

– Tui xin Phép về trước khi trời sáng .

– Dạ bác về .

Rồi ông bước ra ngoài dắt xe đạp , bà ngoại đi ra đưa ông đi , còn cha mẹ Hải và Minh ở trong phòng chăm sóc anh vì còn chưa bình phục hẳn , bà ngoại đi ra có nhớ khép cửa lại rồi hỏi ông ba .

– Ông giấu được ai chứ bà già này không được đâu , cháu tui bị gì thế ? Có phải bị nó ám hại không ?

Ông ba ngồi lên xe đạp rồi bảo .

– Nó có làm hay không thì tui không biết , nhưng cháu bà đúng thật bị trúng tà đấy , tui xin phép mang bức tranh khi nãy đi nhé.

Bà ngoại gật đầu, đoạn ông ba lạy bức tranh ra trong túi quần bỏ vào rổ xe rồi đạp xe đi.

Không biết hai ông bà này có bí mật gì giấu con cháu nhỉ ?

Bà ngoại ngóng theo ông đi , một lát sau đã khuất bóng , trăng giờ đã chui vào mây trời trở nên mờ ảo , bóng trăng mờ càng lúc càng phai trên trời không có sao , chỉ một mảng đen kịt , nhìn đồng hồ còn đúng năm phút nữa thì đúng 3h sáng , bà ngoại đóng cửa rồi trở vào nhà thăm Hải .

Lúc này trên con đường của ông ba đi , đi ngang qua một khu rừng vắng thì ông ba dừng xe lại , căng bức tranh ra rồi nói với bức tranh kia .

– Thôi ! Tha cho cháu tôi , lần này tôi tha cho cô đó , mau trở về rừng rậm nơi bắt đầu của cô đi .

Nói xong ông thả bức tranh theo chiều gió thổi , bức tranh bay phất phới một lúc sau thì bức tranh kia bổng bay ngược chiều gió lên thẳng ngọn cây cao , ông ba mỉm cười rồi đạp xe đi .

***

Sáng hôm sau , vừa mới đúng 6h sáng đã có một người phụ nữ lớn tuổi gánh gánh rau bưng ra chợ , bà đi ngang qua một cái cây và thấy trên ngọn cây đổ xuống chất gì nâu sẫm như máu khô chảy dọc xuống thân và gốc , bà tò mò quẹt một miếng lên tay rồi ngửi thì mùi tanh máu rõ ràng khiến bà nôn mửa tại chỗ , máu vô cùng tanh hôi , chợt cái gì lạnh ngắt rơi xuống thấm qua lớp áo trên lưng của bà , bà giật mình ngước lên nhìn , bà kinh hoàng một cái xác người đàn ông chết nằm sấp trên ngọn cây , đáng sợ hơn là cái cây kia trụi lá còn ngọn thì đã đâm xuyên qua bụng người đàn ông tội nghiệp, mặt mày trầy xướt nát bấy từ phía dưới nhìn lên còn phải kinh tởm , ruồi nhặng bu đầy cả mặt nên bà không biết đó là ai . Bà la hét kinh hoàng chạy thẳng ra khỏi đó bỏ luôn gánh rau , vừa chạy vừa la hét .

– Có người chết ! Có người chết kìa mọi người ơi ! Trời ơi !

Bà hớt hải chạy bán sống bán chết ra được lộ , bà gặp hai người đàn ông đang đẩy xe chở lúa mì thì bà gọi họ .

– Hai ông ơi , trong rừng có xác chết ! Ghê lắm

Cứ nghĩ họ sẽ báo cho chính quyền xử lý vậy mà hai người kia vừa nghe từ “ chết “ là đã sợ hãi chạy mất .

Các bạn cũng đừng ngạc nhiên , đến đây là phải nói thêm về ngôi làng này , một tuần lễ hay một tháng trời , không biết bao nhiêu người đã chết và những cái chết hết sức rùng rợn xảy ra liên tiếp như sắp đặt , giờ ngôi làng này nhà nào ít nhất cũng có một cái tang , giấy tiền vàng bạc lúc nào cũng đầy trên đường , nhưng đó là ở trong làng nhỏ , là một ngôi làng nằm sâu gần rừng , còn con đường lớn dẫn ra làng lớn hơn , ở đó mới có chợ , phiên chợ của tất cả mọi người đều hội họp là ở đây , nhà bà ngoại không chỉ nằm sâu trong ấy mà còn là ngôi nhà đơn độc nhất làng , dù là vậy , nhưng ai cũng biết đến bà .

Ngôi làng này càng ngày càng thưa thớt , vì sự chết chóc tang thương như một lời nguyền cho những người dân sống trong làng nhỏ ấy , khiến nhiều người lưu lạc khắp nơi , có cả chuyển lên phía làng lớn ngoài đường cái mà sống , ai không chịu đi thì phải chết thôi , làng này còn vô số những bí mật mà không bao giờ hé lộ cho người ngoài , bà ngoại Hải , có thể nói là người biết nhiều bí mật nhất , vậy mà bà vẫn gan dạ chấp nhận đơn thân trong một nơi cặm bẫy bủa giăng , không ai biết được lý do vì sao và họ cũng dần không còn quan tâm đến chuyện ấy , họ chỉ biết sống thật bình yên là đủ rồi , quê tổ không thể bỏ đi , mà dời làng thì không có tiền mua đất , làng quê nghèo từ trong ra ngoài , khổ đau tang tóc chưa từng thấy ở đâu thảm thương như chốn này .

Lúc hai người đàn ông bỏ chạy , bà cũng sợ quá chạy thẳng về nhà vợ chồng con trai lớn đóng cửa lại , bà bỏ quên luôn gánh rau kiếm cơm .

Hôm nay phiên chợ lạ quá , thường là chợ tấp nập mà hôm nay vắng hoe , lúc đó có bà ngoại của Hải đã đi chợ sớm , bà xách giỏ đan đi vào chợ , bà hỏi bà hàng nước sao chẳng thấy bà hàng rau vì bà hàng nước ở gần bà ấy , hôm nay bà có ý định làm món rau luộc quê hương cho con cháu mà chợ duy nhất bà ta rau sạch tươi ngon .
Bà hàng nước lắc đầu , bà ngoại Hải đành xách giỏ sang hàng thịt , ông hàng thịt bèn bảo .

– Bà hàng rau hồi sớm mai bả có gánh rau ngang nhà tui , nhưng nghe đâu bả thấy xác ông nào chết trong rừng ấy , bả sợ quá nên chạy về nhà con trai bả trốn rồi .

Bà ngoại lắc đầu buồn rầu .

– Vậy là lại có thêm một án mạng ở cái làng này 

Bà ngoại nhẹ nhàng lấy túi thịt heo bỏ vào giỏ rồi đi về , có thể án mạng xảy ra không còn quá xa lạ với người dân nữa , không biết là họ đã thờ ơ hay có điều chi ẩn khuất , nhưng dù là vậy , cái xác kia cũng đã có người đến để thiêu hủy rồi , và đã xác định ông ấy là ông Bảy làng trên , nhà gần chợ đêm qua bắt ếch chưa thấy về , thật không ngờ lại là một cái chết thương tâm oan uổng , càng in thêm sự ám ảnh cho người làng .
Còn tiếp
 

 


 

 


 

☠️☠️ TRUYỆN MA HAY [ Qủy Nữ Quê Ngoại Chương 4-6 ] ☠️☠️

☠️☠️ TRUYỆN MA HAY [ Qủy Nữ Quê Ngoại Chương 4-6 ] ☠️☠️

Chương  4

Cha Hải tức tốc chạy ra ngoài để kêu ông , ở lại bà ngoại cùng mẹ anh và Minh đang cố gắng làm mọi cách mong có thể giảm được phần nào .

Hải lúc này đang nằm co rúm trên giường , toàn thân tay chân anh lạnh ngắt như ướp nước đá , đặc biệt trán nóng như lửa đốt , anh nằm mê man không còn biết trời trăng mây nước gì nữa , thời gian trôi qua và cái đồng hồ cổ cứ từng giờ từng phút là lại gõ rồi kêu lên cuối cùng đã hai tiếng đồng hồ mà cha anh vẫn chưa thấy trở về , cảnh đêm ở làng quê hiu quạnh đến rợn người , Cún Cún ngưng sủa ngồi buồn bã dưới chân giường của Hải , ngoại lần chuỗi hạt cầu nguyện, mẹ hải thì đốt nén hương trên bàn thờ gia tiên để cầu nguyện , còn Minh đứng yên như pho tượng nhìn anh trai , chợt cảnh tượng im ắng không còn nữa khi có tiếng chuông điện thoại bàn trước nhà bất ngờ reo lên làm ai cũng phải giật thót tim .

Không đợi ai bảo , Minh chạy lên nhà trước bắt máy lên thì ra là cha anh , đầu dây bên kia tiếng cha anh thở hỗn hển .

– Alo… Minh hả con… Phù phù…

– Con nè cha !

– Lấy xe đạp… ra đầu đường đưa cha về con ơi .

Minh hoảng hốt hỏi lại .
– Sao vậy cha ?

– Cha bị té xuống mương … Dưới này… Bùn quá nhiều… Cha không lên được… May là có điện thoại mang theo…

– Trời ơi ! Cha đang ở đâu ? Gửi định vị cho con .

Đoạn lúc ấy , cha anh gửi vị trí qua điện thoại Minh , Minh tức thì chạy vào nhà .

– Ngoại mẹ ơi cho mượn xe đạp , cha té ngã xuống mương bùn rồi giờ con đi cứu cha .

Bà ngoại và mẹ anh nghe xong tá hỏa vội vàng đưa cho Minh cái đèn pin rồi ngoại bảo.
– Bây biết đường gì mà đi ?

– Dạ con có định vị của cha nè , thôi con đi nhé .

Minh lấy xe đạp ngoại dẫn ra , chiếc xe đã khá cũ kỹ nhưng vẫn còn sử dụng được , Minh đạp thẳng chạy ra ngoài đường , vừa chạy vừa mở điện thoại ra dò định vị , khi đã có được tín hiệu anh cứ vậy mà đi theo chỉ dẫn để tìm cha .

Bấy giờ , tại nhà hai mẹ con sốt sắng lo cho cháu con , Hải như người không hồn , nằm im thinh thích , mặt mày từ từ tái nhợt không khác gì người chết , lúc này mẹ Hải mới sợ hãi tột cùng bèn đem chuyện giấc mơ kì lạ của anh thường xuyên đã giấu kín suốt hai mươi năm cho bà ngoại nghe , nghe xong bà ngoại vô cùng hoang mang , mẹ Hải khóc .

– Huhu ! Có chăng đó là điềm dữ không mẹ ?

– Đừng có nói bậy !

Ngoại nạt mẹ anh khiến bà giật mình im lặng mà nín khóc .

Lúc này bà ngoại thi thoảng cứ lại gần cháu trai rờ tim và mũi xem cậu còn thở không , bà cũng biết cháu trai bị tim bẩm sinh rồi nên sức khỏe mong manh như đèn treo trước gió , tình hình căng như dây đàn vậy mà lúc đó trăng vẫn vô tri toả sáng rực rỡ trên bầu trời hiu hắt , bên ngoài còn bắt đầu nghe thấy tiếng gà gáy , thời gian cứ trôi mà hai cha con cũng chưa thấy trở về càng làm hai người ở nhà lo lắng hết chuyện này đến chuyện kia .

Tại cái mương lớn , Minh đã đến được đây , Minh hoảng hồn hoảng vía soi đèn pin xuống và thấy cha anh bị kẹt hai chân xuống bùn sâu lún ngập , tay ông nắm chặt rễ cây gần ấy , nếu không đã bị chôn sống ở chốn này luôn rồi , minh vội vàng chạy đến đưa tay cho cha .
Hai cha con chật vật lắm mới lên được , cũng may Minh là một người có sức khỏe tốt nhất trong nhà , anh còn thường xuyên tập thể hình nên chuyện này rất dễ dàng đưa cha mình lên , nhưng không hiểu sao vừa kéo ông lên được nửa đoạn thì bùn lún sâu xuống nữa , khó khăn lắm cậu mới kéo được cha lên khỏi mương quỷ quái .

Cha ngồi thở còn con thì vã cả mồ hôi .

– Sao cha bị té xuống đây vậy ? Bình thường cha cẩn thận lắm mà .

Cha anh mệt quá nên xua tay ra và bảo .

– Lát về… Cha nói cho mà nghe .

– Vâng .

Minh ngồi xuống cõng cha lên lưng rồi đi đến xe đạp để ông ngồi yên sau .

– Cha ngồi được không ?

– Được…

– Vịn cho chắc nha ! Con đạp hết cỡ về cho nhanh .

– Ê đừng có đạp nhanh… Từ từ thôi con … Địa hình nơi đây gồ ghề lắm .

Minh không nói không rằng , anh tiếp tục đạp xe trên đường chở cha về nhà , chợt anh hỏi .

– Ủa chú ba gì đó đâu cha ?

– Về đi… Kể cho mà nghe… Ghê quá trời..

Càng thấy thái độ cha như vậy , Minh càng tò mò không biết chuyện gì xảy ra , trời hôm nay có trăng mà Minh như thấy sương mù trước mắt , mọi thứ mờ mịt quá khiến chiếc xe đạp đảo qua đảo lại hai bên là mương đào , cha anh sợ quá ôm con trai chặt cứng , Minh giật mình phanh xe lại .

– Cha ôm con chặt quá con không chạy được .

– Ờ… Cha xin lỗi

Hai cha con tiếp tục trở về nhà , cũng may từ mương ấy về nhà ngoại không xa , cuối cùng thì hai người cùng về nhà an toàn , chấm dứt một quãng đường mệt nhọc chưa từng có .

Vừa về đến nhà, cha anh cố gắng đi vào trong , quần áo bùn sình lầy lội khiến bà ngoại và mẹ anh thấy vậy chạy ra , đoạn bà ngoại tiến lại gần đưa ông cái miếng lau chân rồi hỏi .

– Bây làm cái gì để té xuống mương vậy ? Trời trăng sáng vậy mà .

– Mẹ cho con miếng nước đi… Rồi con kể này

Mẹ hải nghe vậy vội rót ngay ly nước đá cho ông uống , ông uống cạn một hơi rồi thở dài một cái rồi ngồi lên ghế kể .

– Lúc nãy con có chạy ra ngoài đường để tìm nhà ông ba , thì con gặp một bà lão trùm khăn cầm cái đèn dầu chống gậy tìm chó của bả , con mới lại gần hỏi nhà ông ba đâu rồi vì đi lâu rồi con không nhớ với lại cảnh xá ở đây càng đổi mới , bà ta chỉ con đi vô cái bụi cây phía trước rồi cách một cây xoan đào sẽ thấy , bả còn tốt bụng dẫn con đi nữa mà … Đến gần cái mương , bà đó tự nhiên đạp con té xuống chới với không kịp trở tay , còn nghe thấy tiếng bà già đó cười rất là giòn tan và kinh dị , con sợ quá ngất luôn tại chỗ , vừa tỉnh dậy lật đật gọi về này .

Bà ngoại nghe xong tức giận quát .

– Là bà nào mà ăn ở ác nhân thất đức vậy ? Mẹ mà biết ai thì không yên thân đâu ?

Cha Hải lắc đầu .

– Mà cái làng này làm gì có bà già nào quái dị như vậy ? Con có bị ảo giác không ? Hay là con thần hồn nhát thần tính nên tưởng tượng bậy bạ ra .

– Trời ơi con xin thề ! Con có sợ ma thật nhưng mà lúc đó trăng sáng trưng mà , con thấy rõ ràng bả đi ra từ chỗ rừng phía Bắc .

Bà ngoại bèn la lớn .

– Thấy chưa ? Tao đã cảnh báo rồi mà không đứa nào nghe ! Bây gặp quỷ rồi .

Mẹ cha và minh cùng bàng hoàng kinh sợ , mẹ anh rụt rè khi thấy bà đang giận dữ bèn hỏi nhỏ .

– Mẹ ơi mẹ đừng làm con sợ nha!

– Thôi ta không có giấu các con làm gì nữa !

Nhìn dáng bộ của bà ngoại có vẻ căng thẳng , dường như bà định kể chuyện gì thì Cún Cún trong phòng Hải lại sủa lên , bà ngoại ngưng ngay lúc đó .

– Trời ơi ! Lo chuyện thằng cha quên thằng con rồi ! Bây mau chạy vô trong phòng coi có chuyện gì .

Mẹ hải nhanh chân chạy vô trước , bà thấy Hải lăn xuống đất dù đang mê man như cái xác không hồn vô tri , bà vội vàng kêu mọi người phụ đỡ Hải lên , khi thấy mọi người chạy vô hết thì cún cún mới ngưng sủa , bà ngoại tá hỏa tâm tinh khi thấy cửa sổ đã mở và rõ ràng khi nãy chính bà đã tự tay khóa bật xuống , cái then chốt cũng sứt văng đâu mất tiêu , bà ngoại bèn rờ trán cháu trai thì thấy không còn nóng nữa mà lạnh toát luôn rồi , lúc này bà mới sai mẹ Hải lại rồi dặn .

– Bây với thằng Minh mau đi ra đầu đường gọi chú ba đến đây gấp , ở đầu đường đấy không có nghe lời ai nữa nghe chưa ? Hai mẹ con đi tới lộ lớn gần chợ là cái nhà ông ta ngói đỏ thẫm cột trắng là tới nơi .

– Dạ … Dạ

Thế là hai mẹ con lại tiếp tục đi , lần này có hai người nên cha và ngoại Hải cũng an tâm mà ngồi ở nhà chờ đợi , bà kéo cái cửa sổ bật xuống rồi ngồi lên ghế cùng cha anh uống nước nghỉ ngơi , cổ lột chiếc chuỗi hạt đeo tiếp lên người Hải .

Còn tiếp…
Chương  5

Trời hôm ấy lại nổi gió , trên con đường đất hẹp đầy trũng , hai mẹ con gian nan đi , chiếc xe đạp chao đảo nhưng lần này hai người rất quyết tâm , vượt qua được cánh rừng nhỏ là ra được đầu làng , chợ làng về đêm âm u với những gian nhà sát bên về khuya đã tắt đèn , vừa chạy ngang qua một dải nhà , con chó mực cái đang mang bầu , bụng ục ịch chạy mà từ trong ấy phóng ra sủa inh ỏi , ở đây là vậy , rất hay xảy ra tình trạng bị chó đuổi theo , Minh và mẹ hốt hoảng tấp vô lề bẻ một nhánh cây dài rồi quất nhẹ trong không khí , con chó cái bị doạ bèn thụt đuôi lùi lại rồi chạy vào nhà , hai mẹ con mới an tâm tiếp tục mà đi .
Lần đầu tiên gần 2h sáng, hai người thức mà đạp xe đi như thế này , cảm giác vừa lạ vừa rùng rợn vì càng về khuya , khí hậu ở đây chuyển biến lạnh kèm theo những chùm khói trắng mà ở những khu mộ , cứ cuối tuần là mọi người thân của các ngôi mộ ấy , đốt vàng bạc rồi củi đuốc quét dọn nghĩa trang làng , mỗi lần gom đóng là số cây rừng khô , nhuốm lửa là thành nhiều hố lửa lớn cháy từ chiều tà kéo tận nửa đêm cũng tắt , nhưng đâu đó vẫn còn những chỗ còn than hồng dang dở , trước khi nguội lạnh khói bay nghi ngút không khác gì sương mù , chiếc xe đạp vẫn chạy trong làn khói trắng , hai mẹ con lạnh lẽo vì cơn gió bắt đầu tiếp tục thổi mạnh từ phía sau , hai người hoang mang khi thấy dưới ánh trăng, dù bị khói nghi ngút mờ ảo nhưng vẫn đủ sáng thấy được rất nhiều giấy tiền vàng bạc rải ở dọc đường , ngay tại những căn nhà nơi đây , nhà nào cũng có treo cờ tang trắng treo bay phất phới , đi được một lúc nữa thì đến được ngôi nhà như sự chỉ dẫn mô tả của bà ngoại , hai mẹ con mừng rỡ xuống xe gõ cửa vì biết đây là nhà ông ba cần tìm .
– Chú ba ơi chú ba , mở cửa cho con đi .
Nghe tiếng đập cửa và gọi tên , ông ba đang nằm ngon giấc thì lật đật cầm ngay cái đèn dầu đi mở cửa ra , bên ngoài thấy hai mẹ con lạ đang đứng trước cửa nhà , ông ba bèn soi đèn lên gần mặt mẹ Minh rồi soi qua mặt Minh , ông ba đã già mắt cũng mờ đi , ông hỏi.
– Hai mẹ con bây là ai ? Tại sao tìm đến nhà ông lúc đêm hôm khuya khoắt thế này ?
Mẹ Minh nhanh nhảu nói ngay , quả nhiên vừa biết tên bà ngoại là ông ba nhận ra ngay vì hai người trước đây là bạn , nghe người mẹ phân trần mọi chuyện , ông ba gật gù rồi vô trong nhà để lấy cái túi đồ nghề với chiếc xe đạp khác ra rồi bảo hai mẹ con .
– Đi nhanh lên kẻo muộn.
Dù không hiểu chuyện gì nhưng hai người vẫn nghe , Ông ba đạp xe đi trước còn hai mẹ con cũng đi theo sau đó .
Bấy giờ tại nhà và trên chiếc giường Hải đang nằm , bà ngoại cùng cha đang lo lắng cho anh , lúc này cha anh đột nhiên thấy một bức tranh được cất trên tủ cao , ông tò mò nên lấy xuống xem , mở ra thì giật mình khi thấy cảnh con trai mình đứng kế bên một cô gái xinh đẹp trong váy đỏ rực , ông bèn đưa sang bà ngoại .
– Mẹ nhìn này !
Bà ngoại thấy bức tranh lạ bèn cầm lấy thật nhanh , bà căng bức tranh ấy ra và vô tình đưa lên trước bóng đèn cho sáng , không ngờ bổng chập chờn một hình ảnh gì quỷ quái rất đáng sợ , bà hoảng hốt đặt bức tranh lên bàn.
Bà ngoại đi một mạch xuống nhà sau , chỉ còn mỗi cha Hải ngồi cạnh ấy , ông lấy một điếu thuốc ra rồi châm lửa , khói thuốc quyện với khói hương , vì trước đó bà ngoại có đốt ba nén hương trên bàn thờ ông ngoại để cầu nguyện cho cháu trai , trong lúc đang say sưa khói thuốc lá , cha Hải đăm chiêu nhìn ra phía cửa sổ , lúc này cửa sổ chỉ được khép hờ lại vì then chốt đã mất rồi .cún cún lúc đó đã nằm im thin thít dưới sàn , một lúc sau , bà ngoại bưng lên một thao nước nóng rồi bảo ông hãy rửa mặt cho tỉnh táo đi , cha Hải nghe lời bèn đưa tay xuống hớp một bụm nước rồi đưa lên mặt rửa rửa , chợt có tiếng xe đạp phanh ở trước cửa , hai người vội vàng chạy ra thì thấy ông ba và minh cùng mẹ đã về .
Ông ba không nói gì , lặng lẽ bước vào nhà , bà ngoại thấy ông ba đến mừng rỡ dẫn ông vào phòng , vừa bước vô phòng thì Cún Cún đã chạy ra sủa ông ta , bà ngoại nạt cún mới thụt lùi vào trong , ông ba bèn dặn dò mọi người.
– Bây giờ cả nhà ở yên ngoài này , trừ bà ngoại cháu ra thì vào cùng tôi .
Ông là thầy nên mọi người phải nghe theo , cuối cùng bà ngoại và ông ba cùng vào trong phòng khoá cửa lại , bên ngoài cha mẹ và em trai của Hải vô cùng lo lắng , Minh bèn hỏi mẹ .
– Liệu anh Hải có chết không mẹ ?
Cha anh bèn la .
– Sao con lại nói thế ? Đừng có nói linh tinh.
Minh buồn bã ngồi xuống ghế , chiếc đồng hồ cổ lại gõ báo hiệu 3h sáng , Thời gian đang từng phút từng giờ trôi qua lặng lẽ như thách thức số phận , lần về quê lần này là một chuỗi ngày đáng nhớ của gia đình Hải.
Trong phòng Hải lúc đó duy nhất hai người và chú chó con , Ông ba bảo bà đi chuẩn bị một cái khăn và thau nước ấm , đoạn ông ba bước đến giường cởi áo Hải ra rồi lật anh nằm sấp xuống , trên lưng của Hải in vết hằn của chiếc chiếu làng quê , và một cái in khác vô cùng kì lạ như hình dấu răng ở phía gáy bên phải , ông ba biết ngay cháu bà bị trúng tà nên khi bà ngoại mang lên đầy đủ những gì cần thiết , ông lập tức lấy chiếc khăn nhúng vào nước rồi lau ngay chỗ vết răng kia , đột nhiên cái vết cắn sâu lún vào trong da trở nên đen sậm như máu tụ về chỗ ấy , Hải giờ đây mê man và nằm im bất động như thể linh hồn đã lìa khỏi xác , ông ba bèn hỏi bà ngoại .
– Thằng cháu bà có mang vật gì lạ về nhà không ?
Bà ngoại im lặng một lúc rồi nói .
– À tui chỉ nhớ là tìm thấy bức tranh này ở trong phòng Thăng Hải .
– Đưa tui xem.
Bà ngoại vội chạy đến bên tủ quần áo bắt ghế lấy xuống bức tranh đưa cho ông ba , ông ba cầm lên thấy bức tranh nhăn nheo ,ông giũ một cái phạch , bức tranh bung căng ra hết cỡ rồi bà ngoại bảo ông ta soi lên đèn điện nhìn , vừa soi lên , ông thấy bóng đèn phản quang vào bức tranh rồi hiện hình những gương mặt quái dị uốn éo không khác gì những con vi khuẩn được phóng đại to ra , nó uốn lượn rồi trở lại chỗ cũ , đã nhiều kinh nghiệm bắt quỷ trừ tà ma , cộng thêm xâu chuỗi những sự việc do bà ngoại kể ông ba biết ngay nó là mấu chốt nên lấy một bó đũa trong túi , ông ba lấy lọ màu đỏ quẹt lên từng đầu cây đũa rồi quấn bức tranh vào bó đũa ấy , ông đi ra cửa sổ mở toang cửa ra rồi cầm bó đũa quấn bức tranh kia đập một cái vào thành cửa sổ , đột nhiên Hải đang nằm im lập tức giật bắn người nhưng chưa mở mắt , bà ngoại ngạc nhiên .
– Ông làm gì vậy ?
Ông ba thấy có hiệu quả nên không trả lời bà mà đập tiếp tục một cái rồi hai , ba , bốn,…. Càng đập cơ thể Hải càng giật rung làm bà ngoại hốt hoảng và cún cún vừa tru vừa xong rồi lại sủa tạo ra một khung cảnh hỗn độn ồn ào , đến cú đập thứ mười ba thì cũng là lúc gà phía sau hè gáy vang lên , bà ngoại không hiểu chuyện gì xảy ra thì Hải đã mở mắt ra ngồi bật dậy trên chiếc giường trước sự ngỡ ngàng của ngoại anh , như vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài vô tận , chính anh cũng không biết chuyện gì đã xảy ra , bà ngoại vội vàng mở cửa ra , gọi mọi người.
– Mẹ cha thằng Hải , Minh à ! Hải tỉnh lại rồi đấy !
Ba cha mẹ con đã ngủ quên vì quá mệt trên ghế , nghe thấy tiếng gọi tỉnh ngay và đồng loạt chạy vào , Hải dáo dác nhìn mọi người .
– Chuyện gì xảy ra vậy ? Sao mọi người lại ở đây ?
Còn tiếp. .

Chương  6
Bà ngoại lại gần rờ trán anh , bà mừng rỡ nói .

– Nó hạ sốt rồi .

Nghe vậy ai cũng mừng rỡ , mẹ Hải ôm chầm lấy con trai chợt anh la .

– Ui da đau quá !

Bà mẹ ngạc nhiên buông tay ra , thấy gáy Hải có một dấu răng cắn .

– Tại sao con lại có vết cắn vậy ?

Hải đưa tay lên rờ rồi bảo .

– Vết cắn có sẵn ngay khi con vừa thức dậy , con đã đi ngủ trước đó và thấy một giấc mơ kỳ lạ .

– Con đã mơ thấy gì ?

Hải cố gắng nhớ lại thì lập tức ôm đầu .

– Con không nhớ gì cả ! Mọi thứ mơ hồ quá ! Con đau đầu quá .

– Thôi được rồi con nghỉ ngơi đi , may có ông ba đây cứu con đó .

Rồi Hải quay sang ông ba.

– Cảm ơn ông !

Lúc này ông ba bèn hắng giọng nói .

– Mọi chuyện xong rồi , tôi xin phép cả nhà về nhé !

Bà ngoại và mọi người cảm ơn ông rồi bà ngoại đến gần bảo .

– Khuya rồi về chi nữa ? ông ở lại nghỉ ngơi đi .

Lúc này cha Hải cũng tán thành .

– Phải đấy bác , hay là để sáng con lái xe xịn đưa bác về .

Ông ba vẫn nhất quyết không chịu , mẹ hải bèn lấy trong ví ra ba triệu đồng Việt Nam đưa cho ông .

– Bác nhận nhé , coi như đây là lời cảm ơn của chúng cháu .

Ông ba xua tay ngay .

– Không cần đâu , bây là con cháu bà ngoại bây , ngoại bây là bạn của ta nên không cần phải cảm ơn như thế này , thôi ta về nhé .

Ông nói vậy nhưng thực ra ông vốn dĩ từ trước đến nay giúp người mà chẳng cần trả ơn , và khi nghe ông nói thế rồi không ai níu giữ ông nữa ông chỉ cười hề hề rồi bảo .

– Tui xin Phép về trước khi trời sáng .

– Dạ bác về .

Rồi ông bước ra ngoài dắt xe đạp , bà ngoại đi ra đưa ông đi , còn cha mẹ Hải và Minh ở trong phòng chăm sóc anh vì còn chưa bình phục hẳn , bà ngoại đi ra có nhớ khép cửa lại rồi hỏi ông ba .

– Ông giấu được ai chứ bà già này không được đâu , cháu tui bị gì thế ? Có phải bị nó ám hại không ?

Ông ba ngồi lên xe đạp rồi bảo .

– Nó có làm hay không thì tui không biết , nhưng cháu bà đúng thật bị trúng tà đấy , tui xin phép mang bức tranh khi nãy đi nhé.

Bà ngoại gật đầu, đoạn ông ba lạy bức tranh ra trong túi quần bỏ vào rổ xe rồi đạp xe đi.

Không biết hai ông bà này có bí mật gì giấu con cháu nhỉ ?

Bà ngoại ngóng theo ông đi , một lát sau đã khuất bóng , trăng giờ đã chui vào mây trời trở nên mờ ảo , bóng trăng mờ càng lúc càng phai trên trời không có sao , chỉ một mảng đen kịt , nhìn đồng hồ còn đúng năm phút nữa thì đúng 3h sáng , bà ngoại đóng cửa rồi trở vào nhà thăm Hải .

Lúc này trên con đường của ông ba đi , đi ngang qua một khu rừng vắng thì ông ba dừng xe lại , căng bức tranh ra rồi nói với bức tranh kia .

– Thôi ! Tha cho cháu tôi , lần này tôi tha cho cô đó , mau trở về rừng rậm nơi bắt đầu của cô đi .

Nói xong ông thả bức tranh theo chiều gió thổi , bức tranh bay phất phới một lúc sau thì bức tranh kia bổng bay ngược chiều gió lên thẳng ngọn cây cao , ông ba mỉm cười rồi đạp xe đi .

***

Sáng hôm sau , vừa mới đúng 6h sáng đã có một người phụ nữ lớn tuổi gánh gánh rau bưng ra chợ , bà đi ngang qua một cái cây và thấy trên ngọn cây đổ xuống chất gì nâu sẫm như máu khô chảy dọc xuống thân và gốc , bà tò mò quẹt một miếng lên tay rồi ngửi thì mùi tanh máu rõ ràng khiến bà nôn mửa tại chỗ , máu vô cùng tanh hôi , chợt cái gì lạnh ngắt rơi xuống thấm qua lớp áo trên lưng của bà , bà giật mình ngước lên nhìn , bà kinh hoàng một cái xác người đàn ông chết nằm sấp trên ngọn cây , đáng sợ hơn là cái cây kia trụi lá còn ngọn thì đã đâm xuyên qua bụng người đàn ông tội nghiệp, mặt mày trầy xướt nát bấy từ phía dưới nhìn lên còn phải kinh tởm , ruồi nhặng bu đầy cả mặt nên bà không biết đó là ai . Bà la hét kinh hoàng chạy thẳng ra khỏi đó bỏ luôn gánh rau , vừa chạy vừa la hét .

– Có người chết ! Có người chết kìa mọi người ơi ! Trời ơi !

Bà hớt hải chạy bán sống bán chết ra được lộ , bà gặp hai người đàn ông đang đẩy xe chở lúa mì thì bà gọi họ .

– Hai ông ơi , trong rừng có xác chết ! Ghê lắm

Cứ nghĩ họ sẽ báo cho chính quyền xử lý vậy mà hai người kia vừa nghe từ “ chết “ là đã sợ hãi chạy mất .

Các bạn cũng đừng ngạc nhiên , đến đây là phải nói thêm về ngôi làng này , một tuần lễ hay một tháng trời , không biết bao nhiêu người đã chết và những cái chết hết sức rùng rợn xảy ra liên tiếp như sắp đặt , giờ ngôi làng này nhà nào ít nhất cũng có một cái tang , giấy tiền vàng bạc lúc nào cũng đầy trên đường , nhưng đó là ở trong làng nhỏ , là một ngôi làng nằm sâu gần rừng , còn con đường lớn dẫn ra làng lớn hơn , ở đó mới có chợ , phiên chợ của tất cả mọi người đều hội họp là ở đây , nhà bà ngoại không chỉ nằm sâu trong ấy mà còn là ngôi nhà đơn độc nhất làng , dù là vậy , nhưng ai cũng biết đến bà .

Ngôi làng này càng ngày càng thưa thớt , vì sự chết chóc tang thương như một lời nguyền cho những người dân sống trong làng nhỏ ấy , khiến nhiều người lưu lạc khắp nơi , có cả chuyển lên phía làng lớn ngoài đường cái mà sống , ai không chịu đi thì phải chết thôi , làng này còn vô số những bí mật mà không bao giờ hé lộ cho người ngoài , bà ngoại Hải , có thể nói là người biết nhiều bí mật nhất , vậy mà bà vẫn gan dạ chấp nhận đơn thân trong một nơi cặm bẫy bủa giăng , không ai biết được lý do vì sao và họ cũng dần không còn quan tâm đến chuyện ấy , họ chỉ biết sống thật bình yên là đủ rồi , quê tổ không thể bỏ đi , mà dời làng thì không có tiền mua đất , làng quê nghèo từ trong ra ngoài , khổ đau tang tóc chưa từng thấy ở đâu thảm thương như chốn này .

Lúc hai người đàn ông bỏ chạy , bà cũng sợ quá chạy thẳng về nhà vợ chồng con trai lớn đóng cửa lại , bà bỏ quên luôn gánh rau kiếm cơm .

Hôm nay phiên chợ lạ quá , thường là chợ tấp nập mà hôm nay vắng hoe , lúc đó có bà ngoại của Hải đã đi chợ sớm , bà xách giỏ đan đi vào chợ , bà hỏi bà hàng nước sao chẳng thấy bà hàng rau vì bà hàng nước ở gần bà ấy , hôm nay bà có ý định làm món rau luộc quê hương cho con cháu mà chợ duy nhất bà ta rau sạch tươi ngon .
Bà hàng nước lắc đầu , bà ngoại Hải đành xách giỏ sang hàng thịt , ông hàng thịt bèn bảo .

– Bà hàng rau hồi sớm mai bả có gánh rau ngang nhà tui , nhưng nghe đâu bả thấy xác ông nào chết trong rừng ấy , bả sợ quá nên chạy về nhà con trai bả trốn rồi .

Bà ngoại lắc đầu buồn rầu .

– Vậy là lại có thêm một án mạng ở cái làng này 

Bà ngoại nhẹ nhàng lấy túi thịt heo bỏ vào giỏ rồi đi về , có thể án mạng xảy ra không còn quá xa lạ với người dân nữa , không biết là họ đã thờ ơ hay có điều chi ẩn khuất , nhưng dù là vậy , cái xác kia cũng đã có người đến để thiêu hủy rồi , và đã xác định ông ấy là ông Bảy làng trên , nhà gần chợ đêm qua bắt ếch chưa thấy về , thật không ngờ lại là một cái chết thương tâm oan uổng , càng in thêm sự ám ảnh cho người làng .
Còn tiếp
 

 


 

 


 

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi