Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

☠️☠️TRUYỆN KINH DỊ [ NGOẠI TÔI LÀ MA ÐÓI PHẦN 4 ] ☠️☠️

thuy22
[MOD] thuy22
11 tháng trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Dì Năm chỉ vừa nói dứt câu,giọng nói Mợ cả vang lên ra rả,như muốn nạt xối xả vào mặt dì.
– Hứ, Cô…là cái cô Năm này…hôm nay còn bày đặt nói năng linh tinh,dọa ma nhát quỷ mấy người dâu cả trong nhà bọn chị đấy có phải ko? Cô…cô đừng có mà nên như vậy nhá. Trên đời này thì làm gì mà có ma với quỷ gì cơ chứ. Chết là hết nằm xuống lỗ sâu dưới mười tất đất là chấm dứt một kiếp người là xong xuôi mọi chuyện cô Năm nha. Ối,trời,thế mà chị tưởng cô muốn nói thêm lý lẽ gì dạy đời bọn chị nữa cơ,ai dè ko phải thế, mà giờ cô lại cứ thích đứng đây bịa chuyện hù ma dọa quỷ kể vớ vẫn mấy điều ko có thật trước mặt mấy chị em dâu trong nhà và thằng Côi cơ à.

– Ôi mà thôi…thôi,thế là dừng được rồi, chị là chị cả đồng ý với ý kiến vừa rồi của cô Năm hết nhá. Cô ko cần phải lo chi phản bác lại ý của cô đâu,mà định bịa ra nhiều thứ ko hay dọa gạt bọn dâu như chị. Giờ chị tính với cô và hai mợ nó như thế này. Ngay trong hôm nay chị sẽ xung phong chuyển di ảnh lẫn nơi thờ tự của má từ bên nhà này của má sang hết bên nhà vợ chồng anh chị cả,và chính thức hôm nay anh chị sẽ thờ cúng cho má tại nhà anh chị từng ngày cho đến khi má mãng tang luôn đấy. Còn ngôi nhà này,chị đồng ý sẽ cho thằng Côi nó giữ lại ở tạm tới khi mãng tang ba năm thờ cúng má. Là khi ấy chị sẽ tịch thu lại ngôi nhà này ngay để còn dùng nó vào việc riêng của vợ chồng anh chị. Đấy chị sống tình nghĩa với cháu nó thế còn gì. Mà cô với hai mợ nó nghĩ thử coi,nếu Đem má về bên nhà vợ chồng chị rồi lo ma chay giỗ cỗ tiệc chay cầu siêu các thứ cho má, sẽ tốn kém lắm chứ có phải làm ko ko đâu. Ấy, có như thế nên giờ vợ chồng trưởng nam trong nhà như anh chị mới nhận lấy phần ngôi nhà này của má để sau này còn có cái bán ra mà bù vào khoản lo giỗ cỗ về sau cho má. Ý chị thế đấy còn ý mấy thím,và cô Năm nó thấy thế nào?

Mợ cả vừa dứt lời xong,chỉ ít giây sau mợ ba và mợ tư liền nhảy vào lên tiếng nêu rõ quan điểm trong việc phân chia tranh giành của cải ngoại để lại.
Mợ ba tôi nói trước.
– Ối, thế thì chị sướng nhất đấy còn gì. Mà giờ trong nhà có ba người con trai và dâu mà sao lại chỉ có mỗi chị cả là có phần còn của hai đứa dâu như em với mợ tư nó thì phần đâu,lại ko thấy gì? Giờ chị tính thế có mỗi chị là được nhờ thôi sao chị cả.

Mợ tư tôi thấy thế liền đồng thuận theo ý kiến vừa nói ra của mợ ba.
– Ờ,…ờ…em thấy chị ba nói đúng đấy nhé.
Chắc hai chị em mình chỉ ngửi cám heo,ngồi mà nhìn bác cả hưởng nguyên cả căn nhà.

Mợ cả lúc này mới được dịp mở lối, chèo kéo thêm đồng minh vào hốt thêm ít củ cải của ngoại trước khi chết để lại cho tôi.
– Ôi, có khó gì vào đây cho lắm đâu mà hai thím nó lại ý kiến ý cò ăn to nói lớn to tiếng trước mặt tôi như thế. Giờ,đây tôi thì tôi tính tiếp về phần của hai thím như thế này,hai thím xem như vậy có ổn chưa nhé.

– Về hai con bò một con cái một con đực lai giống to kia của má để lại. Thôi thì hai thím cứ để lại cho thằng Côi nó chăn nuôi trong vòng ba năm chờ mãng tang má luôn đi. Rồi Trong ba năm đó nhất định hai con bò ấy nó sẽ tự phối giống mà sinh ra thêm mấy con bò con khác,phần bò con thì hai thím cứ để lại cho thằng Côi nó làm vốn liếng đúng y theo ý cô Năm đề ra. Và việc Còn lại về hai con bò lớn thì sau đó hai thím hẵn chia ra mỗi người một con rồi tự bắt nó mang về thả vườn nhà các thím mà nuôi trọn. Đấy,tôi tính thế thì tiện quá rồi còn gì.

-Chị cả tính như thế là thấm tình đạt lý lắm rồi đấy. Còn về thùng tiền phúng điếu thì chị và hai thím giờ cứ nhường nó cho cô Năm,xem cô ấy tính sao có cho thằng Côi phần ấy hay ko hay là Cô Năm sẽ hưởng hết phần ấy,thì cái đó cứ theo thỏa quyết của ý kiến hai dì cháu nó nha. Tôi với hai thím chẳng phải mắc công ý kiến vô làm chi nữa.

Thế là chỉ còn mỗi phần tiền phúng điếu còn lại là ba người mợ ấy chấp nhận đứng ngoài ko nhảy vào tranh chia với tôi. Hôm ấy Dì Năm tôi có lẽ vì bị linh hồn ngoại trở về cho dì nhìn thấy điều gì từ bà hay sao mà tôi cảm giác tâm trạng dì Năm khá là âu lo sợ hãi,dì ko còn tâm tưởng dám tranh chấp bất cứ thứ gì của ngoại tôi để tại đây như cái lúc khi mới bắt đầu vào bàn luận tranh chấp đầu giờ trưa nữa.

Riêng Dì Năm hôm đó đã quyết định để số tiền được phúng điếu của ngoại hết cho tôi. Dì nói tôi hãy giữ nó lại mà mua thêm bò hoặc mua thêm dê về chuồng tự nuôi cho nó sinh sản ra thêm nhiều con bò con và dê con. rồi dì dặn tôi hãy lấy số bò dê ấy tự làm vốn cho chính bản thân tôi sau này. Phòng trường hợp ba năm về sau mãng tang ngoại căn nhà của ngoại sẽ bị mợ cả tịch thu lúc đó chắc chắn là tôi sẽ ko còn nhà nương náu,che thân và vẫn còn có cái bán đi lấy tiền mua lại một căn nhà khác sống.

Vậy là Ngay chiều hôm thứ ba mở cửa mả ngoại tôi,mợ cả ko cần kiêng cữ bất cứ thứ gì,vì bà ấy ko hề tin tâm linh,và cũng chẳng tin rằng trên đời này tồn tại ma quỷ,bà nhanh chóng kêu người di dời di ảnh đang hương quả khói nhanh nghi nghút của ngoại tôi từ bên nhà ngoại,bóc dời chuyển sang thờ tự bên nhà bà ấy.

Chiều hôm đó theo như bàn bạc thỏa thuận với nhau,hai người mợ còn lại của tôi cũng lần lượt tranh thủ rời khỏi nhà ngoại tôi ngay trong buổi chiều. Và họ có nhắn hẹn với tôi rằng gắng chăn nuôi,lo chăm sóc tốt kĩ càng hai con bò của họ thật chu đáo,và béo tốt vào để đúng ba năm sau mãng tang ngoại cả hai người mợ sẽ cho người sang bên ngoại tôi bắt bò về thả vườn của họ tự nuôi.

Thoáng chốc tại căn nhà của ngoại,trời đã dần về khuya. Tôi nằm trong nhà tại nơi chiếc giường mà khi còn sống ngoại thường nằm và đó cũng là chiếc giường mà lúc chết đi ngoại cũng nằm trên ấy luôn.

Đêm nay căn nhà bỗng trở nên lạnh lẽo tới đáng sợ,bởi do nó thật sự thiếu đi bóng dáng quen thuộc của ngoại nằm cận kề cạnh gần tôi như những ngày trước.

Ko những thế ko khí xung quanh nơi tôi nằm đột nhiên trở lạnh tới run mình mẩy. Trời rõ là mùa hè chưa vào đông mà nằm bên trong đắp chăn bông dày thật dày tôi vẫn cảm thấy khí lạnh từ đâu bủa vây lấy người tôi. Mà phải nói cái khí hơi rét buốt lạ lùng này,lần đầu tiên trong đời tôi mới cảm nhận thấy nó tồn tại ngay ở đầu giường nơi chỗ mà ngoại khi sống vẫn thường nằm ngay đó.

Lọt..cọt..lọt cọt…

Một âm thanh quá đỗi quen thuộc với tôi vừa vang vọng vào sát chiếc giường nơi tôi nằm ngủ. Tôi bất chợt nhận ra nó thật sự rất giống với tiếng bước đi khi mang đôi dép lào của ngoại lúc bà còn sống.

Thế nhưng ngoại tôi đã chết rồi mà,thì tại sao âm thanh kia lại vang lên như thuở ngoại tôi còn sống vẫn thường đi như thế.

Tôi chợt hoang mang trong khoản vài giây,vì tôi cảm giác người mình đang bắt đầu sờ sợ một điều gì đó mang hơi hướng tâm linh vô hình ko thể nhìn thấy,điều đó nó làm ảnh hưởng ko hay tới tâm thái bây giờ của tôi.

Bất chợt…

Được ít giây sau thì tự dưng tiếng động kia lại dừng.
Ko gian ngôi nya tôi ở,lại yên ắng vắng lặng như tờ,thật vô vàn đáng sợ.

Điều đó bất ngờ lạ lùng ấy diễn ra, thật sự khiến tôi nghĩ tai mình có vấn đề,tôi tự trấn an bản thân rằng chắc là do cơn buồn ngủ đang hành hạ đầu óc tôi. Chỉ có cái việc buồn ngủ mới xui khiến tôi ko được bình thường khi nghe về một âm thanh gì đó.

Cứ thế tôi nghĩ mình cần phải ngủ,và phải ngủ một giấc thật sâu gột rửa hết những bất ổn trong đầu óc bất định này cho thiệt kĩ. Và tôi khi đó tôi đã định đưa hồn mình vào giấc ngủ,mắt tôi đang lim dim người lâng lâng sắp mơ mơ màng màng tiến thẳng vào một giấc ngủ ngon.

Nhưng,ai dè…

Bất chợt tai tôi lại nghe tiếp…

– Cọt…kẹt.. cọt.. kẹt…

Đó là tiếng chiếc cửa gỗ ngoài sau bếp nhà ngoại tôi vẫn thường kêu những âm thanh như thế khi có ai đụng vào,mở nó ra.

Tôi chợt thầm nghĩ trong đầu.
– Quái lạ,Ai…thật ra ai đang ngoài sau nhà bếp,và vừa mới mở cửa bếp ra.

Rõ là trong nhà này chỉ có mỗi mình tôi,thì sau cái cửa kia lại phát ra tiếng động như ai đó đang thật sự muốn mở nó.
Tôi lại nằm hồi hộp từng giây trong đầu. Nằm mà tim tôi như bị bóp nghẹt thở,bởi tôi cứ sợ nếu mình thở mạnh lỡ như có trộm vào nhà. Nó định trộm cướp tài sản mà phát hiện ra tôi vẫn còn thức thao láo chưa ngủ,liệu nó có cầm giao chọc tiết mà giết tôi bịt đầu mối luôn hay ko.

Hết chương 4

☠️☠️TRUYỆN KINH DỊ [ NGOẠI TÔI LÀ MA ÐÓI PHẦN 4 ] ☠️☠️

☠️☠️TRUYỆN KINH DỊ [ NGOẠI TÔI LÀ MA ÐÓI PHẦN 4 ] ☠️☠️

Dì Năm chỉ vừa nói dứt câu,giọng nói Mợ cả vang lên ra rả,như muốn nạt xối xả vào mặt dì.
– Hứ, Cô…là cái cô Năm này…hôm nay còn bày đặt nói năng linh tinh,dọa ma nhát quỷ mấy người dâu cả trong nhà bọn chị đấy có phải ko? Cô…cô đừng có mà nên như vậy nhá. Trên đời này thì làm gì mà có ma với quỷ gì cơ chứ. Chết là hết nằm xuống lỗ sâu dưới mười tất đất là chấm dứt một kiếp người là xong xuôi mọi chuyện cô Năm nha. Ối,trời,thế mà chị tưởng cô muốn nói thêm lý lẽ gì dạy đời bọn chị nữa cơ,ai dè ko phải thế, mà giờ cô lại cứ thích đứng đây bịa chuyện hù ma dọa quỷ kể vớ vẫn mấy điều ko có thật trước mặt mấy chị em dâu trong nhà và thằng Côi cơ à.

– Ôi mà thôi…thôi,thế là dừng được rồi, chị là chị cả đồng ý với ý kiến vừa rồi của cô Năm hết nhá. Cô ko cần phải lo chi phản bác lại ý của cô đâu,mà định bịa ra nhiều thứ ko hay dọa gạt bọn dâu như chị. Giờ chị tính với cô và hai mợ nó như thế này. Ngay trong hôm nay chị sẽ xung phong chuyển di ảnh lẫn nơi thờ tự của má từ bên nhà này của má sang hết bên nhà vợ chồng anh chị cả,và chính thức hôm nay anh chị sẽ thờ cúng cho má tại nhà anh chị từng ngày cho đến khi má mãng tang luôn đấy. Còn ngôi nhà này,chị đồng ý sẽ cho thằng Côi nó giữ lại ở tạm tới khi mãng tang ba năm thờ cúng má. Là khi ấy chị sẽ tịch thu lại ngôi nhà này ngay để còn dùng nó vào việc riêng của vợ chồng anh chị. Đấy chị sống tình nghĩa với cháu nó thế còn gì. Mà cô với hai mợ nó nghĩ thử coi,nếu Đem má về bên nhà vợ chồng chị rồi lo ma chay giỗ cỗ tiệc chay cầu siêu các thứ cho má, sẽ tốn kém lắm chứ có phải làm ko ko đâu. Ấy, có như thế nên giờ vợ chồng trưởng nam trong nhà như anh chị mới nhận lấy phần ngôi nhà này của má để sau này còn có cái bán ra mà bù vào khoản lo giỗ cỗ về sau cho má. Ý chị thế đấy còn ý mấy thím,và cô Năm nó thấy thế nào?

Mợ cả vừa dứt lời xong,chỉ ít giây sau mợ ba và mợ tư liền nhảy vào lên tiếng nêu rõ quan điểm trong việc phân chia tranh giành của cải ngoại để lại.
Mợ ba tôi nói trước.
– Ối, thế thì chị sướng nhất đấy còn gì. Mà giờ trong nhà có ba người con trai và dâu mà sao lại chỉ có mỗi chị cả là có phần còn của hai đứa dâu như em với mợ tư nó thì phần đâu,lại ko thấy gì? Giờ chị tính thế có mỗi chị là được nhờ thôi sao chị cả.

Mợ tư tôi thấy thế liền đồng thuận theo ý kiến vừa nói ra của mợ ba.
– Ờ,…ờ…em thấy chị ba nói đúng đấy nhé.
Chắc hai chị em mình chỉ ngửi cám heo,ngồi mà nhìn bác cả hưởng nguyên cả căn nhà.

Mợ cả lúc này mới được dịp mở lối, chèo kéo thêm đồng minh vào hốt thêm ít củ cải của ngoại trước khi chết để lại cho tôi.
– Ôi, có khó gì vào đây cho lắm đâu mà hai thím nó lại ý kiến ý cò ăn to nói lớn to tiếng trước mặt tôi như thế. Giờ,đây tôi thì tôi tính tiếp về phần của hai thím như thế này,hai thím xem như vậy có ổn chưa nhé.

– Về hai con bò một con cái một con đực lai giống to kia của má để lại. Thôi thì hai thím cứ để lại cho thằng Côi nó chăn nuôi trong vòng ba năm chờ mãng tang má luôn đi. Rồi Trong ba năm đó nhất định hai con bò ấy nó sẽ tự phối giống mà sinh ra thêm mấy con bò con khác,phần bò con thì hai thím cứ để lại cho thằng Côi nó làm vốn liếng đúng y theo ý cô Năm đề ra. Và việc Còn lại về hai con bò lớn thì sau đó hai thím hẵn chia ra mỗi người một con rồi tự bắt nó mang về thả vườn nhà các thím mà nuôi trọn. Đấy,tôi tính thế thì tiện quá rồi còn gì.

-Chị cả tính như thế là thấm tình đạt lý lắm rồi đấy. Còn về thùng tiền phúng điếu thì chị và hai thím giờ cứ nhường nó cho cô Năm,xem cô ấy tính sao có cho thằng Côi phần ấy hay ko hay là Cô Năm sẽ hưởng hết phần ấy,thì cái đó cứ theo thỏa quyết của ý kiến hai dì cháu nó nha. Tôi với hai thím chẳng phải mắc công ý kiến vô làm chi nữa.

Thế là chỉ còn mỗi phần tiền phúng điếu còn lại là ba người mợ ấy chấp nhận đứng ngoài ko nhảy vào tranh chia với tôi. Hôm ấy Dì Năm tôi có lẽ vì bị linh hồn ngoại trở về cho dì nhìn thấy điều gì từ bà hay sao mà tôi cảm giác tâm trạng dì Năm khá là âu lo sợ hãi,dì ko còn tâm tưởng dám tranh chấp bất cứ thứ gì của ngoại tôi để tại đây như cái lúc khi mới bắt đầu vào bàn luận tranh chấp đầu giờ trưa nữa.

Riêng Dì Năm hôm đó đã quyết định để số tiền được phúng điếu của ngoại hết cho tôi. Dì nói tôi hãy giữ nó lại mà mua thêm bò hoặc mua thêm dê về chuồng tự nuôi cho nó sinh sản ra thêm nhiều con bò con và dê con. rồi dì dặn tôi hãy lấy số bò dê ấy tự làm vốn cho chính bản thân tôi sau này. Phòng trường hợp ba năm về sau mãng tang ngoại căn nhà của ngoại sẽ bị mợ cả tịch thu lúc đó chắc chắn là tôi sẽ ko còn nhà nương náu,che thân và vẫn còn có cái bán đi lấy tiền mua lại một căn nhà khác sống.

Vậy là Ngay chiều hôm thứ ba mở cửa mả ngoại tôi,mợ cả ko cần kiêng cữ bất cứ thứ gì,vì bà ấy ko hề tin tâm linh,và cũng chẳng tin rằng trên đời này tồn tại ma quỷ,bà nhanh chóng kêu người di dời di ảnh đang hương quả khói nhanh nghi nghút của ngoại tôi từ bên nhà ngoại,bóc dời chuyển sang thờ tự bên nhà bà ấy.

Chiều hôm đó theo như bàn bạc thỏa thuận với nhau,hai người mợ còn lại của tôi cũng lần lượt tranh thủ rời khỏi nhà ngoại tôi ngay trong buổi chiều. Và họ có nhắn hẹn với tôi rằng gắng chăn nuôi,lo chăm sóc tốt kĩ càng hai con bò của họ thật chu đáo,và béo tốt vào để đúng ba năm sau mãng tang ngoại cả hai người mợ sẽ cho người sang bên ngoại tôi bắt bò về thả vườn của họ tự nuôi.

Thoáng chốc tại căn nhà của ngoại,trời đã dần về khuya. Tôi nằm trong nhà tại nơi chiếc giường mà khi còn sống ngoại thường nằm và đó cũng là chiếc giường mà lúc chết đi ngoại cũng nằm trên ấy luôn.

Đêm nay căn nhà bỗng trở nên lạnh lẽo tới đáng sợ,bởi do nó thật sự thiếu đi bóng dáng quen thuộc của ngoại nằm cận kề cạnh gần tôi như những ngày trước.

Ko những thế ko khí xung quanh nơi tôi nằm đột nhiên trở lạnh tới run mình mẩy. Trời rõ là mùa hè chưa vào đông mà nằm bên trong đắp chăn bông dày thật dày tôi vẫn cảm thấy khí lạnh từ đâu bủa vây lấy người tôi. Mà phải nói cái khí hơi rét buốt lạ lùng này,lần đầu tiên trong đời tôi mới cảm nhận thấy nó tồn tại ngay ở đầu giường nơi chỗ mà ngoại khi sống vẫn thường nằm ngay đó.

Lọt..cọt..lọt cọt…

Một âm thanh quá đỗi quen thuộc với tôi vừa vang vọng vào sát chiếc giường nơi tôi nằm ngủ. Tôi bất chợt nhận ra nó thật sự rất giống với tiếng bước đi khi mang đôi dép lào của ngoại lúc bà còn sống.

Thế nhưng ngoại tôi đã chết rồi mà,thì tại sao âm thanh kia lại vang lên như thuở ngoại tôi còn sống vẫn thường đi như thế.

Tôi chợt hoang mang trong khoản vài giây,vì tôi cảm giác người mình đang bắt đầu sờ sợ một điều gì đó mang hơi hướng tâm linh vô hình ko thể nhìn thấy,điều đó nó làm ảnh hưởng ko hay tới tâm thái bây giờ của tôi.

Bất chợt…

Được ít giây sau thì tự dưng tiếng động kia lại dừng.
Ko gian ngôi nya tôi ở,lại yên ắng vắng lặng như tờ,thật vô vàn đáng sợ.

Điều đó bất ngờ lạ lùng ấy diễn ra, thật sự khiến tôi nghĩ tai mình có vấn đề,tôi tự trấn an bản thân rằng chắc là do cơn buồn ngủ đang hành hạ đầu óc tôi. Chỉ có cái việc buồn ngủ mới xui khiến tôi ko được bình thường khi nghe về một âm thanh gì đó.

Cứ thế tôi nghĩ mình cần phải ngủ,và phải ngủ một giấc thật sâu gột rửa hết những bất ổn trong đầu óc bất định này cho thiệt kĩ. Và tôi khi đó tôi đã định đưa hồn mình vào giấc ngủ,mắt tôi đang lim dim người lâng lâng sắp mơ mơ màng màng tiến thẳng vào một giấc ngủ ngon.

Nhưng,ai dè…

Bất chợt tai tôi lại nghe tiếp…

– Cọt…kẹt.. cọt.. kẹt…

Đó là tiếng chiếc cửa gỗ ngoài sau bếp nhà ngoại tôi vẫn thường kêu những âm thanh như thế khi có ai đụng vào,mở nó ra.

Tôi chợt thầm nghĩ trong đầu.
– Quái lạ,Ai…thật ra ai đang ngoài sau nhà bếp,và vừa mới mở cửa bếp ra.

Rõ là trong nhà này chỉ có mỗi mình tôi,thì sau cái cửa kia lại phát ra tiếng động như ai đó đang thật sự muốn mở nó.
Tôi lại nằm hồi hộp từng giây trong đầu. Nằm mà tim tôi như bị bóp nghẹt thở,bởi tôi cứ sợ nếu mình thở mạnh lỡ như có trộm vào nhà. Nó định trộm cướp tài sản mà phát hiện ra tôi vẫn còn thức thao láo chưa ngủ,liệu nó có cầm giao chọc tiết mà giết tôi bịt đầu mối luôn hay ko.

Hết chương 4

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi