Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

??Truyện Ma Hay [ Bức Ảnh Ma Phần 4 ]??

thuy22
[MOD] thuy22
1 năm trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Trọng và Tuyền nghe xong câu chuyện thì nhìn nhau bật cười cho là anh say xỉn, nhìn gà hoá cuốc, bởi chính anh cũng không ít lần nghĩ ra ba cái chuyện ma quỷ để hù dọa hai người, lần này nhìn nét mặt anh có vẻ hoang mang, sợ hãi lắm nhưng cũng không tác động gì nhiều đến hai người. Trọng quay đầu nhìn đồ ăn thức uống còn sót lại khá nhiều, anh định bỏ hết đi nhưng cảm thấy tiếc, chợt anh nhìn hai đứa bạn rồi nói

- “Thôi thôi, ma cỏ gì mậy? Mày sợ thì đi ngủ trước đi, để tao với thằng Tuyền nhậu tiếp, bia bọt còn một đống kia kìa. Bỏ nó uổng”

- “Ủa? Vậy là sao? Bộ nhậu chay luôn hả mậy? Hông có đá ướp lạnh sao uống?”

- “Ừ, nhậu chay luôn sợ khỉ gì, mồi bén còn mấy khứa kìa, quất hết đi rồi đi ngủ. Trưa mai về còn kịp, mày lo gì?”

- “Ừm, rồi, quất mày luôn. Tao đâu ngán. Ê Trí, mày ngủ trước đi, tui tao nhậu à”

Dứt lời cả hai trở lại cuộc nhậu của mình, còn Trí thì vẫn chưa tan đi nỗi lo sợ, vội vã nằm xích vô trong lấy cái áo khoác che từ đầu xuống hông cố ngủ một giấc để cho quên đi cái sự việc ám ảnh lúc nãy. Trong khi đó Trọng và Tuyền uống từ lon này đến lon khác, chẳng mấy chốc đầu óc cả hai người đều lân lân khó tả, thấy trong thùng bia không còn bao nhiêu lon, đồ ăn thì cũng đã hết, Tuyền nấc lên một cái rồi nhìn Trọng nói.

- “Thôi, nghĩ được rồi mày, tao uống hết nổi rồi. Tao với mày tranh thủ dọn đống này ra ngoài đi, để mai bỏ luôn. Còn bia thì để lại đem về SG uống tiếp”

Trọng nghe vậy thì đồng ý đứng lên phụ dọn đồ ăn thức uống để ngoài lều, đâu đó xong xuôi, Trọng cảm thấy mắc tè liền không nói không rằng, chạy một mạch đến góc tường hẹp của nhà dân rồi kéo ống quần xả nước ào ào ra, đang giải, bất ngờ anh thấy bên trong hóc tường rộng bằng nửa sải tay người lớn, có một người mặc bộ đồ trắng toát đang nhìn chằm chằm vào mình, trong hơi men lâng lâng, anh thấy mặt mũi người đó trắng bệch, đầu không có tóc, nhe ra hàm răng lởm chởm nhọn hoắc như muốn hù dọa mình, anh nheo mắt nhìn cho rõ lại cái người đó vì dù sao ánh trăng bên ngoài cũng không đủ sáng có thể cho anh thấy hết được, khi này thấy anh đang để ý, cái bóng trắng ấy lướt từ từ đến mỗi lúc một rõ hơn, Trọng mắt nhắm mắt mở nhìn cái người ấy rồi bất ngờ lên tiếng, giọng lè nhè.

- “Ủa? Là mấy bạn mặc áo trắng hả? Chơi trốn tìm kiểu gì mà núp ở trỏng vậy? Rồi lát nữa sao chui ra. Hức..”

Thấy cái người ấy càng lướt đến gần hơn nhưng không đáp lại lời của mình, anh lại lên tiếng.

- “Hềhề, thôi nghen, tui hông có giỡn à? Người gì mà kỳ cục quá”

Vừa nói anh vừa kéo ống quần lên xoay người bước đi lảo đảo thật nhanh về lại cái chồi, mặc cho cái người ở phía sau lú cái đầu ra khỏi hóc tường nhìn theo dáng đi của anh. Chui vào cái lều, Trọng uể oải định nằm xuống ngủ thì chợt thấy Tuyền đang ngồi nhìn chằm chằm vào cái điện thoại cảm ứng, sắc mặt anh có chút tái lại như thấy cái hình ảnh gì đó khủng khiếp lắm. Nghe động, anh giật mình quay sang nhìn thì thấy Trọng chui vào lều, anh ngẫm nghĩ giây lát rồi ngoắc tay gọi thằng bạn lại hỏi chuyện.

- “Trọng, mày lại đây coi dùm tao cái hình này coi. Sao lạ quá vậy?”

Trọng lúc này rất buồn ngủ nhưng khi nghe đứa bạn nói vậy thì anh cũng tò mò bò lại cầm điện thoại từ tay của Tuyền, vừa nhìn anh vừa nghe đứa bạn nói.

- “Mày coi coi, trong hình đó có ai hông? Mới lúc nãy tao tò mò chụp lại ba cái người, mình vừa gặp ngoài kia. Sao giờ nó hông có trong hình kỳ vậy? Bỏ mẹ rồi. Có khi nào tao với mày gặp ma rồi hông Trọng”

Anh không đáp cứ xoay tới xoay lui cái hình như muốn xác nhận có ba người kìa trong hình theo lời nói của Tuyền hay không, như sực nhớ ra chuyện gì, anh xem album hình ảnh thêm một lần nữa, tính từ cái lần chụp đầu tiên về ba cái người mặc bộ đồ trắng trên thành phố để đối chiếu lại ba cái người mình gặp hôm nay. Trong phút chốc, anh không thấy ai mặc đồ trắng ở trong cái hình cả, ngay cả đoạn video anh xem qua cũng chẳng có ai trong đó. Trọng trầm ngâm suy tư, vẫn không tin rằng mình đã gặp ma, thấy bức hình bình thường không có hinh ảnh gì gọi là ma mị, anh mệt mỏi nhìn Tuyền gãi đầu đáp.

- “Tao có thấy ai trong đó đâu mà mày nói, ba người kia thì sao? Tự nhiên mày chụp người ta làm gì. Ma hả? Mày mới giống ma thì có. Xỉn rồi nói tầm bậy tầm bạ hông à. Ngủ đi mày”

Nói đoạn Trọng bò lại gần chỗ Trí đang ngủ say sưa mà nằm xuống, trong đầu có chút choáng váng vì hơi men và do quá mệt mỏi nên chẳng mấy chốc anh nhắm mắt chìm vào trong giấc ngủ. Giữa đêm trong cái không gian tĩnh mịch yên ắng, ngoại trừ tiếng sóng biển xô bờ ra, bất ngờ ở trong cái lều có tiếng nói xầm xì to nhỏ quái dị vang lên, Trọng bị cái âm thanh đó làm cho tỉnh giấc, anh lí nhí đôi mắt xem ai đang nói chuyện, vừa trông thấy anh liền hoảng hốt định ngồi bật dậy nhưng cơ thể lúc này bỗng tê cứng đi không nhúc nhích gì được, anh hoang mang môi mấp máy muốn kêu thét lên nhưng á khẩu không thành tiếng, trước mặt anh, ngồi hai bên là Tuyền và Trí, chỉ khác một điều là gương mặt của hai người bỗng biến dạng trương sình, nứt nẻ như người bị chết trôi, cả hai ngồi nhìn chăm chăm vào anh, vừa nói miệng vừa cười lên méo sệt rất dị hợm, vài phút sau, hai người lắc lư cái đầu qua lại từ từ cúi thấp xuống sát mặt của anh. Tim như loạn nhịp, hơi thở ngắt quãng vì kinh sợ, anh liền nhắm tịt mắt lại không muốn nhìn thấy cái hình ảnh khủng khiếp đó nữa, chốc chốc tiếng xầm xì của Tuyền và Trí bỗng ngưng bặt đi, hai người từ từ kéo anh đứng dậy, biết là hai đứa bạn chắc bị ma nhập nên anh gắng sức chống cự, kêu la hết mức có thể, nhưng càng vùng vẫy, hai người càng kéo anh đi nhanh hơn, trong cơn hoảng loạn cùng cực, chợt Trí nhìn anh miệng chảy ra một chất nhầy nhụa tanh tưởi màu đen rồi nói.

- “Chẳng phải mày muốn đi chung với tụi tao hay sao? Tụi tao đến dẫn mày theo nè. Đi nhanh lênnn..”

Nghe đến đây, nước mắt nước mũi của anh giàn giụa, miệng liên tục cầu xin hai người buông tha mình, nhưng đáp lại anh là những tiếng cười ma quái giòn tan âm vang sâu thẳm mà thôi. Ngay khi anh vừa bị lôi ra đến cửa lều thì bất ngờ anh ho lên khù khụ, giật mình ngồi dậy, nước từ mặt chảy ào xuống thành dòng, bên cạnh anh là Tuyền và Trí lo lắng dõi theo, thấy anh tỉnh giấc rồi, Trí hoang mang hỏi.

- “Nè ông nội, đang ngủ ngon tự nhiên la lên dữ vậy cha. Tay mày đập trúng mặt của tao rồi nè biết chưa hả? Ngủ mớ gì kỳ cục ghê luôn”

Tuyền ngồi bên cạnh cũng dựa vào lời của Trí mà đưa đẩy, thấy anh vẫn còn hoang mang, thần sắc không khác gì của Trí lúc nãy, chờ cho anh trấn tĩnh lại rồi, Tuyền và Trí mới xúm lại hỏi thăm và anh bắt đầu thuật lại cái giấc mơ kinh dị vừa rồi cho hai người nghe. Kể xong, Trọng lấm lét nhìn xung quanh cái lều rồi ấp úng nhìn Trí.

- “Ê Trí, hông chừng cái thứ tao nằm mơ thấy, là ma đúng hông mậy?”

Cả hai nghe anh nói thì im lặng không đáp, sắc mặt ai nấy đều tái nhợt bởi cái giấc mơ vừa rồi của Trọng, mỗi người đều gặp những hiện tượng ma quỷ của riêng mình và xâu chuỗi lại sự việc, ba người mới quyết định rời khỏi đây càng sớm càng tốt, mặc dù ngoài trời chỉ mới 5 giờ sáng mà thôi. Sau khi thu dọn mọi thứ xong xuôi, cả ba liên hệ với người thuê lều để trả lại rồi lập tức chạy nhanh ra bến tàu chờ đợi. Gần hai tiếng đồng hồ cả ba mới lên tàu trở về đất liền, sau đó nhanh chân lấy xe tăng tốc chạy về Sài Gòn vì không còn ai có tâm trạng chơi bời gì nữa.

Kể từ sau khi quay về Sài Gòn tưởng chừng mọi thứ trở lại bình thường cho đến một đêm nọ, tại nhà của Tuyền, khi anh vừa tắt đèn leo lên giuong chuẩn bị đi ngủ, bất thình lình anh cảm nhận được có bàn tay ai đó vừa lay cái chân của mình, ngỡ là con mèo trong nhà bò lên giường, anh rụt chân ngồi dậy định đuổi nó xuống nhưng tìm mãi mà không thấy con mèo đâu, ngay khi anh định quay lại giường ngủ thì một lần nữa anh nghe có tiếng người xù xì to nhỏ ở trước cửa nhà mình, anh nhìn đồng hồ thấy đã hơn 10 giờ tối, mà khu hẻm nhà anh thì heo hút vắng người qua lại, huống chi giờ này gần nửa đêm, anh đứng yên tại chỗ lắng tai nghe đám người ở trước nhà nói chuyện nhưng không biết được nội dung cuộc đối thoại đó là gì. Quá tò mò, anh quyết định mở cửa ban công ra ngoài nhìn xuống xem là ai, thì anh thảng thốt đứng lặng người, giữa đêm trăng rằm soi sáng dưới sân, anh thấy rõ ba cái bóng người mặc đồ trắng toát ngồi vắt vẻo trên bờ rào kẽm gai nhà anh. Biết được cái thứ mình vừa thấy là gì rồi, đôi chân run run anh cố thụt lùi về phía sau để tránh ánh nhìn của ba cái vong ma kia, nhưng anh chưa kịp kéo rèm cửa lại, bất ngờ ba cái vong ma kia nhảy vọt lên, đứng lơ lửng đưa ánh mắt xanh lè mỉm cười nhìn anh rồi nói.

- “Mày nhìn thấy được tụi tao, sao giờ lại bỏ trốn hả? Đi theo tụi tao đi. Chỗ này vui lắm nè..Hềhề”

Dứt lời một trong ba cái vong liền thò cánh tay dài ngoằn xuyên qua lớp kính cửa sổ định kéo anh ra ngoài, ngay lập tức anh kinh hoàng miệng hét toáng lên vùng chạy đi.

- “Ma..ma..cha má ơi, có ma”

Ở phòng bên cạnh ông bà Ngọc đang ngủ thì giật mình bởi tiếng la của đứa con, liền hối chạy ra ngoài xem có chuyện gì xảy ra. Thấy Tuyền đang ngồi co ro ở ngay góc cầu thang ông bà lo lắng bước đến hỏi.

- “Tuyền, có chuyện gì vậy? Sao đang hôm chạy ra cầu thang ngồi là sao? Có gì nói cho tao nghe coi”

- “Ông đó, cứ lớn tiếng sao con nó nói được, cứ từ từ để nó bình tĩnh lại đã”

??Truyện Ma Hay [ Bức Ảnh Ma Phần 4 ]??

??Truyện Ma Hay [ Bức Ảnh Ma Phần 4 ]??

Trọng và Tuyền nghe xong câu chuyện thì nhìn nhau bật cười cho là anh say xỉn, nhìn gà hoá cuốc, bởi chính anh cũng không ít lần nghĩ ra ba cái chuyện ma quỷ để hù dọa hai người, lần này nhìn nét mặt anh có vẻ hoang mang, sợ hãi lắm nhưng cũng không tác động gì nhiều đến hai người. Trọng quay đầu nhìn đồ ăn thức uống còn sót lại khá nhiều, anh định bỏ hết đi nhưng cảm thấy tiếc, chợt anh nhìn hai đứa bạn rồi nói

- “Thôi thôi, ma cỏ gì mậy? Mày sợ thì đi ngủ trước đi, để tao với thằng Tuyền nhậu tiếp, bia bọt còn một đống kia kìa. Bỏ nó uổng”

- “Ủa? Vậy là sao? Bộ nhậu chay luôn hả mậy? Hông có đá ướp lạnh sao uống?”

- “Ừ, nhậu chay luôn sợ khỉ gì, mồi bén còn mấy khứa kìa, quất hết đi rồi đi ngủ. Trưa mai về còn kịp, mày lo gì?”

- “Ừm, rồi, quất mày luôn. Tao đâu ngán. Ê Trí, mày ngủ trước đi, tui tao nhậu à”

Dứt lời cả hai trở lại cuộc nhậu của mình, còn Trí thì vẫn chưa tan đi nỗi lo sợ, vội vã nằm xích vô trong lấy cái áo khoác che từ đầu xuống hông cố ngủ một giấc để cho quên đi cái sự việc ám ảnh lúc nãy. Trong khi đó Trọng và Tuyền uống từ lon này đến lon khác, chẳng mấy chốc đầu óc cả hai người đều lân lân khó tả, thấy trong thùng bia không còn bao nhiêu lon, đồ ăn thì cũng đã hết, Tuyền nấc lên một cái rồi nhìn Trọng nói.

- “Thôi, nghĩ được rồi mày, tao uống hết nổi rồi. Tao với mày tranh thủ dọn đống này ra ngoài đi, để mai bỏ luôn. Còn bia thì để lại đem về SG uống tiếp”

Trọng nghe vậy thì đồng ý đứng lên phụ dọn đồ ăn thức uống để ngoài lều, đâu đó xong xuôi, Trọng cảm thấy mắc tè liền không nói không rằng, chạy một mạch đến góc tường hẹp của nhà dân rồi kéo ống quần xả nước ào ào ra, đang giải, bất ngờ anh thấy bên trong hóc tường rộng bằng nửa sải tay người lớn, có một người mặc bộ đồ trắng toát đang nhìn chằm chằm vào mình, trong hơi men lâng lâng, anh thấy mặt mũi người đó trắng bệch, đầu không có tóc, nhe ra hàm răng lởm chởm nhọn hoắc như muốn hù dọa mình, anh nheo mắt nhìn cho rõ lại cái người đó vì dù sao ánh trăng bên ngoài cũng không đủ sáng có thể cho anh thấy hết được, khi này thấy anh đang để ý, cái bóng trắng ấy lướt từ từ đến mỗi lúc một rõ hơn, Trọng mắt nhắm mắt mở nhìn cái người ấy rồi bất ngờ lên tiếng, giọng lè nhè.

- “Ủa? Là mấy bạn mặc áo trắng hả? Chơi trốn tìm kiểu gì mà núp ở trỏng vậy? Rồi lát nữa sao chui ra. Hức..”

Thấy cái người ấy càng lướt đến gần hơn nhưng không đáp lại lời của mình, anh lại lên tiếng.

- “Hềhề, thôi nghen, tui hông có giỡn à? Người gì mà kỳ cục quá”

Vừa nói anh vừa kéo ống quần lên xoay người bước đi lảo đảo thật nhanh về lại cái chồi, mặc cho cái người ở phía sau lú cái đầu ra khỏi hóc tường nhìn theo dáng đi của anh. Chui vào cái lều, Trọng uể oải định nằm xuống ngủ thì chợt thấy Tuyền đang ngồi nhìn chằm chằm vào cái điện thoại cảm ứng, sắc mặt anh có chút tái lại như thấy cái hình ảnh gì đó khủng khiếp lắm. Nghe động, anh giật mình quay sang nhìn thì thấy Trọng chui vào lều, anh ngẫm nghĩ giây lát rồi ngoắc tay gọi thằng bạn lại hỏi chuyện.

- “Trọng, mày lại đây coi dùm tao cái hình này coi. Sao lạ quá vậy?”

Trọng lúc này rất buồn ngủ nhưng khi nghe đứa bạn nói vậy thì anh cũng tò mò bò lại cầm điện thoại từ tay của Tuyền, vừa nhìn anh vừa nghe đứa bạn nói.

- “Mày coi coi, trong hình đó có ai hông? Mới lúc nãy tao tò mò chụp lại ba cái người, mình vừa gặp ngoài kia. Sao giờ nó hông có trong hình kỳ vậy? Bỏ mẹ rồi. Có khi nào tao với mày gặp ma rồi hông Trọng”

Anh không đáp cứ xoay tới xoay lui cái hình như muốn xác nhận có ba người kìa trong hình theo lời nói của Tuyền hay không, như sực nhớ ra chuyện gì, anh xem album hình ảnh thêm một lần nữa, tính từ cái lần chụp đầu tiên về ba cái người mặc bộ đồ trắng trên thành phố để đối chiếu lại ba cái người mình gặp hôm nay. Trong phút chốc, anh không thấy ai mặc đồ trắng ở trong cái hình cả, ngay cả đoạn video anh xem qua cũng chẳng có ai trong đó. Trọng trầm ngâm suy tư, vẫn không tin rằng mình đã gặp ma, thấy bức hình bình thường không có hinh ảnh gì gọi là ma mị, anh mệt mỏi nhìn Tuyền gãi đầu đáp.

- “Tao có thấy ai trong đó đâu mà mày nói, ba người kia thì sao? Tự nhiên mày chụp người ta làm gì. Ma hả? Mày mới giống ma thì có. Xỉn rồi nói tầm bậy tầm bạ hông à. Ngủ đi mày”

Nói đoạn Trọng bò lại gần chỗ Trí đang ngủ say sưa mà nằm xuống, trong đầu có chút choáng váng vì hơi men và do quá mệt mỏi nên chẳng mấy chốc anh nhắm mắt chìm vào trong giấc ngủ. Giữa đêm trong cái không gian tĩnh mịch yên ắng, ngoại trừ tiếng sóng biển xô bờ ra, bất ngờ ở trong cái lều có tiếng nói xầm xì to nhỏ quái dị vang lên, Trọng bị cái âm thanh đó làm cho tỉnh giấc, anh lí nhí đôi mắt xem ai đang nói chuyện, vừa trông thấy anh liền hoảng hốt định ngồi bật dậy nhưng cơ thể lúc này bỗng tê cứng đi không nhúc nhích gì được, anh hoang mang môi mấp máy muốn kêu thét lên nhưng á khẩu không thành tiếng, trước mặt anh, ngồi hai bên là Tuyền và Trí, chỉ khác một điều là gương mặt của hai người bỗng biến dạng trương sình, nứt nẻ như người bị chết trôi, cả hai ngồi nhìn chăm chăm vào anh, vừa nói miệng vừa cười lên méo sệt rất dị hợm, vài phút sau, hai người lắc lư cái đầu qua lại từ từ cúi thấp xuống sát mặt của anh. Tim như loạn nhịp, hơi thở ngắt quãng vì kinh sợ, anh liền nhắm tịt mắt lại không muốn nhìn thấy cái hình ảnh khủng khiếp đó nữa, chốc chốc tiếng xầm xì của Tuyền và Trí bỗng ngưng bặt đi, hai người từ từ kéo anh đứng dậy, biết là hai đứa bạn chắc bị ma nhập nên anh gắng sức chống cự, kêu la hết mức có thể, nhưng càng vùng vẫy, hai người càng kéo anh đi nhanh hơn, trong cơn hoảng loạn cùng cực, chợt Trí nhìn anh miệng chảy ra một chất nhầy nhụa tanh tưởi màu đen rồi nói.

- “Chẳng phải mày muốn đi chung với tụi tao hay sao? Tụi tao đến dẫn mày theo nè. Đi nhanh lênnn..”

Nghe đến đây, nước mắt nước mũi của anh giàn giụa, miệng liên tục cầu xin hai người buông tha mình, nhưng đáp lại anh là những tiếng cười ma quái giòn tan âm vang sâu thẳm mà thôi. Ngay khi anh vừa bị lôi ra đến cửa lều thì bất ngờ anh ho lên khù khụ, giật mình ngồi dậy, nước từ mặt chảy ào xuống thành dòng, bên cạnh anh là Tuyền và Trí lo lắng dõi theo, thấy anh tỉnh giấc rồi, Trí hoang mang hỏi.

- “Nè ông nội, đang ngủ ngon tự nhiên la lên dữ vậy cha. Tay mày đập trúng mặt của tao rồi nè biết chưa hả? Ngủ mớ gì kỳ cục ghê luôn”

Tuyền ngồi bên cạnh cũng dựa vào lời của Trí mà đưa đẩy, thấy anh vẫn còn hoang mang, thần sắc không khác gì của Trí lúc nãy, chờ cho anh trấn tĩnh lại rồi, Tuyền và Trí mới xúm lại hỏi thăm và anh bắt đầu thuật lại cái giấc mơ kinh dị vừa rồi cho hai người nghe. Kể xong, Trọng lấm lét nhìn xung quanh cái lều rồi ấp úng nhìn Trí.

- “Ê Trí, hông chừng cái thứ tao nằm mơ thấy, là ma đúng hông mậy?”

Cả hai nghe anh nói thì im lặng không đáp, sắc mặt ai nấy đều tái nhợt bởi cái giấc mơ vừa rồi của Trọng, mỗi người đều gặp những hiện tượng ma quỷ của riêng mình và xâu chuỗi lại sự việc, ba người mới quyết định rời khỏi đây càng sớm càng tốt, mặc dù ngoài trời chỉ mới 5 giờ sáng mà thôi. Sau khi thu dọn mọi thứ xong xuôi, cả ba liên hệ với người thuê lều để trả lại rồi lập tức chạy nhanh ra bến tàu chờ đợi. Gần hai tiếng đồng hồ cả ba mới lên tàu trở về đất liền, sau đó nhanh chân lấy xe tăng tốc chạy về Sài Gòn vì không còn ai có tâm trạng chơi bời gì nữa.

Kể từ sau khi quay về Sài Gòn tưởng chừng mọi thứ trở lại bình thường cho đến một đêm nọ, tại nhà của Tuyền, khi anh vừa tắt đèn leo lên giuong chuẩn bị đi ngủ, bất thình lình anh cảm nhận được có bàn tay ai đó vừa lay cái chân của mình, ngỡ là con mèo trong nhà bò lên giường, anh rụt chân ngồi dậy định đuổi nó xuống nhưng tìm mãi mà không thấy con mèo đâu, ngay khi anh định quay lại giường ngủ thì một lần nữa anh nghe có tiếng người xù xì to nhỏ ở trước cửa nhà mình, anh nhìn đồng hồ thấy đã hơn 10 giờ tối, mà khu hẻm nhà anh thì heo hút vắng người qua lại, huống chi giờ này gần nửa đêm, anh đứng yên tại chỗ lắng tai nghe đám người ở trước nhà nói chuyện nhưng không biết được nội dung cuộc đối thoại đó là gì. Quá tò mò, anh quyết định mở cửa ban công ra ngoài nhìn xuống xem là ai, thì anh thảng thốt đứng lặng người, giữa đêm trăng rằm soi sáng dưới sân, anh thấy rõ ba cái bóng người mặc đồ trắng toát ngồi vắt vẻo trên bờ rào kẽm gai nhà anh. Biết được cái thứ mình vừa thấy là gì rồi, đôi chân run run anh cố thụt lùi về phía sau để tránh ánh nhìn của ba cái vong ma kia, nhưng anh chưa kịp kéo rèm cửa lại, bất ngờ ba cái vong ma kia nhảy vọt lên, đứng lơ lửng đưa ánh mắt xanh lè mỉm cười nhìn anh rồi nói.

- “Mày nhìn thấy được tụi tao, sao giờ lại bỏ trốn hả? Đi theo tụi tao đi. Chỗ này vui lắm nè..Hềhề”

Dứt lời một trong ba cái vong liền thò cánh tay dài ngoằn xuyên qua lớp kính cửa sổ định kéo anh ra ngoài, ngay lập tức anh kinh hoàng miệng hét toáng lên vùng chạy đi.

- “Ma..ma..cha má ơi, có ma”

Ở phòng bên cạnh ông bà Ngọc đang ngủ thì giật mình bởi tiếng la của đứa con, liền hối chạy ra ngoài xem có chuyện gì xảy ra. Thấy Tuyền đang ngồi co ro ở ngay góc cầu thang ông bà lo lắng bước đến hỏi.

- “Tuyền, có chuyện gì vậy? Sao đang hôm chạy ra cầu thang ngồi là sao? Có gì nói cho tao nghe coi”

- “Ông đó, cứ lớn tiếng sao con nó nói được, cứ từ từ để nó bình tĩnh lại đã”

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi