Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

??‍♀️Truyện kinh dị [ Ma Đĩ Phần 2 ]??‍♀️

thuy22
[MOD] thuy22
1 năm trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Nằm một lúc lâu khi cảm thấy đã khá hơn Thư chầm chậm ngồi dậy, chân tay tê dại đau đớn. Khẽ cựa quậy thôi mà nhức đến tận óc, Thư lò dò bước từng bước tập tễnh, mồ hôi vã ra, mặt tái mét,hai răng nghiến chặt, cắn cả vào môi đến bật máu vì đau. Thư nhặt lại đám váy áo lẩn trong bãi ngô lần lượt mặc lại. Bãi ngô xanh thăm thẳm gió thổi rì rào, cuồn cuộn từng cơn. Nhìn bãi ngô dài thăm thẳm, sâu hun hút như không thấy điểm cuối. Thư thấy sợ, thấy cô đơn lạc lõng, cảm xúc hỗn loạn. Những cảm xúc đau xót cứ thế hiện lên. Căng thẳng bước từng bước giữa những luống ngô. Vẫn chưa hết bủn rủn chân tay vì chuyện khi nãy, bụng Thư kêu lên òng ọc vì đói. Đói quá Thư bấm bụng làm liều len lén nhìn xung quanh thấy cảnh vật hoang vắng không có người vặt lấy mấy cái bắp ngô dúi vào trong bụng. Cầu nguyện không gặp ai, nếu gặp bây giờ thì chỉ có ốm đòn, kết cục rất tệ . Thậm chí Thư
không dám nghĩ đến điều đó. Nhưng dường như sợ cái gì thì gặp cái đó thì phải.

Thư vừa mới bước đi chưa được bao xa thì có tiếng chó sủa dồn dập, kèm theo tiếng quát tháo chửi rủa ồm ồm từ xa:

– Đ*t tổ đ*t tông, tổ tiên mười tám đời nhà chúng mày. Tao mới vừa mới gọi chó về ăn cơm, ăn vội bát cơm.Mà lũ thất đức chúng mày đã phá nát hết ruộng ngô nhà bố. Tao tóm được chúng mày chết với tao.

Thư toan bỏ trốn nhưng vừa đi được mấy bước đã bị đám chó dữ vây quanh sủa ầm ĩ. Nhe răng nhìn cô dữ tợn, làm Thư không dám nhúc nhích. Mặt tái mét run lẩy bẩy Thư không biết phải làm sao nữa. Tim cô đập thình thịch mồ hôi vã ra như tắm. Tiếng bước chân mỗi lúc một gần thêm, gã chủ ruộng ngô đã tiến đến. Gã lùn
tàn nhang to như những con muỗi đôi mắt lươn híp hết lại. Bụng phệ to như cái trống. Hàm răng chìa ra phía trước.

– Đm mày

Người đàn ông thét lên như tiếng sét Thư sợ quá làm rơi mấy cái bắp trong bụng xuống đất. Hai bàn tay hắn nắm chặt, mím môi nghiến răng ken két mắt trợn lên như mắt lợn luộc. Lửa giận điên cuồng ngụt bốc lên, hắn ta lao lên túm tóc Thư dập đầu cô xuống đất:

– Đm lũ thất đức chúng mày, lũ chỉ muốn ăn mà không muốn làm. Đm mày biết để chồng được cây ngô thu hoạch mất bao nhiêu công sức không hả. Cái loại gái đĩ ngửa l ra kiếm tiền như mày sao mà hiểu được. Ăn cắp rồi thì thôi, mày lại còn phá nát bét ruộng ngô nhà tao. Đcm tổ tông nhà mày. Tổ tiên sư cụ nhà mày.Gái đĩ thối tha.

Hắn ta cứ vậy mà túm tóc đánh Thư dúi dụi không cho cô thanh minh hay nói gì hết. Thư cố gỡ tay hắn ta ra nhưng không được, hắn ta quá to khỏe. Cực chẳng đã Thư hết lời van khóc xin tha nhưng hắn
không coi vào đâu. Tiếp tục tru tréo ầm ĩ, vừa chửi vừa rút. Bới móc hết mười tám đời tổ tông cụ kỵ ông bà Thư lên mà chửi. Vừa chửi vừa túm tóc dập đầu xuống đất, đầu cô sưng múp lên như đầu heo. Da đầu như bị lột xuống đau rát khó tả. Máu tươi túa ra chảy ròng ròng, những hạt máu đỏ tươi rơi trên đất. Loang lổ như những cánh hoa rụng rơi.

Hắn ta vẫn không có ý định dừng tay, đập đầu chán thì chuyển qua đấm đá, chẳng kiêng chỗ nào hết. Mặt mũi, ngực, bụng, lưng. Những cú đánh chắc tay, liên hoàn trút xuống thân xác cô gái tội nghiệp.

Đầu Thư đau như muốn bị nứt ra, quay mòng mòng không phân rõ trời đất, mắt sưng húp vì bị đánh, vì khóc nhiều. Giọng Thư khản đặc, than khóc không thành tiếng. Đau đớn vô cùng mình mẩy đau nhừ, rã rượi, sưng húp, tím bầm hết cả lên. Chân tay buốt nhói như muốn rụng rời, chỗ nào cũng ê ẩm nhức buốt Thư lùi vào một góc vuốt dòng máu chảy đầy trên mặt, đắng cay, mặn chát không thể nào tả siết. Thấy đánh đã đủ lão ta dừng lại hằn học nhìn Thư:

– Mày định bồi thường thiệt hại của tao thế nào đây con đĩ này.

Thư ngẩng mặt lên nhìn người đàn ông, mái tóc tả tơi, rối bù mặt mày tím tái sưng vù như đầu heo giàn giụa nước mắt và máu.

– Ngô tôi có lấy mấy cái, nhưng mà tôi không phải là người phá mà.

Còn chưa đợi Thư nói hết gã đã tát cái bốp vào mặt :” Lại còn cãi à con đĩ này, đồ đĩ điếm thối tha mất nết. Tiên sư tổ nhà mày, tao bắt tận tay day tận trán mà mày vẫn còn cãi à.”

Thư gục mặt không nói gì, cô biết bây giờ mình có nói bất cứ thứ gì nó cũng vô dụng thôi.

– Đcm mày trả tiền cho bố mày, cả những tổn thất mà mày gây cho tao nữa con đĩ kia. Mày mà không trả tao giết mày.

Thư lặng im như tờ, không nói một lời nào gã ta thấy thế thì cay cú nghiến răng nghiến lợi. Phùng mang trợn má, môi chề ra như con cá ngạo. Toan tiến đến tiếp tục đấm đá. Thư vội quỳ xụp xuống nước mắt rơi lã chã, giọng khản đặc nghẹn ngào:

– Tôi van ông, xin ông. Đừng đánh tôi nữa, tôi trả tôi trả tiền. Van ông tha cho tôi. Tôi sẽ trả mà.

Trời đã tốt mịt tự bao giờ, mặt sông lặng lẽ sương khói mờ ảo. Cái lạnh man mác của buổi đêm Thư cảm thấy rõ ràng lắm, từng làn gió lạnh thổi lướt qua như lưỡi dao ngọt lịm cắt vào da thịt. Ran rát, lạnh buốt nhưng thật thoải mái dễ chịu. Thư lặng người nhìn sông tê dại đến đau đớn xót xa. Bỗng có tiếng quát tháo ráo riết cũng tiếng chửi rủa hằn học kéo Thư về với hiện tại.

– Con đĩ điếm này, đi nhanh mẹ nó lên. Lề mề làm cái mẹ gì đấy, tao lại đánh chết cụ mày giờ. Đi nhanh lên con đĩ, nóng máu lên tao lại đập chết mẹ mày đấy. Đồ đĩ không có giáo dục, lăng loàn thất đức. Đĩ vô học. Người ta bảo giấy rách phải giữ lấy lề, đói cho sạch rách cho thơm. Đm làm đĩ cũng phải có lương tâm. Có giáo dục…

Đủ những lời chửi bới cay nghiệt thốt ra từ miệng hắn ta. Thư cũng muốn đi nhanh đấy chứ, nhưng mà không thể nào đi nhanh được. Chân tay mình mẩy cô đau đớn vô cùng, buốt nhói. Từng miếng thịt như bị vặt ra, chân tay rụng rời. Cử động nhẹ thôi cũng đau buốt đến tận óc. Da đầu rát xé như bị lột xuống từng mảnh,
đau muốn nứt đầu trời đất thì quay mòng mòng, mắt hoa lên, tai ù đặc . Hơi thở khò khè khó khăn há miệng tham lam hít từng hơi. Ngực đau tức nặng trĩu như bị ép, đeo một tảng đá lớn. Bụng đau quặn từng cơn,ruột gan xoắn hết lại mỗi khi bị ép đi nhanh. Phần thân dưới đau rát rướm máu, sưng vù.

Thư xộc xệch, bơ phờ, tả tơi, cuối cùng cũng về đến nhà. Trời tối đen, gian nhà không một chút ánh sáng. Trong bóng tối lạnh lẽo, ngột ngạt Thư vẫn cảm thấy có ánh mắt trợn ngược đang nhìn chằm chằm vào cô.

– Liệu hồn đấy, mau lấy tiền trả cho tao, không tao cho mày chết.

Thư không dám nói gì chỉ im lặng bước vào nhà, lặng lẽ châm chiếc đèn dầu. Muỗi bay rang rang, lao tới tấp vào hai người. Gã ta khó chịu xua tay mấy cái đuổi chúng đi xa còn Thư cứ đứng vậy. Im lìm, cô mệt đến mức muối đốt cũng không muốn đưa tay ra đuổi. Thờ thẫn lấy ra mấy đồng Thư đưa cho hắn mà chả thèm nhìn. Cô biết số tiền đó đã vượt quá số ngô mà gã bị phá. Nào ngờ hắn ta nhận tiền xong vẫn chưa chịu đi mà đếm đếm, cười đê tiện:

– Nhiều đấy nhưng mà vẫn chưa đủ.

Thư cứng người, Thư đê mê ngẩng mặt lên nhìn hắn. Hai hàng lệ tuôn dài như để phân trần nỗi đau trong lòng: “ Hu hu… ô ô … hức hức…” Nức nở một lúc, Thư nghẹn ngào trong dòng lệ:

– Vậy bao nhiêu mới đủ, tôi không có nhiều. Chỉ có bấy nhiêu thôi. Chỗ đó phải thừa chỗ ngô ông bị phá rồi.

Hắn ta cười nhạt:

– Bằng này bõ gì. Năm đồng

Cái gì?

Nghe vậy Thư giật nảy mình:

– Cả thúng thóc mới có năm đồng mấy cái ngô thôi mà sao ông đòi nhiều thế.

Gã ta tỏ vẻ lạnh nhạt không quan tâm:

-Ăn thua gì, cái loại đĩ như cô đêm nằm ngửa l ra đấy có mà gấp đôi gấp ba chỗ đó. Kể ra thích nhỉ, chả phải làm chó gì, tắm rửa ráo nước ngửa l ra là có tiền. Vừa sướng vừa nhiều tiền lại còn an nhàn. Tôi phải cuốc đất, đập đất, xới cho tơi, bón phân gieo trồng các thứ, vụ mùa mấy tháng trừ các chi phí mới được mấy hào. Đằng này ngửa l ra xong cái là có tiền luôn, còn gấp mấy lần làm nông ý chứ. Giờ sao, có đưa không hay muốn ăn đòn tiếp.

Vừa nói gã vừa bẻ tay nghe cốp cốp tỏ vẻ sẵn sàng tiếp tục tẩn Thư nếu cô không chịu đưa tiền. Thư sụt sùi:

– Ở đây tôi chỉ có ba đồng với mấy hào thôi.

Nói rồi cô đưa hết số tiền đó cho gã ta, thấy tiền gã cười híp cả mắt:

– Thôi thế cũng được.

Hắn ta xoa xoa hai tay vào nhau mắt híp lại thành một đường kẻ, cười đê tiện vỗ ngực tỏ vẻ đầy chính khí:

– Hí hí hí… Lấy hết tiền của cô tôi cũng không đành lòng, lương tâm của tôi nó cắn rứt lắm, không ngủ yên mất. Nhưng mà không làm vậy thì không được. Cô biết đấy, để có được cái ruộng ngô như vậy tôi phải bỏ ra biết bao nhiêu là mồ hôi công sức. Thôi thì thế này… Cũng coi như là làm phúc giúp cô.

Nói rồi hắn ta lấy ra năm hào đưa cho Thư, đôi mắt dán chặt vào bầu ngực căng phồng dưới tấm áo. Nuốt nước miếng cái ực. Thư thấy vậy thì còn lạ gì nữa, khẽ thở dài, trợn trạo nuốt những cảm xúc đau xót,
nghẹn ngào, uất ức, chát đắng không thành lời vào trong lòng. Quen rồi, mới đôi mươi nhưng thân xác Thư đã qua không biết bao nhiêu gã đàn ông. Lại còn chịu biết bao nhiêu trận đòn, những kiểu hành hạ quá đáng, cắn đầu ngực đến rướm cả máu,véo xé đùi non đau rát đến chảy nước mắt. Những gã như vậy lại lấy đó làm niềm vui, vỗ mạnh vào cái mông trần nghe đen đét. Vừa làm vừa túm tóc nhấc hẳn đầu lên. Tất cả chỉ để thỏa mãn thú vui bệnh hoạn của chúng nó.

– Chờ tôi một lát.

Nói rồi Thư thất thểu, rệu rã nước vào gian bếp chống chếnh lạnh lẽo,úp mặt vào trong bóng tối. Bụng gieo òng ọc, đau quặn, cồn cào hết cả ruột gan. Lần lục khắp xoong nồi, Thư tiu nghỉu, không còn có cái gì ăn để lót dạ cả. Hơi nghếch mắt
ra ngoài Thư khẽ than:

– Tôi đói bụng quá, nhà không còn gì ăn, lấy cho tôi mấy cái bắp ăn tạm được không ?

– Được, được. Không vấn đề gì để tôi đi lấy. Ăn rồi mới có sức làm chứ.

Nói rồi hắn ta lao vụt đi mất, nhanh như một con sóc. Thư lôi ấm nước ra đun nước tắm, thoăn thoắt vặt lấy cỏ lá mây, cỏ
mần trầu, nhọ nồi, hương nhu, xả, lấy thêm mấy quả bồ kết khô trên gác bếp cho thêm vào nữa. Lửa vừa cháy đượm thì tên kia về, trong tay ôm một đống bắp. Thư cắm bắp vào đũa bắt đầu nướng qua lửa. Bắp vừa chín tới, thơm nhức mũi. Cắn một miếng, dẻo quẹo,ngập răng, nóng hổi. Thư ăn liền mấy cái cho đỡ đói, lưng lửng dạ thì nước cũng vừa sôi lăn tăn. Mùi hương dễ chịu vô cùng.

Thư hít một hơi thật sâu, dễ chịu hẳn không còn bị đau, tức ngực khó thở như trước nữa. Đổ nước ra một cái chậu nhỏ pha thêm chút nước lạnh, bốc hơi ngùn ngụt như sương mù. Thư tham lam hít lấy hít để, quơ lấy chiếc khăn mặt nhàu nát ố màu chấm vào nước, nhẹ nhàng lau lên mặt. Lau đi đất cát, máu khô trên gò má. Dội xối xả lên đầu, rát buốt đến tận óc, khẽ quơ nhẹ, một mớ tóc rụng
ra vương lên những đầu ngón tay.

Thư sụt sùi, cô không khóc vì đau mà vì tiếc mái tóc. Cô yêu quý nó hơn bất kể thứ gì khác trên tấm thân nhàu nát này. Từng gáo từng, gáo một dội lên người như để trôi đi hết những nỗi buồn. Năm ngón tay thẫn thờ quờ qua ngực, vuốt xuống bụng. Lướt đến chỗ đó, vẫn còn hơi sưng ran rát đau. Thư miễn cưỡng cười, nhắm mắt lại đây là cuộc sống, tương lai của cô. Đồng tiền lên ngôi đạo đức, lương tâm, nhân cách cũng vứt hết vào sọt rác.

??‍♀️Truyện kinh dị [ Ma Đĩ Phần 2 ]??‍♀️

??‍♀️Truyện kinh dị [ Ma Đĩ Phần 2 ]??‍♀️

Nằm một lúc lâu khi cảm thấy đã khá hơn Thư chầm chậm ngồi dậy, chân tay tê dại đau đớn. Khẽ cựa quậy thôi mà nhức đến tận óc, Thư lò dò bước từng bước tập tễnh, mồ hôi vã ra, mặt tái mét,hai răng nghiến chặt, cắn cả vào môi đến bật máu vì đau. Thư nhặt lại đám váy áo lẩn trong bãi ngô lần lượt mặc lại. Bãi ngô xanh thăm thẳm gió thổi rì rào, cuồn cuộn từng cơn. Nhìn bãi ngô dài thăm thẳm, sâu hun hút như không thấy điểm cuối. Thư thấy sợ, thấy cô đơn lạc lõng, cảm xúc hỗn loạn. Những cảm xúc đau xót cứ thế hiện lên. Căng thẳng bước từng bước giữa những luống ngô. Vẫn chưa hết bủn rủn chân tay vì chuyện khi nãy, bụng Thư kêu lên òng ọc vì đói. Đói quá Thư bấm bụng làm liều len lén nhìn xung quanh thấy cảnh vật hoang vắng không có người vặt lấy mấy cái bắp ngô dúi vào trong bụng. Cầu nguyện không gặp ai, nếu gặp bây giờ thì chỉ có ốm đòn, kết cục rất tệ . Thậm chí Thư
không dám nghĩ đến điều đó. Nhưng dường như sợ cái gì thì gặp cái đó thì phải.

Thư vừa mới bước đi chưa được bao xa thì có tiếng chó sủa dồn dập, kèm theo tiếng quát tháo chửi rủa ồm ồm từ xa:

– Đ*t tổ đ*t tông, tổ tiên mười tám đời nhà chúng mày. Tao mới vừa mới gọi chó về ăn cơm, ăn vội bát cơm.Mà lũ thất đức chúng mày đã phá nát hết ruộng ngô nhà bố. Tao tóm được chúng mày chết với tao.

Thư toan bỏ trốn nhưng vừa đi được mấy bước đã bị đám chó dữ vây quanh sủa ầm ĩ. Nhe răng nhìn cô dữ tợn, làm Thư không dám nhúc nhích. Mặt tái mét run lẩy bẩy Thư không biết phải làm sao nữa. Tim cô đập thình thịch mồ hôi vã ra như tắm. Tiếng bước chân mỗi lúc một gần thêm, gã chủ ruộng ngô đã tiến đến. Gã lùn
tàn nhang to như những con muỗi đôi mắt lươn híp hết lại. Bụng phệ to như cái trống. Hàm răng chìa ra phía trước.

– Đm mày

Người đàn ông thét lên như tiếng sét Thư sợ quá làm rơi mấy cái bắp trong bụng xuống đất. Hai bàn tay hắn nắm chặt, mím môi nghiến răng ken két mắt trợn lên như mắt lợn luộc. Lửa giận điên cuồng ngụt bốc lên, hắn ta lao lên túm tóc Thư dập đầu cô xuống đất:

– Đm lũ thất đức chúng mày, lũ chỉ muốn ăn mà không muốn làm. Đm mày biết để chồng được cây ngô thu hoạch mất bao nhiêu công sức không hả. Cái loại gái đĩ ngửa l ra kiếm tiền như mày sao mà hiểu được. Ăn cắp rồi thì thôi, mày lại còn phá nát bét ruộng ngô nhà tao. Đcm tổ tông nhà mày. Tổ tiên sư cụ nhà mày.Gái đĩ thối tha.

Hắn ta cứ vậy mà túm tóc đánh Thư dúi dụi không cho cô thanh minh hay nói gì hết. Thư cố gỡ tay hắn ta ra nhưng không được, hắn ta quá to khỏe. Cực chẳng đã Thư hết lời van khóc xin tha nhưng hắn
không coi vào đâu. Tiếp tục tru tréo ầm ĩ, vừa chửi vừa rút. Bới móc hết mười tám đời tổ tông cụ kỵ ông bà Thư lên mà chửi. Vừa chửi vừa túm tóc dập đầu xuống đất, đầu cô sưng múp lên như đầu heo. Da đầu như bị lột xuống đau rát khó tả. Máu tươi túa ra chảy ròng ròng, những hạt máu đỏ tươi rơi trên đất. Loang lổ như những cánh hoa rụng rơi.

Hắn ta vẫn không có ý định dừng tay, đập đầu chán thì chuyển qua đấm đá, chẳng kiêng chỗ nào hết. Mặt mũi, ngực, bụng, lưng. Những cú đánh chắc tay, liên hoàn trút xuống thân xác cô gái tội nghiệp.

Đầu Thư đau như muốn bị nứt ra, quay mòng mòng không phân rõ trời đất, mắt sưng húp vì bị đánh, vì khóc nhiều. Giọng Thư khản đặc, than khóc không thành tiếng. Đau đớn vô cùng mình mẩy đau nhừ, rã rượi, sưng húp, tím bầm hết cả lên. Chân tay buốt nhói như muốn rụng rời, chỗ nào cũng ê ẩm nhức buốt Thư lùi vào một góc vuốt dòng máu chảy đầy trên mặt, đắng cay, mặn chát không thể nào tả siết. Thấy đánh đã đủ lão ta dừng lại hằn học nhìn Thư:

– Mày định bồi thường thiệt hại của tao thế nào đây con đĩ này.

Thư ngẩng mặt lên nhìn người đàn ông, mái tóc tả tơi, rối bù mặt mày tím tái sưng vù như đầu heo giàn giụa nước mắt và máu.

– Ngô tôi có lấy mấy cái, nhưng mà tôi không phải là người phá mà.

Còn chưa đợi Thư nói hết gã đã tát cái bốp vào mặt :” Lại còn cãi à con đĩ này, đồ đĩ điếm thối tha mất nết. Tiên sư tổ nhà mày, tao bắt tận tay day tận trán mà mày vẫn còn cãi à.”

Thư gục mặt không nói gì, cô biết bây giờ mình có nói bất cứ thứ gì nó cũng vô dụng thôi.

– Đcm mày trả tiền cho bố mày, cả những tổn thất mà mày gây cho tao nữa con đĩ kia. Mày mà không trả tao giết mày.

Thư lặng im như tờ, không nói một lời nào gã ta thấy thế thì cay cú nghiến răng nghiến lợi. Phùng mang trợn má, môi chề ra như con cá ngạo. Toan tiến đến tiếp tục đấm đá. Thư vội quỳ xụp xuống nước mắt rơi lã chã, giọng khản đặc nghẹn ngào:

– Tôi van ông, xin ông. Đừng đánh tôi nữa, tôi trả tôi trả tiền. Van ông tha cho tôi. Tôi sẽ trả mà.

Trời đã tốt mịt tự bao giờ, mặt sông lặng lẽ sương khói mờ ảo. Cái lạnh man mác của buổi đêm Thư cảm thấy rõ ràng lắm, từng làn gió lạnh thổi lướt qua như lưỡi dao ngọt lịm cắt vào da thịt. Ran rát, lạnh buốt nhưng thật thoải mái dễ chịu. Thư lặng người nhìn sông tê dại đến đau đớn xót xa. Bỗng có tiếng quát tháo ráo riết cũng tiếng chửi rủa hằn học kéo Thư về với hiện tại.

– Con đĩ điếm này, đi nhanh mẹ nó lên. Lề mề làm cái mẹ gì đấy, tao lại đánh chết cụ mày giờ. Đi nhanh lên con đĩ, nóng máu lên tao lại đập chết mẹ mày đấy. Đồ đĩ không có giáo dục, lăng loàn thất đức. Đĩ vô học. Người ta bảo giấy rách phải giữ lấy lề, đói cho sạch rách cho thơm. Đm làm đĩ cũng phải có lương tâm. Có giáo dục…

Đủ những lời chửi bới cay nghiệt thốt ra từ miệng hắn ta. Thư cũng muốn đi nhanh đấy chứ, nhưng mà không thể nào đi nhanh được. Chân tay mình mẩy cô đau đớn vô cùng, buốt nhói. Từng miếng thịt như bị vặt ra, chân tay rụng rời. Cử động nhẹ thôi cũng đau buốt đến tận óc. Da đầu rát xé như bị lột xuống từng mảnh,
đau muốn nứt đầu trời đất thì quay mòng mòng, mắt hoa lên, tai ù đặc . Hơi thở khò khè khó khăn há miệng tham lam hít từng hơi. Ngực đau tức nặng trĩu như bị ép, đeo một tảng đá lớn. Bụng đau quặn từng cơn,ruột gan xoắn hết lại mỗi khi bị ép đi nhanh. Phần thân dưới đau rát rướm máu, sưng vù.

Thư xộc xệch, bơ phờ, tả tơi, cuối cùng cũng về đến nhà. Trời tối đen, gian nhà không một chút ánh sáng. Trong bóng tối lạnh lẽo, ngột ngạt Thư vẫn cảm thấy có ánh mắt trợn ngược đang nhìn chằm chằm vào cô.

– Liệu hồn đấy, mau lấy tiền trả cho tao, không tao cho mày chết.

Thư không dám nói gì chỉ im lặng bước vào nhà, lặng lẽ châm chiếc đèn dầu. Muỗi bay rang rang, lao tới tấp vào hai người. Gã ta khó chịu xua tay mấy cái đuổi chúng đi xa còn Thư cứ đứng vậy. Im lìm, cô mệt đến mức muối đốt cũng không muốn đưa tay ra đuổi. Thờ thẫn lấy ra mấy đồng Thư đưa cho hắn mà chả thèm nhìn. Cô biết số tiền đó đã vượt quá số ngô mà gã bị phá. Nào ngờ hắn ta nhận tiền xong vẫn chưa chịu đi mà đếm đếm, cười đê tiện:

– Nhiều đấy nhưng mà vẫn chưa đủ.

Thư cứng người, Thư đê mê ngẩng mặt lên nhìn hắn. Hai hàng lệ tuôn dài như để phân trần nỗi đau trong lòng: “ Hu hu… ô ô … hức hức…” Nức nở một lúc, Thư nghẹn ngào trong dòng lệ:

– Vậy bao nhiêu mới đủ, tôi không có nhiều. Chỉ có bấy nhiêu thôi. Chỗ đó phải thừa chỗ ngô ông bị phá rồi.

Hắn ta cười nhạt:

– Bằng này bõ gì. Năm đồng

Cái gì?

Nghe vậy Thư giật nảy mình:

– Cả thúng thóc mới có năm đồng mấy cái ngô thôi mà sao ông đòi nhiều thế.

Gã ta tỏ vẻ lạnh nhạt không quan tâm:

-Ăn thua gì, cái loại đĩ như cô đêm nằm ngửa l ra đấy có mà gấp đôi gấp ba chỗ đó. Kể ra thích nhỉ, chả phải làm chó gì, tắm rửa ráo nước ngửa l ra là có tiền. Vừa sướng vừa nhiều tiền lại còn an nhàn. Tôi phải cuốc đất, đập đất, xới cho tơi, bón phân gieo trồng các thứ, vụ mùa mấy tháng trừ các chi phí mới được mấy hào. Đằng này ngửa l ra xong cái là có tiền luôn, còn gấp mấy lần làm nông ý chứ. Giờ sao, có đưa không hay muốn ăn đòn tiếp.

Vừa nói gã vừa bẻ tay nghe cốp cốp tỏ vẻ sẵn sàng tiếp tục tẩn Thư nếu cô không chịu đưa tiền. Thư sụt sùi:

– Ở đây tôi chỉ có ba đồng với mấy hào thôi.

Nói rồi cô đưa hết số tiền đó cho gã ta, thấy tiền gã cười híp cả mắt:

– Thôi thế cũng được.

Hắn ta xoa xoa hai tay vào nhau mắt híp lại thành một đường kẻ, cười đê tiện vỗ ngực tỏ vẻ đầy chính khí:

– Hí hí hí… Lấy hết tiền của cô tôi cũng không đành lòng, lương tâm của tôi nó cắn rứt lắm, không ngủ yên mất. Nhưng mà không làm vậy thì không được. Cô biết đấy, để có được cái ruộng ngô như vậy tôi phải bỏ ra biết bao nhiêu là mồ hôi công sức. Thôi thì thế này… Cũng coi như là làm phúc giúp cô.

Nói rồi hắn ta lấy ra năm hào đưa cho Thư, đôi mắt dán chặt vào bầu ngực căng phồng dưới tấm áo. Nuốt nước miếng cái ực. Thư thấy vậy thì còn lạ gì nữa, khẽ thở dài, trợn trạo nuốt những cảm xúc đau xót,
nghẹn ngào, uất ức, chát đắng không thành lời vào trong lòng. Quen rồi, mới đôi mươi nhưng thân xác Thư đã qua không biết bao nhiêu gã đàn ông. Lại còn chịu biết bao nhiêu trận đòn, những kiểu hành hạ quá đáng, cắn đầu ngực đến rướm cả máu,véo xé đùi non đau rát đến chảy nước mắt. Những gã như vậy lại lấy đó làm niềm vui, vỗ mạnh vào cái mông trần nghe đen đét. Vừa làm vừa túm tóc nhấc hẳn đầu lên. Tất cả chỉ để thỏa mãn thú vui bệnh hoạn của chúng nó.

– Chờ tôi một lát.

Nói rồi Thư thất thểu, rệu rã nước vào gian bếp chống chếnh lạnh lẽo,úp mặt vào trong bóng tối. Bụng gieo òng ọc, đau quặn, cồn cào hết cả ruột gan. Lần lục khắp xoong nồi, Thư tiu nghỉu, không còn có cái gì ăn để lót dạ cả. Hơi nghếch mắt
ra ngoài Thư khẽ than:

– Tôi đói bụng quá, nhà không còn gì ăn, lấy cho tôi mấy cái bắp ăn tạm được không ?

– Được, được. Không vấn đề gì để tôi đi lấy. Ăn rồi mới có sức làm chứ.

Nói rồi hắn ta lao vụt đi mất, nhanh như một con sóc. Thư lôi ấm nước ra đun nước tắm, thoăn thoắt vặt lấy cỏ lá mây, cỏ
mần trầu, nhọ nồi, hương nhu, xả, lấy thêm mấy quả bồ kết khô trên gác bếp cho thêm vào nữa. Lửa vừa cháy đượm thì tên kia về, trong tay ôm một đống bắp. Thư cắm bắp vào đũa bắt đầu nướng qua lửa. Bắp vừa chín tới, thơm nhức mũi. Cắn một miếng, dẻo quẹo,ngập răng, nóng hổi. Thư ăn liền mấy cái cho đỡ đói, lưng lửng dạ thì nước cũng vừa sôi lăn tăn. Mùi hương dễ chịu vô cùng.

Thư hít một hơi thật sâu, dễ chịu hẳn không còn bị đau, tức ngực khó thở như trước nữa. Đổ nước ra một cái chậu nhỏ pha thêm chút nước lạnh, bốc hơi ngùn ngụt như sương mù. Thư tham lam hít lấy hít để, quơ lấy chiếc khăn mặt nhàu nát ố màu chấm vào nước, nhẹ nhàng lau lên mặt. Lau đi đất cát, máu khô trên gò má. Dội xối xả lên đầu, rát buốt đến tận óc, khẽ quơ nhẹ, một mớ tóc rụng
ra vương lên những đầu ngón tay.

Thư sụt sùi, cô không khóc vì đau mà vì tiếc mái tóc. Cô yêu quý nó hơn bất kể thứ gì khác trên tấm thân nhàu nát này. Từng gáo từng, gáo một dội lên người như để trôi đi hết những nỗi buồn. Năm ngón tay thẫn thờ quờ qua ngực, vuốt xuống bụng. Lướt đến chỗ đó, vẫn còn hơi sưng ran rát đau. Thư miễn cưỡng cười, nhắm mắt lại đây là cuộc sống, tương lai của cô. Đồng tiền lên ngôi đạo đức, lương tâm, nhân cách cũng vứt hết vào sọt rác.

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi