Giải Mộng Đàn
Tâm linh - Truyện hay
Series Kỳ Án Xứ Cao Biền【Vụ Án Phân Xác Tại Thành Phố Cổ Lệ Giang P2】???
Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)
5. Dẫn dụ giết chết
Đầu tháng 12 năm 2007, Trương Siêu và Tạ Hồng cùng dắt nhau đi tới Côn Minh du lịch, có ý muốn mời gã bạn thân của Tạ Hồng là Trần Quang Lữ tham gia kế hoạch. Trần Quang Lữ ngay tại chỗ liền đồng ý, đương nhiên là dưới phiên bản được kể rằng có người thiếu tiền Tạ Hồng, muốn nhờ Trần Quang Lữ tới Lệ Giang đòi nợ giúp.
Ngày 16 tháng 12, Trần Quang Lữ xin sếp cho nghỉ, ngay trong đêm liền lên xe xuất phát từ Côn Minh tới Lệ Giang vào lúc rạng sáng. Trần Quang Lữ vừa xuống xe gặp ngay Tạ Hồng đang chờ sẵn. Hai người cùng nhau đi về căn phòng trọ ở trong thành phố, Trương Siêu lúc đấy cũng đang ở đó chờ họ.
Có lẽ là do ba tấc lưỡi dẻo quẹo của Tạ Hồng, hoặc có lẽ là do Trần Quang Lữ tự thân cũng xấu xa nên sau khi bàn bạc với nhau xong, ba kẻ có mặt trong phòng đã đạt thành nhất trí về chuyện sẽ cướp bóc Mộc Hồng Chương.
Cứ như vậy, một trận tính kế tỉ mỉ, dẫn dụ giết chết bắt đầu thành hình.
Trong vòng hai buổi sáng ngày 18 và 19 tháng 12, Tạ Hồng cùng Trần Quang Lữ lần lượt chia nhau ra thâm nhập vào các chợ Kim Giáp và chợ Trung Nghĩa của khu thành cổ Lệ Giang để mua các loại vật dụng như dây nylon, bao tay, túi nhựa màu đen, quần áo, mũ len, giày, kính mát... Bọn họ còn đồng thời mua thêm hai cái sim điện thoại không cần đăng ký chính chủ "Thần Châu Hành", sau khi tụ họp với Trương Siêu đã đưa nó lại cho cô ta.
2h chiều ngày 19 tháng 12, Trương Siêu dùng thẻ sim có bốn số đuôi là 9022 để liên tục nhắn tin, gọi điện thoại cho Mộc Hồng Chương với các nội dung đều là mời ông ta đến phòng trọ của mình một chuyến.
Mộc Hồng Chương không nảy sinh nghi ngờ gì. Vào 8h tối hôm đó, sau khi đã bận rộn cả ngày, ông ta liền đi tới dưới lầu của căn phòng trọ mà Trương Siêu đã thuê. Dù sao đây cũng là do cô tình nhân của mình đã mời nên Mộc Hồng Chương đương nhiên là không có cảnh giác gì.
Sau khi Trương Siêu ở lầu hai nhìn thấy xe của Mộc Hồng Chương đến liền đứng dậy đi xuống dưới nhà đón. Dọc đường bọn họ còn vô cùng thân mật không khác chi ngày thường.
Ngay khi cả hai đã đứng vững trước cửa, Trương Siêu mới nhẹ nhàng mở cửa ra, còn nghiêng người làm động tác "Mời"...
Chỉ là, ngay khi Mộc Hồng Chương vừa nhích chân vào phòng, trên cổ đã ngay lập tức có một cây dao!
Người cầm dao chính là Tạ Hồng đã trốn sẵn sau cửa. Ngay vào lúc Mộc Hồng Chương đang sững người, Trần Quang Lữ trốn trong góc khuất liền lấy ra dây thừng đã sớm chuẩn bị sẵn trói chặt tay chân, rồi dùng khăn mặt để chặn miệng ông ta lại. Bọn chúng điêu luyện lục soát, móc ra 2 ngàn tệ tiền mặt cùng mấy tấm thẻ ngân hàng trên người Mộc Hồng Chương.
Tạ Hồng bắt đầu ép hỏi mật khẩu, nhất là của tấm thẻ ngân hàng có chứa 300 vạn tệ kia...
Đối mặt với ba kẻ thanh niên còn non kinh nghiệm sống, Mộc Hồng Chương ngay từ đầu đã không hề phủ nhận bản thân có một tấm thẻ ngân hàng chứa 300 vạn tệ, cũng không mở miệng xin tha nhưng ông ta lại kiên quyết không chịu hé răng về mật khẩu.
Có điều, ông ta càng ngoan cố lại càng khiến Trương Siêu không phục. Vừa nghĩ tới quá khứ "keo kiệt" của ông ta, Trương Siêu liền gấp gáp muốn trả thù gã Sugar Daddy này cho bằng được để giải đi mối hận trong lòng. Ba người bắt đầu tra tấn Mộc Hồng Chương. Rốt cuộc, chờ đến khi ông ta chịu nới lỏng miệng thì cái mạng cũng đã gần toi hơn phân nửa...
Theo như truyền thông đưa tin, ba kẻ phạm án bởi vì muốn ép Mộc Hồng Chương khai ra mật mã mà đã dùng tăm đâm vào từng ngón tay của Mộc Hồng Chương. Sau khi lấy được mật mã, bọn chúng liền tịch thu thẻ căn cước của Mộc Hồng Chương, giấy phép lái xe cùng chìa khóa xe của ông ta, đồng thời cũng tắt luôn cả điện thoại. Bọn họ dựa theo kế hoạch đã định trước đó chia nhau ra hành động. Tạ Hồng ở lại trông coi Mộc Hồng Chương, còn Trương Siêu và Trần Quang Lữ thì đi xác minh mật khẩu của thẻ ngân hàng. Trước khi ra ngoài, hai kẻ này đã thay xong quần áo, tâm trạng khó nén hưng phấn chạy đến máy ATM của Ngân hàng Nông nghiệp Trung Quốc được đặt ở bên cạnh cổng Bệnh viện thành phố Lệ Giang mà bọn họ đã từng mò tới dò thám vào mấy hôm trước. Sau khi che kín mặt, bọn chúng liền nhập số mật mã vào chuẩn bị lấy tiền...
Nhưng ngàn tính vạn tính đều không bằng ngân hàng tính! Máy ATM mỗi ngày chỉ cho phép rút tối đa là 2 vạn tiền mặt, cho dù bọn họ có lấy được tấm thẻ ngân hàng 300 vạn trong truyền thuyết kia thì cũng không thể chiếm được số tiền đó.
Cuối cùng, hai kẻ này chỉ đành cầm 2 vạn tiền mặt trở về phòng trọ. Còn không bằng đi giúp Mộc Hồng Chương đánh bạc!
Mộc Hồng Chương vốn cho rằng ba kẻ này sau khi nhận được tiền sẽ thả mình đi. Nhưng kết quả chúng lại muốn nhổ cỏ là nhổ tận gốc, liền dùng dây nylon siết cổ Mộc Hồng Chương rồi khiêng xác vào nhà vệ sinh. Bọn chúng dùng các loại công cụ như dao phay, dao găm cùng dao gọt trái cây phân xác của Mộc Hồng Chương thành hơn 260 mảnh, bỏ vào các túi nhựa màu đen cùng các túi đan tay, chuyển hết lên chiếc xe việt dã của Mộc Hồng Chương.
Vì không muốn bị phát hiện, chúng còn cẩn thận nhét vào đó rất nhiều đá để khiến nó phải chìm xuống đáy sông.
Cuối cùng, do Tạ Hồng lái xe, ba người đưa các mảnh thi thể của Mộc Hồng Chương ra con sông đào hộ thành cổ Lệ Giang.
Rạng sáng ngày 20 tháng 12, Trương Siêu cùng Trần Quang Lữ vừa mới vứt xác xong liền thay đổi cách ăn mặc, lại đi đến máy ATM ở gần đó để "Kiến dọn nhà", rút ra 2 vạn tệ. Mà Tạ Hồng thì phụ trách việc quăng chiếc xe của Mộc Hồng Chương để lại trên một đường làng hoang vắng ở gần công viên Hắc Long Đàm.
Từ đầu đến cuối, tấm thẻ ngân hàng 300 vạn tệ mà Trương Siêu đã từng nhắc tới kia đều chưa từng thấy xuất hiện. Còn tấm thẻ trên tay bọn họ cũng chỉ sót lại có hơn 4 vạn tệ!
Trương Siêu không biết là Mộc Hồng Chương thổi phồng hay là do bản thân nghe lầm, nhưng chuyện đó nay đã không còn cần thiết phải để tâm đến nữa. Hiện giờ thứ quan trọng cô ta cần làm là phải lập tức rút hết tiền ra khỏi tài khoản!
Lúc đầu, ba người còn định chờ đến qua 0h đêm sẽ tìm đến máy ATM để rút tiếp 2 vạn tệ, nhưng không ngờ người nhà của Mộc Hồng Chương lại sớm báo cảnh sát, đồng thời còn vận động rất nhiều bạn bè thân thích cùng nhau hỗ trợ tìm kiếm. Vì để không bại lộ hành tung, ba người liền quyết định sẽ chạy trốn. Chờ khi nào gió lớn qua đi sẽ lại tiếp tục rút hết 4 vạn 2 ngàn tệ còn lại trong thẻ.
Cứ thế, bọn họ liền phân chia 4 vạn tệ tang vật trong tay mình ra. Mỗi người được tới cao nhất là hơn... một vạn tệ.
6. Âm thầm xã giao
Ngày 24 tháng 12 năm 2007, tại một trường đại học nào đó ở Vân Nam.
Xe cảnh sát nối đuôi nhau chạy vào. Giới truyền thông trên cả nước ào tới như sóng triều khiến ban lãnh đạo trường học hốt hoảng, không biết nên ứng phó như thế nào với cục diện trước mắt. Chẳng bao lâu sau, một cô sinh viên đại học năm thứ hai trông cực kỳ bình thường Trương Siêu cúi đầu bị áp giải lên xe cảnh sát.
Những từ khóa như "Mã Gia Tước phiên bản nữ", "Giết người chặt xác", "Mỹ nhân rắn rết" liên tiếp dính chặt lên người Trương Siêu. Chỉ trong vòng hai ngày, Tạ Hồng cùng Trần Quang Lữ cũng đã lần lượt sa lưới tại Côn Minh. Nhưng những chuyện tiếp theo của bọn họ mới càng khiến cho người khác phải câm lặng...
Trong trại tạm giam, bất ngờ đã có một màn kịch diễn ra ngay giữa phòng xử án. Vì để được giảm nhẹ tội danh của bản thân, ba người đều lần lượt vịn vào các lý do.
Đầu tiên là trong phiên tòa sơ thẩm, bọn họ đã chụp cái danh "cưỡng hiếp" lên người nạn nhân đã chết là Mộc Hồng Dương. Tạ Hồng từng dứt khoát nói: "Tôi căm hận việc bạn gái của mình bị ông ta cưỡng hiếp".
Trương Siêu cũng đồng thời than thở khóc lóc, kể lại quá trình mình bị Mộc Hồng Chương "cưỡng hiếp". Không chỉ thế, cô ta còn khai ra Sugar Daddy này mỗi lần gặp nhau đều có tính thích hành hạ cô.
Cách nói "cưỡng hiếp" này xuất hiện quá đột ngột khiến tất cả mọi người có mặt tại tòa đều sửng sốt không thôi. Một cái Sugar Daddy mặt người dạ thú như vậy còn có thể bao nuôi Trương Siêu tới nửa năm sao?
Tình huống quá khó để phân biệt thật giả, nhưng lỡ như đây là thật thì sao?
Có điều, quan chủ thẩm cũng rất lý tính. Sau khi cân nhắc đã cho rằng đây là một vụ giao dịch tình dục có "dấu vết chứng minh", dùng xác thịt để đổi lấy tiền tài. Đồng thời vì không có căn cứ chứng minh nên tuyên bố bác bỏ lý do được nghi phạm đưa ra là bị "cưỡng hiếp". Cuối cùng, cả ba đều không thừa nhận mình là người chủ mưu. Đối với việc rốt cuộc là ai đã đề xuất ra việc giết người đều không chịu khai báo thành thật.
Trương Siêu nói: "Tôi là bị Mộc Hồng Chương cưỡng hiếp! Ông ta hứa sẽ trả cho tôi 5 vạn để đền bù tổn thất nhưng không ngờ lại chỉ đưa có 1 vạn tệ. Tôi chỉ muốn Mộc Hồng Chương phải đảm bảo sẽ trả tiếp 4 vạn tệ còn lại cho tôi chứ không có đề nghị giết ông ta."
Tạ Hồng thì nói: "Tôi cũng chỉ là muốn dạy cho kẻ đã cưỡng hiếp bạn gái mình một bài học chứ không có ý định giết ông ta. Chính Trần Quang Lữ mới là kẻ chủ mưu nêu ý định giết người".
Mà Trần Quang Lữ cũng là "vẻ mặt vô tội", khai rằng bản thân vốn không thiếu tiền, đến đây chỉ đơn thuần là vì giúp bạn đòi nợ chứ cũng không định tham gia giết người.
Rốt cuộc, bọn họ có phải là đang nói dối hay không? Suy nghĩ giết người này chỉ là nhất thời nảy sinh thôi sao?
Hãy nhớ lại những gì mà họ đã mua trước khi giết người xem!
Dây nylon, găng tay, túi nhựa đen, quần áo, mũ len, giày dép, kính mát... Trong đó, túi nhựa đen là vật đáng khả nghi nhất! Trong các vụ án giết người, thứ này thường được dùng để đựng xác chết, cụ thể hơn là xác bị cắt xẻo. Điều này rõ ràng chứng minh ngay từ đầu bọn họ đã không có ý định để cho Mộc Hồng Chương sống sót.
Trong lúc bị tạm giam, một sự cố khác cũng đã xảy ra với họ. Trong trại tạm giam, Tạ Hồng đã từng lươn lẹo cố gửi thư cho Trương Siêu bằng cách nhét vào kem đánh răng và bánh bao hấp. Nội dung trong đó đều là kêu Trương Siêu phản cung, thống nhất lời khai với hắn để nhằm đổ hết tội lỗi lên đầu của Trần Quang Lữ, giúp bọn họ có thể thuận lợi thoát khỏi tội danh là hung phạm chính trong vụ trọng án này.
Cách hành động của Tạ Hồng vô cùng kín kẽ, quả thật chính là kẻ đã từng phạm tội mới dám làm, khiến cảnh sát cũng phải thực sự bị sốc.
Xét về cách bố trí tỉ mỉ của Tạ Hồng trong kế hoạch trước đó khi giết chết Mộc Hồng Chương, căn bản không giống như chỉ là "muốn dạy cho ông ta một bài học đơn giản". Gã rủ rê đồng bạn, mua dụng cụ gây án, lại biết phải xác minh đúng mật khẩu rồi mới giết người, lái xe vứt xác, dọn dẹp hiện trường gây án... hoàn toàn cho thấy đây là một vụ án cướp của giết người được lên kế hoạch bài bản.
Về sau, Tạ Hồng thấy việc muốn đổ tội lên đầu của Trần Quang Lữ để nhằm trốn tránh tội danh quá khó thành công bèn bắt đầu đẩy mũi dùi "kẻ chủ mưu" vào người Trương Siêu.
Sau khi Trương Siêu biết rằng Tạ Hồng đã đẩy hết mọi tội lỗi lên đầu cô ta chỉ cười nhẹ, bắt đầu thành khẩn thú nhận tội lỗi với quan tòa.
"Thật ra tôi vốn đã dự định từ lâu rồi! Muốn bắt cóc ông quỷ đó để cướp tiền, nên trước đó cả đám đã bắt tay vào chuẩn bị. Một là giết ông ta, còn không thì thôi!"
Lúc đến phần quan tòa thuyết giảng, cô ta chỉ lặng lẽ ngồi trên ghế buồn chán móc móng tay. Nhưng đột nhiên, Trương Siêu lại bất ngờ dùng ngón tay mở ra bản án sơ thẩm, giơ nó lên giống như đang khoe bảng thành tích, khù khờ cười trước mặt mọi người.
Trong bản án sơ thẩm lần này, quan tòa cho rằng cả ba đều là thủ phạm chính.
Ngày 4 tháng 6 năm 2008, Tòa án Nhân dân Trung cấp thành phố Lệ Giang đã quyết định kết án tử hình Trương Siêu và Tạ Hồng, còn Trần Quang Lữ thì chậm hoãn thi hành án tử hình hai năm.
7. Phân tích tội phạm
Sau khi vụ án phát sinh, có rất nhiều người hoài nghi Trương Siêu 20 tuổi là gặp vấn đề về tâm thần. Nhưng theo như những gì mà thầy cô giáo ở quê nhà Mật Vân cô ta đã nói thì lúc Trương Siêu học ở đây phát triển rất bình thường, không thấy có triệu chứng hoặc biểu hiện nào đặc thù.
Vậy thì tại sao một cô nữ sinh đại học đang độ tuổi thanh xuân phơi phới, rực rỡ lại bước đi trên con đường hắc ám rơi vào địa ngục đâu? Là do thói ham mê hư vinh quá mức? Hay là do ý chí của cô ta không kiên định, bị người khác châm ngòi thổi gió sao?
Thật ra, từ nề nếp gia đình đến hoàn cảnh môi trường học có thể giúp cho chúng ta có cái nhìn sơ lược hơn về Trương Siêu!
Năm 2007, giá nhà ở Bắc Kinh đột nhiên có xu hướng tăng cao chót vót. Ấn tượng về "Người Bắc Kinh rất có tiền" lan truyền đi khắp cả nước. Nhưng thật sự với một người vốn được sinh ra ở Mật Vân như Trương Siêu thì cô ta chỉ là con của một gia đình bình thường.
Trước khi lên đại học, cha mẹ của Trương Siêu đều chỉ đang làm việc ở mỏ than. Cuộc sống gia đình cũng coi như trôi qua không tệ. Nhưng kể từ khi mỏ than đóng cửa, cha cũng bị bệnh nặng thì điều kiện sinh hoạt của nhà Trương Siêu nhanh chóng rớt xuống vực thẳm khiến kẻ có lòng tham hư vinh như cô ta phải chịu đả kích, cuối cùng bước đi trên con đường không lối về.
Thật ra ngay khi Trương Siêu vừa vào làm cô hầu bàn ở "Thiên thượng nhân gian" thì phía trường học đã nhận biết được chuyện này, cũng ngay lập tức báo cáo lại với cha mẹ của cô ta. Nhưng cha mẹ của Trương Siêu lại không đưa ra câu trả lời rõ ràng, lại còn hy vọng phía nhà trường sẽ không can thiệp quá sâu vào việc của con gái mình. Bọn họ cho rằng con nhà nghèo sớm nên biết lo, đi học chẳng phải đều là vì để sau này có thể sống tốt hơn sao? Sớm một chút bước vào xã hội cũng không có gì là xấu!
Cứ thế, Trương Siêu từ quan điểm này mà trưởng thành nên suy nghĩ muốn kiếm tiền đã khắc sâu vào trong tâm khảm của cô ta. Sau lại gặp Tạ Hồng mê hoặc, bị tiền tài của Mộc Hồng Chương hấp dẫn, Trương Siêu dần dần đánh mất đi bản thân mình.
Ngay khi nhận được tin vụ án phát sinh, mẹ của Trương Siêu đã nhanh chóng chật vật lao từ Bắc Kinh tới Lệ Giang, tinh thần kích động, nói năng lắp bắp hỏi thăm cảnh sát về tình hình con gái của bà. Tuy cảnh sát rất thông cảm với mẹ Trương Siêu nhưng cũng đành chịu, không thể sắp xếp cho mẹ con bọn họ gặp nhau, chỉ có thể giúp bà ta chuyển vào cho vài bộ quần áo chống lạnh.
Nhưng việc không ngờ lại chính là, lúc mẹ Trương Siêu gặp được ban lãnh đạo trường thì câu đầu tiên của bà là: "Nếu như Trương Siêu không bị vướng vào chuyện này quá sâu thì hy vọng nhà trường có thể bảo lưu học bạ của con bé có được không?"
Chuyện đã đến nước này nhưng mẹ của Trương Siêu vẫn chưa nhận thức được tính nghiêm trọng trong đó, thậm chí còn có ý muốn năn nỉ vì tương lai của con! Rốt cuộc là vì tình mẹ thương con nên dễ nói năng loạn xạ hay thật sự là do bà ấy quá vô tri đến không biết sợ là gì? Ai trong chúng ta cũng không thể hiểu được...
Ngày 14 tháng 7 năm 2009, Tạ Hồng bị thi hành án tử hình. Trước khi chết, gã vẫn luôn miệng khăng khăng nói: "Kẻ chủ mưu trong chuyện này là Trương Siêu! Không thể chỉ để một mình tôi chết được!!!"
Ngày 11 tháng 1 năm 2016, Trương Siêu bởi vì có biểu hiện tốt ở trong tù nên đã được đổi phán quyết từ hoãn thi hành án tử sang tù có thời hạn. (Thời hạn thi hành án là đến ngày 11 tháng 2 năm 2032). Phán quyết tước đoạt quyền lợi chính trị trong kỳ hạn 7 năm không thay đổi.
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 8
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 7
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 6
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 5
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 4
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 3
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 2
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 1
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 9
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 8
truyện hay nha mn
. phát tý qua đọc