Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

Nhân quả chơi ngải chương 18

thuy22
[MOD] thuy22
7 tháng trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

“Có chuyện gì thế? Anh…gặp ma à?” Giọng tôi càng ngày càng nhỏ lại.
“Có…có…có…bà ta…hát…ru…mọi…người…ngủ… ngủ…” Hiệp lắp bắp một cách khó nhọc, sau đó lại thở hắt ra, tôi có thể nhận thấy chiếc điện thoại đang được bật đèn pin trên cánh tay run lẩy bẩy của anh ta làm ánh sáng cũng rung rinh theo.
“Ai hát ru? Cái gì ngủ?” Tôi sốt ruột. Anh chàng này vừa hùng hồn vỗ ngực nói mình là cảnh sát nhân dân theo chủ nghĩa duy vật, bây giờ lại như gặp ma thế này. Không lẽ…anh ta gặp ma thật?
Hiệp hít một hơi thật sâu, tay kia vuốt ngực lấy lại bình tĩnh sau đó nói “Tôi đi các phòng khác tìm người thì thấy mọi người đều đang ngủ, cảnh sát cũng ngủ mà tội phạm cũng ngủ. Tôi gọi bọn họ không được liền trở về, giữa đường thấy một người phụ nữ mặc quần áo lòe loẹt, đầu đội khăn đỏ đang đứng hát giữa hành lang.
Tôi liền…chạy!”
“Bà ta…chính là bà ta!” Tôi thì thào.
“Bà ta…không có mắt!” Hiệp nhỏ giọng, tôi phải căng tai lên mới có thể nghe thấy anh ta nói gì.
Cộc cộc!
Có ai đó đang vừa gõ, vừa vặn nắm đấm cửa.
Hiệp quát lớn “Ai đấy?” nhưng đầu kia không có ai trả lời. Cả hai chúng tôi đều hoảng loạn.
Chúng tôi đang bị nhốt trong một căn phòng kín, tôi còn bị còng tay và bị nhốt trong khám, hoàn cảnh tệ, hết sức tệ.
Hiệp bảo tôi cầm lấy điện thoại của anh ta, tôi liếc lên cột sóng, mất sóng. Sau đó anh ta rút súng trong người ra giơ lên, run rẩy “Ai đấy?
Không được vào đây, vào đây tôi sẽ bắn…”
Tôi túm lấy lưng áo ướt đấm của anh ta “Không được làm bừa, có thể là ảo giác khiến anh nghĩ đó là ma nhưng lại là người vô tội!”
Hiệp nhìn tôi đầy nghi hoặc nhưng vẫn lăm lăm khẩu súng trên tay.
“Nam mô a di đà Phật!”
“Nam mô a di đà Phật!”
“Nam mô a di đà Phật!” Tôi quay sang Hiệp “Đừng bắn, đọc theo tôi…”
Hiệp có vẻ nghi ngại, sau đó cũng đọc theo tôi. Tiếng đọc của chúng tôi càng lớn thì tiếng “người” chạm vào cửa và vặn nắm cửa càng nhỏ bớt đi, sau đó tiếng vặn cửa im bặt. Chợt có một tiếng cười the thé lạnh lùng độc ác vang dài trong đêm, tiếng gió ngoài cửa rít lên như lốc cuốn.
Tôi và cảnh sát Hiệp trải qua một đêm đầy đáng sợ, đến lúc chúng tôi quá mệt và quá sợ không thể niệm Phật được nữa thì tôi đã ngủ thiếp đi, cảnh sát Hiệp thì tôi không biết có thể thức đến lúc nào, chỉ biết lúc tỉnh dậy thì anh ta đã giao ca với người khác, không có ở trong phòng.
Chiều hôm đó, cảnh sát Hiệp với đôi mắt thâm quầng, sắc mặt xám ngoét trở lại gặp tôi, nói với tôi vài câu rất kỳ lạ “Đêm qua mọi người không ngủ như tôi nhìn thấy. Đồng nghiệp bảo tôi như người mộng du đi lại ở hành lang tầng 2 một vòng, ai hỏi gì cũng không trả lời, sau đó trở về đây. Bọn họ nghĩ tôi mệt mỏi nên đâm ra mộng du như vậy nên mặc kệ… Trong cơ quan cũng chẳng ai nghe thấy tiếng hát ru như chúng ta nghe thấy!”

Nhân quả chơi ngải chương 18

Nhân quả chơi ngải chương 18

“Có chuyện gì thế? Anh…gặp ma à?” Giọng tôi càng ngày càng nhỏ lại.
“Có…có…có…bà ta…hát…ru…mọi…người…ngủ… ngủ…” Hiệp lắp bắp một cách khó nhọc, sau đó lại thở hắt ra, tôi có thể nhận thấy chiếc điện thoại đang được bật đèn pin trên cánh tay run lẩy bẩy của anh ta làm ánh sáng cũng rung rinh theo.
“Ai hát ru? Cái gì ngủ?” Tôi sốt ruột. Anh chàng này vừa hùng hồn vỗ ngực nói mình là cảnh sát nhân dân theo chủ nghĩa duy vật, bây giờ lại như gặp ma thế này. Không lẽ…anh ta gặp ma thật?
Hiệp hít một hơi thật sâu, tay kia vuốt ngực lấy lại bình tĩnh sau đó nói “Tôi đi các phòng khác tìm người thì thấy mọi người đều đang ngủ, cảnh sát cũng ngủ mà tội phạm cũng ngủ. Tôi gọi bọn họ không được liền trở về, giữa đường thấy một người phụ nữ mặc quần áo lòe loẹt, đầu đội khăn đỏ đang đứng hát giữa hành lang.
Tôi liền…chạy!”
“Bà ta…chính là bà ta!” Tôi thì thào.
“Bà ta…không có mắt!” Hiệp nhỏ giọng, tôi phải căng tai lên mới có thể nghe thấy anh ta nói gì.
Cộc cộc!
Có ai đó đang vừa gõ, vừa vặn nắm đấm cửa.
Hiệp quát lớn “Ai đấy?” nhưng đầu kia không có ai trả lời. Cả hai chúng tôi đều hoảng loạn.
Chúng tôi đang bị nhốt trong một căn phòng kín, tôi còn bị còng tay và bị nhốt trong khám, hoàn cảnh tệ, hết sức tệ.
Hiệp bảo tôi cầm lấy điện thoại của anh ta, tôi liếc lên cột sóng, mất sóng. Sau đó anh ta rút súng trong người ra giơ lên, run rẩy “Ai đấy?
Không được vào đây, vào đây tôi sẽ bắn…”
Tôi túm lấy lưng áo ướt đấm của anh ta “Không được làm bừa, có thể là ảo giác khiến anh nghĩ đó là ma nhưng lại là người vô tội!”
Hiệp nhìn tôi đầy nghi hoặc nhưng vẫn lăm lăm khẩu súng trên tay.
“Nam mô a di đà Phật!”
“Nam mô a di đà Phật!”
“Nam mô a di đà Phật!” Tôi quay sang Hiệp “Đừng bắn, đọc theo tôi…”
Hiệp có vẻ nghi ngại, sau đó cũng đọc theo tôi. Tiếng đọc của chúng tôi càng lớn thì tiếng “người” chạm vào cửa và vặn nắm cửa càng nhỏ bớt đi, sau đó tiếng vặn cửa im bặt. Chợt có một tiếng cười the thé lạnh lùng độc ác vang dài trong đêm, tiếng gió ngoài cửa rít lên như lốc cuốn.
Tôi và cảnh sát Hiệp trải qua một đêm đầy đáng sợ, đến lúc chúng tôi quá mệt và quá sợ không thể niệm Phật được nữa thì tôi đã ngủ thiếp đi, cảnh sát Hiệp thì tôi không biết có thể thức đến lúc nào, chỉ biết lúc tỉnh dậy thì anh ta đã giao ca với người khác, không có ở trong phòng.
Chiều hôm đó, cảnh sát Hiệp với đôi mắt thâm quầng, sắc mặt xám ngoét trở lại gặp tôi, nói với tôi vài câu rất kỳ lạ “Đêm qua mọi người không ngủ như tôi nhìn thấy. Đồng nghiệp bảo tôi như người mộng du đi lại ở hành lang tầng 2 một vòng, ai hỏi gì cũng không trả lời, sau đó trở về đây. Bọn họ nghĩ tôi mệt mỏi nên đâm ra mộng du như vậy nên mặc kệ… Trong cơ quan cũng chẳng ai nghe thấy tiếng hát ru như chúng ta nghe thấy!”

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi