Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

Thầy ơi, em yêu anh phần 2

thuy22
[MOD] thuy22
8 tháng trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Sau một thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy lòng mình trống trải do thiếu vắng Sơn. Lúc đầu chỉ là một cảm giác hụt hẫng, nhưng dần dần khoảng trống Sơn để lại cứ lớn lên không ngừng. Những giây phút ở bên Sơn, những gì Sơn dành cho tôi trước đây tôi xem là bình thường, thì giờ đây lại là điều tôi cảm thấy quý giá vô cùng khiến tôi mong mỏi, khát khao. Tôi hẹn hò với một vài bạn nam, dù thực sự cố gắng nhưng chúng tôi không thể nào tiến xa hơn. Những gì đã trải qua với Sơn khiến tôi luôn đưa Sơn ra để so sánh. Và thật là đáng tiếc, không ai có thể so sánh với Sơn từ sự tinh tế trong cư xử, tính cách hiền hoà, hay sự thấu cảm sâu sắc…

Những lúc buồn phiền, mệt mỏi, tôi càng mong muốn có Sơn hơn bao giờ hết. Tôi quay quắt tiếc nuối và nhớ thương Sơn da diết. Hình bóng Sơn luôn ở trong tâm trí tôi. Tôi đi tìm Sơn trong vô vọng nơi những con đường chúng tôi hay đi, những công viên, nhà sách, quán nước và đặc biệt là những nhà thờ mà tôi và Sơn thường đến. Nhưng tôi thấy rất lạ, mỗi khi ngồi trong nhà thờ hay trước tượng Đức Mẹ, tôi cảm thấy yên bình và như được an ủi rất nhiều. Và khi rời nhà thờ, tôi cảm thấy lòng nguôi ngoai hơn, nhẹ nhàng hơn, do đó tôi thường xuyên đến nhà thờ hơn.

Năm ngoái, thấy bảng thông báo mở lớp giáo lý dự tòng ở nhà thờ Kỳ Đồng, tôi ghi danh tham gia. Lúc đó, tôi muốn học để giết thời gian và cũng để tìm kiếm Sơn một cách nào đó, chứ tôi chưa có ý định theo đạo. Trước đây, được Sơn giải thích về đạo khá nhiều, nên tôi đã nắm bắt những điều giáo lý căn bản. Các cha và các giảng viên ở lớp giáo lý dự tòng đánh giá cao những hiểu biết sẵn có của tôi. Trong lớp học, tôi còn được hướng dẫn cầu nguyện một cách sâu sắc hơn, đức tin của tôi được khơi gợi và phát triển. Tôi gặp được Chúa, được sự nâng đỡ ủi an của Mẹ Maria. Sau khi được rửa tội, tôi tiếp tục tăng trưởng trong đời sống đức tin.

Dù không còn quay quắt đau đớn và dằn vặt, tôi vẫn luôn đợi trông Sơn, mong Sơn trở lại. Tôi không ngừng cầu nguyện về điều này. Tôi tiếp tục dò la tin tức về Sơn qua các bạn bè. Nhưng ngay cả những bạn thân nhất của Sơn cũng chỉ biết loáng thoáng là Sơn đi tu. Bạn khác thì biết Sơn ở Nha Trang. Tôi thầm cầu mong những điều đó là không đúng.

 

Và hôm nay tôi tình cờ nhìn thấy Sơn trong chiếc áo chùng thâm, lòng tôi bối rối khôn tả. Lúc này tôi phải làm gì đây? Đến gặp Sơn và thổ lộ hết tình cảm của mình? Nhưng như vậy để làm gì? Tôi yêu Sơn thật đó, nhưng không phải vì thế mà tôi ích kỉ muốn Sơn bỏ áo dòng để cưới tôi. Và liệu rằng Sơn còn yêu tôi không? Còn nếu lặng lẽ bỏ đi thì tôi không đành lòng, tôi đã chờ đợi quá lâu. Tôi vẫn cứ miên man suy nghĩ như vậy cho đến khi đi lên rước lễ.

Tôi tìm kiếm và đi đến chỗ Sơn đang trao Mình Thánh Chúa, hồi hộp chờ đợi, bàn tay ướt đẫm, hơi thở gấp, tim đập thình thịch như muốn vỡ tung cả lồng ngực. Tôi chờ cho đến khi biết chắc rằng không còn ai lên rước lễ nữa, tôi mới đứng vào hàng để làm người cuối cùng bước lên. Đứng trước Sơn, cố giữ bình tĩnh, tỏ ra mạnh mẽ, tôi ngước mắt nhìn thẳng vào Sơn. Sơn giật mình khi nhìn thấy tôi, khựng lại, dừng tay đang cầm Mình Thánh Chúa. Thấy nét mặt vui nhưng đầy vẻ ngạc nhiên của Sơn, tôi nói thầm nhưng cũng rõ tiếng đủ nghe: “Sơn! Em yêu anh!” Sơn nhíu mày tỏ vẻ bối rối. Tôi quay người bước đi như không có chuyện gì xảy ra.

Về lại chỗ ngồi, tôi mất hết kiểm soát, như quả bóng được bơm căng, nay bị tác động bởi một vật nhọn, nên nó bùng nổ. Nước mắt chảy dài, thấy mình không thể chịu đựng thêm được nữa, tôi vội vàng ra khỏi nhà thờ, dẫn xe ra, nổ máy chạy đi, mà không biết đi đâu. Tôi cảm thấy mình đang trốn chạy. Tôi tự hỏi liệu rằng tôi có thể trốn chạy cả đời sao? Có chắc rằng tôi sẽ không bao giờ gặp lại Sơn như hôm nay? Tôi biết tôi có thể gặp lại Sơn, và thực sự tôi rất muốn gặp Sơn. Tôi sẽ gặp Sơn, nhưng không phải lúc này.

Thầy ơi, em yêu anh phần 2

Thầy ơi, em yêu anh phần 2

Sau một thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy lòng mình trống trải do thiếu vắng Sơn. Lúc đầu chỉ là một cảm giác hụt hẫng, nhưng dần dần khoảng trống Sơn để lại cứ lớn lên không ngừng. Những giây phút ở bên Sơn, những gì Sơn dành cho tôi trước đây tôi xem là bình thường, thì giờ đây lại là điều tôi cảm thấy quý giá vô cùng khiến tôi mong mỏi, khát khao. Tôi hẹn hò với một vài bạn nam, dù thực sự cố gắng nhưng chúng tôi không thể nào tiến xa hơn. Những gì đã trải qua với Sơn khiến tôi luôn đưa Sơn ra để so sánh. Và thật là đáng tiếc, không ai có thể so sánh với Sơn từ sự tinh tế trong cư xử, tính cách hiền hoà, hay sự thấu cảm sâu sắc…

Những lúc buồn phiền, mệt mỏi, tôi càng mong muốn có Sơn hơn bao giờ hết. Tôi quay quắt tiếc nuối và nhớ thương Sơn da diết. Hình bóng Sơn luôn ở trong tâm trí tôi. Tôi đi tìm Sơn trong vô vọng nơi những con đường chúng tôi hay đi, những công viên, nhà sách, quán nước và đặc biệt là những nhà thờ mà tôi và Sơn thường đến. Nhưng tôi thấy rất lạ, mỗi khi ngồi trong nhà thờ hay trước tượng Đức Mẹ, tôi cảm thấy yên bình và như được an ủi rất nhiều. Và khi rời nhà thờ, tôi cảm thấy lòng nguôi ngoai hơn, nhẹ nhàng hơn, do đó tôi thường xuyên đến nhà thờ hơn.

Năm ngoái, thấy bảng thông báo mở lớp giáo lý dự tòng ở nhà thờ Kỳ Đồng, tôi ghi danh tham gia. Lúc đó, tôi muốn học để giết thời gian và cũng để tìm kiếm Sơn một cách nào đó, chứ tôi chưa có ý định theo đạo. Trước đây, được Sơn giải thích về đạo khá nhiều, nên tôi đã nắm bắt những điều giáo lý căn bản. Các cha và các giảng viên ở lớp giáo lý dự tòng đánh giá cao những hiểu biết sẵn có của tôi. Trong lớp học, tôi còn được hướng dẫn cầu nguyện một cách sâu sắc hơn, đức tin của tôi được khơi gợi và phát triển. Tôi gặp được Chúa, được sự nâng đỡ ủi an của Mẹ Maria. Sau khi được rửa tội, tôi tiếp tục tăng trưởng trong đời sống đức tin.

Dù không còn quay quắt đau đớn và dằn vặt, tôi vẫn luôn đợi trông Sơn, mong Sơn trở lại. Tôi không ngừng cầu nguyện về điều này. Tôi tiếp tục dò la tin tức về Sơn qua các bạn bè. Nhưng ngay cả những bạn thân nhất của Sơn cũng chỉ biết loáng thoáng là Sơn đi tu. Bạn khác thì biết Sơn ở Nha Trang. Tôi thầm cầu mong những điều đó là không đúng.

 

Và hôm nay tôi tình cờ nhìn thấy Sơn trong chiếc áo chùng thâm, lòng tôi bối rối khôn tả. Lúc này tôi phải làm gì đây? Đến gặp Sơn và thổ lộ hết tình cảm của mình? Nhưng như vậy để làm gì? Tôi yêu Sơn thật đó, nhưng không phải vì thế mà tôi ích kỉ muốn Sơn bỏ áo dòng để cưới tôi. Và liệu rằng Sơn còn yêu tôi không? Còn nếu lặng lẽ bỏ đi thì tôi không đành lòng, tôi đã chờ đợi quá lâu. Tôi vẫn cứ miên man suy nghĩ như vậy cho đến khi đi lên rước lễ.

Tôi tìm kiếm và đi đến chỗ Sơn đang trao Mình Thánh Chúa, hồi hộp chờ đợi, bàn tay ướt đẫm, hơi thở gấp, tim đập thình thịch như muốn vỡ tung cả lồng ngực. Tôi chờ cho đến khi biết chắc rằng không còn ai lên rước lễ nữa, tôi mới đứng vào hàng để làm người cuối cùng bước lên. Đứng trước Sơn, cố giữ bình tĩnh, tỏ ra mạnh mẽ, tôi ngước mắt nhìn thẳng vào Sơn. Sơn giật mình khi nhìn thấy tôi, khựng lại, dừng tay đang cầm Mình Thánh Chúa. Thấy nét mặt vui nhưng đầy vẻ ngạc nhiên của Sơn, tôi nói thầm nhưng cũng rõ tiếng đủ nghe: “Sơn! Em yêu anh!” Sơn nhíu mày tỏ vẻ bối rối. Tôi quay người bước đi như không có chuyện gì xảy ra.

Về lại chỗ ngồi, tôi mất hết kiểm soát, như quả bóng được bơm căng, nay bị tác động bởi một vật nhọn, nên nó bùng nổ. Nước mắt chảy dài, thấy mình không thể chịu đựng thêm được nữa, tôi vội vàng ra khỏi nhà thờ, dẫn xe ra, nổ máy chạy đi, mà không biết đi đâu. Tôi cảm thấy mình đang trốn chạy. Tôi tự hỏi liệu rằng tôi có thể trốn chạy cả đời sao? Có chắc rằng tôi sẽ không bao giờ gặp lại Sơn như hôm nay? Tôi biết tôi có thể gặp lại Sơn, và thực sự tôi rất muốn gặp Sơn. Tôi sẽ gặp Sơn, nhưng không phải lúc này.

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi