Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

☠️☠️TRUYỆN KINH DỊ [ NGOẠI TÔI LÀ MA ÐÓI PHẦN 7 ] ☠️☠️

thuy22
[MOD] thuy22
1 năm trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Bác Minh đặt hai bàn tay ấm áp của bác lên vai tôi rồi nói lời an ủi.
– Ờ,thì thôi thằng bây cứ lo mở thả bò ở chuồng ra mà ra ngoài đồng chăn cho bác. Có gì phần bây nhờ bác tìm cách rước hồn MA ĐÓI của bà MƯỜI về đây thờ tự,đặng sau này bác cháu mình hằng ngày thay phiên nhau cúng kiếng phần cơm nước cho bà mỗi ngày, thì bác sẽ nhờ mời anh trai bác ngụ trên đầu núi ẨN DANH,cho ông xuống tới tận nhà này lập đàn làm lễ giúp.

Nói tới đây,bác Minh còn giải bày tiếp.
– Dù sao làm gì làm có thực mới vực được đạo thằng cháu nhé. Chứ giờ hở tí cứ ủ rũ âu sầu ở nhà cũng ko giải quyết được gì đâu. Bây cứ yên tâm mà ra đồng chăn thả mấy con bò của bây với của bác và bà con xóm này cho tốt đi. Việc của bà Mười ngoại bây,thì cứ để đó bác sẽ bắt đầu lo liệu ổn thõa trong trưa hôm nay hết cho mày.

Tôi nghe lời bác Minh,nên liền nhanh chân ra sau nhà vệ sinh qua loa đâu đấy mọi thứ, xong sau đó tôi cầm ổ bánh mì bác Minh cất công qua đưa cho tôi,tôi ăn sáng một hơi,rồi ra ngoài sau chuồng lùa bò đi thả ruộng.

Thật ra tất cả mười mấy con bò trong chuồng, tôi hằng ngày hiện chăn,chỉ có hai con là của tôi còn lại là 5 con của bác Minh và một số con của vài người khác trong làng. Tôi được mọi người quanh đây tạo cơ hội vừa nghỉ học giữa chừng lúc 7 tuổi,là tôi đã được mọi người thuê trả công hằng tháng để tôi chăn chung mấy con bò của họ cùng với bò của ngoại cháu tôi. Xưa bác Minh gửi tôi chăn có mỗi một con bò giờ nó sinh đẻ ra tới tận năm con rồi đấy.

Đầu óc tôi hôm nay tuy ngồi ngoài đồng thả bò cho chúng thư thả ăn no cỏ,rồi ngồi canh bò như mọi hôm nhưng tâm trạng tôi lúc này lại cực kì lo lắng,tôi cứ lo ngoại tôi hiện đang bị đói khổ triền miên trong những ngày bà mới chết vì ở với vợ chồng mợ cả tôi thì khác nào linh hồn ngoại đã bị yểm nhốt mà ko được đối xử tốt phút giây nào. Tôi cứ lo thân xác lẫn linh hồn ngoại mặc dù đã nằm dưới mười tất đất sâu vẫn chưa được an yên thôi lo nghĩ bữa đói bữa no về thế sự cuộc đời. Bởi theo lời bác Minh nói thì hồn người mới chết họ vẫn muốn được ăn cơm ngày ba bữa giống y ước mong hằng ngày khi họ còn sống, có linh hồn phải qua tận 49 ngày chờ cúng cơm từ người thân,dần thấm nhuần giáo lý phật pháp trong buổi lễ cầu siêu của các cao tăng trong chùa mới chịu buông bỏ thế tục đi siêu thoát,ko nán lại cõi u minh.

Nhưng cũng có linh hồn vì một vài lý do gì đó họ vẫn còn chấp niệm thế gian, lưu luyến cõi trần hoặc cũng có thể là do còn lòng thương với con cháu nên hồn họ nguyện chỉ ở lại tại nơi thờ cúng để dõi theo phù hộ cho con cháu họ mãi về sau.

Tôi ko biết ngoại hiện tại nằm ở diện nào giống như trên mà cứ đêm tới hồn ngoại cố hiện về căn nhà này lục lọi,tìm kiếm đồ ăn cho qua cơn đói khát thèm thuồng như thế. Chắc tôi nghĩ có lẽ linh hồn ngoại bị giam giữ bên nơi thờ tự nhà vợ chồng mợ cả ko thể rời đi,và mỗi khi bên ấy ko cúng kiếng thường xuyên cho ngoại khiến cho hồn ngoại gần đây cố về bên căn nhà này trong đêm,thứ nhất là gặp tôi thứ hai là muốn ăn uống một vài miếng cơm dư mà tôi thường chừa phần lại cho gà nhằm giảm bớt đi tâm niệm còn đói khát ở linh hồn ngoại.

Tuy đang ngồi chăn bò mãi suy nghĩ vẩn vơ,nhưng tôi rất mong thời gian sẽ trôi mau hơn nữa. Vì trưa nay tôi dự sẽ làm về nhà sớm xem bác Minh hiện làm gì để giúp đỡ linh hồn MA ĐÓI của ngoại tôi.

Thoáng một cái,thời khắc tôi mong mỏi cũng trôi qua nhanh chóng. Tôi liền lật đật lừa gom cả đàn bò ăn cỏ ngoài ruộng về chuồng nhốt tạm buổi trưa.

Chân Tôi vừa bước tận vô trong nhà cũng là lúc tôi thấy bác Minh từ phía ngoài trước cổng bước chân vô trong sân nhà ngoại tôi,bên cạnh bác Minh giờ còn có dẫn thêm một người mặc áo nâu sòng,đầu tóc búi cao trắng bạc như cước.

Thấy mặt tôi có vẻ đang ngóng trông mong đợi điều đang tới,bác Minh lúc này mới cười hiền xong rồi lên tiếng.
– Lùa bò về nhà rồi đấy hả bây. Đây đây bây nhìn thấy rồi đấy,khi bây vừa về tới cũng đúng lúc anh Hai của bác vừa đặt chân tới kịp ngôi nhà này luôn,thấy ko? Hà..hà.

Tôi nhìn qua vị thầy pháp kia,cuối đầu nhẹ chào kính cẩn ông.
– Dạ,con chào ông thầy ạ. Con rất biết ơn vì hôm nay thầy chịu tới tận nơi giúp đỡ chuyện của ngoại con.

Ông thầy đưa tay vuốt hàm râu bạc phơ,sau đó lấy tay còn lại xoa đầu tôi như từng rất thân quen đang vỗ về an ủi,rồi ông cất giọng nói.
– Thằng bé ngó vậy mà hiếu lễ,biết nghĩa ơn hơn khối người lớn con cháu trong nhà này ấy nhỉ. Được…được đấy thằng cháu,sống hiền lành biết trên biết dưới,biết trước biết sau như này thì tương lai về sau sớm muộn gì mà ko có hậu hả con. Thôi để thầy giúp con mau chóng đưa vong MA ĐÓI của bà Mười còn bị lưu giữ bên nhà vợ chồng kia về ngôi nhà này cho con thờ tự trả hiếu.

Nói xong đoạn, ông thầy đi bốn hướng đông tây nam bắc xung quanh khu nhà ngoại tôi,ông dán đặt ngay bốn gốc nhà mấy bảo vật gì nhỏ xíu xanh xanh đỏ đỏ trong túi hành nghề của ông mà tôi nhìn mãi cũng chẳng thể biết đó là thứ gì. Sau này khi xong chuyện tôi có hỏi kĩ ông,thì ông bảo đó là mấy thứ ông hối lộ cho thổ thần canh giữ nhà ngoại,cho họ giúp ông giữ mãi hồn phách ngoại ở lại bên nhà đây,đừng cho chấp niệm trong đầu sai khiến ngoại sang bên chỗ thờ tự cũ rồi bị bỏ đói liên miên thành VONG MA ĐÓI VẤT VƯỞNG hai nơi mãi nữa. Và đó là nghi lễ gọi hồn giữ lại hồn người mới mất trở về nơi ban đầu mà người chết từng được thờ cúng. Mấy ông thổ thần đã nhận chút quà công tạ ơn từ thầy nên nhất định mấy ông ấy sẽ giữ hồn ngoại lại khi thấy hồn ngoại được thầy lập bàn tế gọi hồn mời bà trở về đây hưởng lễ cúng từ thầy.

Ông thầy bảo với tôi người mới mất thường họ sẽ chỉ được xuất hiện vẩn quanh nhiều nhất chỗ nào thờ di ảnh của họ. Và nơi thứ hai họ cũng hay thường xuất hiện tới,đó chính là chỗ ngôi nhà mà xưa họ từng sống khoản thời gian lâu dài. Đó là lý do tại sao khi ngọai bị bỏ đói ko được ăn cơm cúng bên nhà vợ chồng nhà cậu cả tôi. Thì mỗi đêm ngoại hay mò về nhà ngoại xuống bếp lục lọi đồ ăn còn dư thừa để hít ngửi cho thõa chấp niệm cơn đói trong tâm tưởng ngoại. Ông thầy bảo với tôi người sống no bụng bằng đường miệng,còn người chết no bụng bằng đường mũi và vong linhngười chết sẽ tiêu thụ thức ăn vào tâm niệm bằng cách hít hà hơi từ mùi thức ăn tỏa ra cho tới khi đồ ăn bị hôi thiu thì họ mới ngưng hít.

Giờ thì tôi mới hiểu vì sao mà đêm qua tôi lại thấy hình bóng trơ xương mờ ảo của ngoại đứng trong bếp đưa cơm đưa canh lên mũi mà hít hít hà hà, hít ko ngừng nghỉ với bộ dạng gầy guộc thảm thương.

Thầy vừa trình bày nhiều thứ,giải đáp khúc mắc trong đầu tôi,cùng lúc đó ông tiện tay lên luôn bàn tế lễ,có lẽ giờ đã tới thời điểm cúng thỉnh mời hồn MA ĐÓI của ngoại từ nơi khác về lại nhà này mà dùng bữa cơm trưa chữa đói.

Hôm đó Ông thầy tự tay dựng trong nhà tôi một góc thờ tự nhỏ nơi đấy có treo mấy lá bùa bằng vải màu đỏ ghi hàng nhỏ bằng chữ thời xưa. Tôi thiệt sự ko biết đó là bùa kí tự dùng để làm gì. Trên chỗ thờ tự ấy được ông thầy đặt lên đấy một lư hương và úp ba cái chén trắng xuống dưới,đặt lên mỗi chén ba đôi đũa. Và kèm theo thêm trên nơi thờ tự cúng cơm hằng ngày cho ngoại còn có ba cái ly đựng nước nhỏ. Chuẩn bị xong xuôi thầy vẫy tay ra hiệu cho bác Minh và tôi cùng bê thức ăn chay mà bác gái nấu bên nhà chuẩn bị sẵn vừa mới mang sang đây,đặng đặt lên trên nơi thờ tự cúng thỉnh hồn MA ĐÓI của ngoại về ngự mãi tại nơi đây hưởng bữa cơm cúng thịnh soạn.

Ông thầy bảo thế là từ nay mọi thứ đã rất tiện cho tôi trong việc cúng kiến hằng ngày với ngoại tới 49 ngày. Và lát sau ông ấy sẽ dặn tôi nên nấu gì cúng mỗi ngày về sau cho ngoại tới 49 ngày nữa là xong.

Sắp xếp đồ lên lễ tế cúng xong xuôi,ông thầy mới bắt đầt lâm râm trong miệng đọc văn khấn vái. Xong việc nghi lể cúng kiếng thỉnh hồn ngoại về,ông thầy dẫn tôi ra một góc rồi lấy trong tay nải hành nghề của ông một tờ giấy có ghi sẵn những thứ cần nấu cúng mỗi ngày về sau cho ngoại. Tôi đón nhận lấy nó và rối rít cảm ơn ông với một tâm trạng vui mừng ko nguôi khó tả.

Vậy là Chỉ trong phút chốc nơi thờ tự mới dựng trong nhà của ngoại đã được thầy và bác Minh lập ra đầy đủ thức ăn chay lẫn trái cây hoa quả,nhang đèn bay nghi ngút khói hương. Tôi mừng thầm trong bụng lắm vì cuối cùng ngoại tôi ko còn trở thành MA ĐÓI nữa rồi. Và tôi chỉ mong đợi hết ngày cũ qua ngày mới là tôi tranh thủ nấu thức ăn theo lời căn dặn từ ông thầy dâng cúng cơm cho ngoại tới 49 ngày mới thôi.

Cúng kiếng xong,thầy nhìn tôi cười rồi dặn dò thêm vài câu cuối,xong ông ấy mới ra về.
– Này cháu trai, từ đây hồn ngoại sẽ mãi về ở tại nhà này với con rồi đấy. Gắng báo lễ đầy đủ tới 49 ngày cho ngoại con đi. Ắt hẳn sau này tới thời điểm bà ấy sẽ phù hộ cho con nhiều điềm may trong cuộc sống. Còn về sau này ai gây nhân gì sẽ tự nhận quả ấy mà thôi. Ở hiền gặp lành,sống ác gặp dữ cứ như vậy mà tính tới thôi. Ha…ha…ha.

Dứt câu nhắn nhủ ấy là ông thầy cười một tràng thật to rồi,cuống gói đưa chân rời nhà ngoại rất nhanh,chưa cho tôi kịp tranh thủ gửi lời cảm ơn,chào từ biệt với ông ấy.

Bác Minh đứng ngay cạnh tôi,nhìn theo bóng dáng dần khuất dạng của anh trai bác mà lắc đầu thở dài tỏ vẻ bó tay.
– Haizz, Bây thông cảm,anh trai bác tính ông ấy cứ phiêu bạc,trôi dạt khắp mọi nơi nhanh chân như thế ấy. Thật ra ông anh bác ông ấy tự ẩn cư trên núi tu tập và đã từng xuống núi giúp được khá vô số người, nhưng đó giờ chưa có một ai kịp vội vàng tạ lễ tới sự giúp đỡ nhiệt tình tâm huyết trong nghề của ông ấy. Là ông đã nhanh chân rời đi một cách nhanh lẹ nhất như vậy rồi đấy. Thôi thì cháu cứ xem như duyên may đưa lối trời thương cho gặp được ông thầy pháp cao tay tốt bụng giúp ngoại con đi. Sau này cứ vậy nghe theo lời ông ấy dặn dò mà tính tới nhé thằng cháu.

Ngày thứ sáu kể từ khi ngoại chết cũng đã dần trôi qua.

Màn đêm buông bóng tối ùa về,lúc này khác với mọi đêm như trước ngay gần nơi giường tôi nằm giờ đã có một bàn thờ tự nghi ngút khói hương. Đêm nay có lẽ nhờ ngọn đèn dầu thấp lên nơi bàn thờ và nhờ hơi ấm từ đầu nhang được thấp đốt liên tục từ bàn tay tôi mà không gian trong căn nhà ngoại nay ko còn lạnh như có mưa sa ùa vào nữa.

 

☠️☠️TRUYỆN KINH DỊ [ NGOẠI TÔI LÀ MA ÐÓI PHẦN 7 ] ☠️☠️

☠️☠️TRUYỆN KINH DỊ [ NGOẠI TÔI LÀ MA ÐÓI PHẦN 7 ] ☠️☠️

Bác Minh đặt hai bàn tay ấm áp của bác lên vai tôi rồi nói lời an ủi.
– Ờ,thì thôi thằng bây cứ lo mở thả bò ở chuồng ra mà ra ngoài đồng chăn cho bác. Có gì phần bây nhờ bác tìm cách rước hồn MA ĐÓI của bà MƯỜI về đây thờ tự,đặng sau này bác cháu mình hằng ngày thay phiên nhau cúng kiếng phần cơm nước cho bà mỗi ngày, thì bác sẽ nhờ mời anh trai bác ngụ trên đầu núi ẨN DANH,cho ông xuống tới tận nhà này lập đàn làm lễ giúp.

Nói tới đây,bác Minh còn giải bày tiếp.
– Dù sao làm gì làm có thực mới vực được đạo thằng cháu nhé. Chứ giờ hở tí cứ ủ rũ âu sầu ở nhà cũng ko giải quyết được gì đâu. Bây cứ yên tâm mà ra đồng chăn thả mấy con bò của bây với của bác và bà con xóm này cho tốt đi. Việc của bà Mười ngoại bây,thì cứ để đó bác sẽ bắt đầu lo liệu ổn thõa trong trưa hôm nay hết cho mày.

Tôi nghe lời bác Minh,nên liền nhanh chân ra sau nhà vệ sinh qua loa đâu đấy mọi thứ, xong sau đó tôi cầm ổ bánh mì bác Minh cất công qua đưa cho tôi,tôi ăn sáng một hơi,rồi ra ngoài sau chuồng lùa bò đi thả ruộng.

Thật ra tất cả mười mấy con bò trong chuồng, tôi hằng ngày hiện chăn,chỉ có hai con là của tôi còn lại là 5 con của bác Minh và một số con của vài người khác trong làng. Tôi được mọi người quanh đây tạo cơ hội vừa nghỉ học giữa chừng lúc 7 tuổi,là tôi đã được mọi người thuê trả công hằng tháng để tôi chăn chung mấy con bò của họ cùng với bò của ngoại cháu tôi. Xưa bác Minh gửi tôi chăn có mỗi một con bò giờ nó sinh đẻ ra tới tận năm con rồi đấy.

Đầu óc tôi hôm nay tuy ngồi ngoài đồng thả bò cho chúng thư thả ăn no cỏ,rồi ngồi canh bò như mọi hôm nhưng tâm trạng tôi lúc này lại cực kì lo lắng,tôi cứ lo ngoại tôi hiện đang bị đói khổ triền miên trong những ngày bà mới chết vì ở với vợ chồng mợ cả tôi thì khác nào linh hồn ngoại đã bị yểm nhốt mà ko được đối xử tốt phút giây nào. Tôi cứ lo thân xác lẫn linh hồn ngoại mặc dù đã nằm dưới mười tất đất sâu vẫn chưa được an yên thôi lo nghĩ bữa đói bữa no về thế sự cuộc đời. Bởi theo lời bác Minh nói thì hồn người mới chết họ vẫn muốn được ăn cơm ngày ba bữa giống y ước mong hằng ngày khi họ còn sống, có linh hồn phải qua tận 49 ngày chờ cúng cơm từ người thân,dần thấm nhuần giáo lý phật pháp trong buổi lễ cầu siêu của các cao tăng trong chùa mới chịu buông bỏ thế tục đi siêu thoát,ko nán lại cõi u minh.

Nhưng cũng có linh hồn vì một vài lý do gì đó họ vẫn còn chấp niệm thế gian, lưu luyến cõi trần hoặc cũng có thể là do còn lòng thương với con cháu nên hồn họ nguyện chỉ ở lại tại nơi thờ cúng để dõi theo phù hộ cho con cháu họ mãi về sau.

Tôi ko biết ngoại hiện tại nằm ở diện nào giống như trên mà cứ đêm tới hồn ngoại cố hiện về căn nhà này lục lọi,tìm kiếm đồ ăn cho qua cơn đói khát thèm thuồng như thế. Chắc tôi nghĩ có lẽ linh hồn ngoại bị giam giữ bên nơi thờ tự nhà vợ chồng mợ cả ko thể rời đi,và mỗi khi bên ấy ko cúng kiếng thường xuyên cho ngoại khiến cho hồn ngoại gần đây cố về bên căn nhà này trong đêm,thứ nhất là gặp tôi thứ hai là muốn ăn uống một vài miếng cơm dư mà tôi thường chừa phần lại cho gà nhằm giảm bớt đi tâm niệm còn đói khát ở linh hồn ngoại.

Tuy đang ngồi chăn bò mãi suy nghĩ vẩn vơ,nhưng tôi rất mong thời gian sẽ trôi mau hơn nữa. Vì trưa nay tôi dự sẽ làm về nhà sớm xem bác Minh hiện làm gì để giúp đỡ linh hồn MA ĐÓI của ngoại tôi.

Thoáng một cái,thời khắc tôi mong mỏi cũng trôi qua nhanh chóng. Tôi liền lật đật lừa gom cả đàn bò ăn cỏ ngoài ruộng về chuồng nhốt tạm buổi trưa.

Chân Tôi vừa bước tận vô trong nhà cũng là lúc tôi thấy bác Minh từ phía ngoài trước cổng bước chân vô trong sân nhà ngoại tôi,bên cạnh bác Minh giờ còn có dẫn thêm một người mặc áo nâu sòng,đầu tóc búi cao trắng bạc như cước.

Thấy mặt tôi có vẻ đang ngóng trông mong đợi điều đang tới,bác Minh lúc này mới cười hiền xong rồi lên tiếng.
– Lùa bò về nhà rồi đấy hả bây. Đây đây bây nhìn thấy rồi đấy,khi bây vừa về tới cũng đúng lúc anh Hai của bác vừa đặt chân tới kịp ngôi nhà này luôn,thấy ko? Hà..hà.

Tôi nhìn qua vị thầy pháp kia,cuối đầu nhẹ chào kính cẩn ông.
– Dạ,con chào ông thầy ạ. Con rất biết ơn vì hôm nay thầy chịu tới tận nơi giúp đỡ chuyện của ngoại con.

Ông thầy đưa tay vuốt hàm râu bạc phơ,sau đó lấy tay còn lại xoa đầu tôi như từng rất thân quen đang vỗ về an ủi,rồi ông cất giọng nói.
– Thằng bé ngó vậy mà hiếu lễ,biết nghĩa ơn hơn khối người lớn con cháu trong nhà này ấy nhỉ. Được…được đấy thằng cháu,sống hiền lành biết trên biết dưới,biết trước biết sau như này thì tương lai về sau sớm muộn gì mà ko có hậu hả con. Thôi để thầy giúp con mau chóng đưa vong MA ĐÓI của bà Mười còn bị lưu giữ bên nhà vợ chồng kia về ngôi nhà này cho con thờ tự trả hiếu.

Nói xong đoạn, ông thầy đi bốn hướng đông tây nam bắc xung quanh khu nhà ngoại tôi,ông dán đặt ngay bốn gốc nhà mấy bảo vật gì nhỏ xíu xanh xanh đỏ đỏ trong túi hành nghề của ông mà tôi nhìn mãi cũng chẳng thể biết đó là thứ gì. Sau này khi xong chuyện tôi có hỏi kĩ ông,thì ông bảo đó là mấy thứ ông hối lộ cho thổ thần canh giữ nhà ngoại,cho họ giúp ông giữ mãi hồn phách ngoại ở lại bên nhà đây,đừng cho chấp niệm trong đầu sai khiến ngoại sang bên chỗ thờ tự cũ rồi bị bỏ đói liên miên thành VONG MA ĐÓI VẤT VƯỞNG hai nơi mãi nữa. Và đó là nghi lễ gọi hồn giữ lại hồn người mới mất trở về nơi ban đầu mà người chết từng được thờ cúng. Mấy ông thổ thần đã nhận chút quà công tạ ơn từ thầy nên nhất định mấy ông ấy sẽ giữ hồn ngoại lại khi thấy hồn ngoại được thầy lập bàn tế gọi hồn mời bà trở về đây hưởng lễ cúng từ thầy.

Ông thầy bảo với tôi người mới mất thường họ sẽ chỉ được xuất hiện vẩn quanh nhiều nhất chỗ nào thờ di ảnh của họ. Và nơi thứ hai họ cũng hay thường xuất hiện tới,đó chính là chỗ ngôi nhà mà xưa họ từng sống khoản thời gian lâu dài. Đó là lý do tại sao khi ngọai bị bỏ đói ko được ăn cơm cúng bên nhà vợ chồng nhà cậu cả tôi. Thì mỗi đêm ngoại hay mò về nhà ngoại xuống bếp lục lọi đồ ăn còn dư thừa để hít ngửi cho thõa chấp niệm cơn đói trong tâm tưởng ngoại. Ông thầy bảo với tôi người sống no bụng bằng đường miệng,còn người chết no bụng bằng đường mũi và vong linhngười chết sẽ tiêu thụ thức ăn vào tâm niệm bằng cách hít hà hơi từ mùi thức ăn tỏa ra cho tới khi đồ ăn bị hôi thiu thì họ mới ngưng hít.

Giờ thì tôi mới hiểu vì sao mà đêm qua tôi lại thấy hình bóng trơ xương mờ ảo của ngoại đứng trong bếp đưa cơm đưa canh lên mũi mà hít hít hà hà, hít ko ngừng nghỉ với bộ dạng gầy guộc thảm thương.

Thầy vừa trình bày nhiều thứ,giải đáp khúc mắc trong đầu tôi,cùng lúc đó ông tiện tay lên luôn bàn tế lễ,có lẽ giờ đã tới thời điểm cúng thỉnh mời hồn MA ĐÓI của ngoại từ nơi khác về lại nhà này mà dùng bữa cơm trưa chữa đói.

Hôm đó Ông thầy tự tay dựng trong nhà tôi một góc thờ tự nhỏ nơi đấy có treo mấy lá bùa bằng vải màu đỏ ghi hàng nhỏ bằng chữ thời xưa. Tôi thiệt sự ko biết đó là bùa kí tự dùng để làm gì. Trên chỗ thờ tự ấy được ông thầy đặt lên đấy một lư hương và úp ba cái chén trắng xuống dưới,đặt lên mỗi chén ba đôi đũa. Và kèm theo thêm trên nơi thờ tự cúng cơm hằng ngày cho ngoại còn có ba cái ly đựng nước nhỏ. Chuẩn bị xong xuôi thầy vẫy tay ra hiệu cho bác Minh và tôi cùng bê thức ăn chay mà bác gái nấu bên nhà chuẩn bị sẵn vừa mới mang sang đây,đặng đặt lên trên nơi thờ tự cúng thỉnh hồn MA ĐÓI của ngoại về ngự mãi tại nơi đây hưởng bữa cơm cúng thịnh soạn.

Ông thầy bảo thế là từ nay mọi thứ đã rất tiện cho tôi trong việc cúng kiến hằng ngày với ngoại tới 49 ngày. Và lát sau ông ấy sẽ dặn tôi nên nấu gì cúng mỗi ngày về sau cho ngoại tới 49 ngày nữa là xong.

Sắp xếp đồ lên lễ tế cúng xong xuôi,ông thầy mới bắt đầt lâm râm trong miệng đọc văn khấn vái. Xong việc nghi lể cúng kiếng thỉnh hồn ngoại về,ông thầy dẫn tôi ra một góc rồi lấy trong tay nải hành nghề của ông một tờ giấy có ghi sẵn những thứ cần nấu cúng mỗi ngày về sau cho ngoại. Tôi đón nhận lấy nó và rối rít cảm ơn ông với một tâm trạng vui mừng ko nguôi khó tả.

Vậy là Chỉ trong phút chốc nơi thờ tự mới dựng trong nhà của ngoại đã được thầy và bác Minh lập ra đầy đủ thức ăn chay lẫn trái cây hoa quả,nhang đèn bay nghi ngút khói hương. Tôi mừng thầm trong bụng lắm vì cuối cùng ngoại tôi ko còn trở thành MA ĐÓI nữa rồi. Và tôi chỉ mong đợi hết ngày cũ qua ngày mới là tôi tranh thủ nấu thức ăn theo lời căn dặn từ ông thầy dâng cúng cơm cho ngoại tới 49 ngày mới thôi.

Cúng kiếng xong,thầy nhìn tôi cười rồi dặn dò thêm vài câu cuối,xong ông ấy mới ra về.
– Này cháu trai, từ đây hồn ngoại sẽ mãi về ở tại nhà này với con rồi đấy. Gắng báo lễ đầy đủ tới 49 ngày cho ngoại con đi. Ắt hẳn sau này tới thời điểm bà ấy sẽ phù hộ cho con nhiều điềm may trong cuộc sống. Còn về sau này ai gây nhân gì sẽ tự nhận quả ấy mà thôi. Ở hiền gặp lành,sống ác gặp dữ cứ như vậy mà tính tới thôi. Ha…ha…ha.

Dứt câu nhắn nhủ ấy là ông thầy cười một tràng thật to rồi,cuống gói đưa chân rời nhà ngoại rất nhanh,chưa cho tôi kịp tranh thủ gửi lời cảm ơn,chào từ biệt với ông ấy.

Bác Minh đứng ngay cạnh tôi,nhìn theo bóng dáng dần khuất dạng của anh trai bác mà lắc đầu thở dài tỏ vẻ bó tay.
– Haizz, Bây thông cảm,anh trai bác tính ông ấy cứ phiêu bạc,trôi dạt khắp mọi nơi nhanh chân như thế ấy. Thật ra ông anh bác ông ấy tự ẩn cư trên núi tu tập và đã từng xuống núi giúp được khá vô số người, nhưng đó giờ chưa có một ai kịp vội vàng tạ lễ tới sự giúp đỡ nhiệt tình tâm huyết trong nghề của ông ấy. Là ông đã nhanh chân rời đi một cách nhanh lẹ nhất như vậy rồi đấy. Thôi thì cháu cứ xem như duyên may đưa lối trời thương cho gặp được ông thầy pháp cao tay tốt bụng giúp ngoại con đi. Sau này cứ vậy nghe theo lời ông ấy dặn dò mà tính tới nhé thằng cháu.

Ngày thứ sáu kể từ khi ngoại chết cũng đã dần trôi qua.

Màn đêm buông bóng tối ùa về,lúc này khác với mọi đêm như trước ngay gần nơi giường tôi nằm giờ đã có một bàn thờ tự nghi ngút khói hương. Đêm nay có lẽ nhờ ngọn đèn dầu thấp lên nơi bàn thờ và nhờ hơi ấm từ đầu nhang được thấp đốt liên tục từ bàn tay tôi mà không gian trong căn nhà ngoại nay ko còn lạnh như có mưa sa ùa vào nữa.

 

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi