Giải Mộng Đàn
Tâm linh - Truyện hay
HỒN NỮ QUỶ NHI PHẦN 8
Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)
Tú điên cuồng, dùng hết sức cố bóp cổ vong nữ mà chẳng hay đó chính là vợ mình. Trong khi đó, Uyên thì vùng vẫy, kêu cứu.Chị Lan, nghe thấy tiếng lục đục, cầu cứu của Uyên, cũng lập tức chạy qua, đập cửa liên tục:
– Cô Uyên, cô bị gì vậy? Cô có nghe tôi nói không, cô Uyên?
Đáp lại lời bà, là những tiếng ú ớ, tiếng móng tay cào cấu trên vách tường của Uyên:
– Cứu..Cứu….Anh, buông em ra…
Mặc vợ la hét, sợ hãi, Tú vẫn không buông tha. Trong mắt hắn, hình ảnh vong nữ vẫn cười khoái chí, còn lớn giọng thách thức mình:
– Giết…Mày giết tao đi! Mày có giỏi thì mày giết tao đi!
– Mày thách tao hả, con quỷ cái! Tao giết chết mày…Tao giết chết mày!
Nghe những lời nói cùng giọng cười man rợ của hắn, chị Lan sợ hãi, tri hô mọi người trong xóm trọ:
– Giết người…Giết người…Cứu con Uyên, bà con ơi…
Nghe tiếng kêu thất thanh của bà Lan, ai nấy đều tò mò, ùa ra:
– Có chuyện gì…Có chuyện gì….Ai giết người hả, chị Lan?
Chị Lan run rẩy, giọng cuống lên:
– Thằng Tú, nó đang giết con Uyên…Cứu..Cứu…nó!
Một số thanh niên trong xóm nghe xong, ngay lập tức họ phá cửa chạy vào. Nhìn thấy Uyên đang thoi thóp, đứa bé thì khóc ré lên um sùm. Còn Tú, hắn thì điên loạn, trừng mắt, vừa bóp cổ vợ, vừa cười hét:
– Mày chết đi, con quỷ cái! Mày chết đi, tao giết chết mày!
Họ lập tức, chạy lại can ngăn, rồi không tiếc lời mắng chửi:
– Thằng ngáo đá, mày định giết vợ mày hả? Vợ mày mà mày kêu quỷ này, quỷ nọ… Thằng khốn nạn!
Lúc này Tú lờ mờ tỉnh ra hắn ôm đầu, không hiểu tại sao mình lại bóp cổ vợ mình.
– Tôi không phải…tôi bóp cổ con quỷ nữ…Nó ám tôi…tôi không có giết vợ mình!
Lan điên tiết, chạy tới đánh tới tấp vào Tú, mặc cho hàng xóm cản ngăn:
– Thằng khốn nạn, vợ mày mà mày kêu quỷ …Mày tỉnh táo, nhìn kỹ coi vợ mày có phải là quỷ không, trời ơi!
Lúc này, Tú thử nhìn lại vợ mình. Uyên đang ôm con, thụt mình vào trong một góc, nhìn hắn đầy sợ hãi.
Ngày hôm sau, nhìn chồng đang say giấc, Uyên gửi con rồi tìm đến địa chỉ mà bà cụ đợt nọ đã đưa cô, phải đi đến hơn 1 tiếng đồng hồ cô mới tìm đến nơi:
Đang định cất tiếng gọi, thì bà cụ bước từ trong nhà ra, cất tiếng nói:
– Ta đợi cô đã lâu, sao bây giờ cô mới tìm đến ta!
Uyên nhìn bà cụ rồi ấp úng trả lời:
– Dạ..con..con…
– Thôi vào trong nhà rồi nói chuyện!
Uyên đi theo bà cụ vào trong nhà, một mùi hương thoang thoảng khiến Uyên cảm giác thấy dễ chịu thư thái.
Bà cụ nhìn Uyên buồn rầu nói:
– Nghiệp báo này không tránh khỏi đâu, giá mà cô tìm tôi sớm thì có lẽ tôi đã cứu được đứa bé con của cô.
Lúc này uyên ngạc nhiên nói:
– Sao bà biết ạ? Con mang song thai nhưng bị chết mất một đứa!
Bà cụ nhìn Uyên buồn rầu đáp:
– Trong hai đứa chỉ có một đứa là con cô thôi, đứa còn lại là con của vong hồn cô gái đang đeo bám gia đình cô.
Nghe bà cụ nói đến vong cô gái trẻ,Uyên càng sửng sốt hơn, giờ cô chắc chắn có vong cô gái trẻ nào đang ám ảnh gia đình cô, và những hành động điên loạn của chồng cô gần đây cũng do cô làm ra.
Uyên nhìn bà cự rồi cầu xin:
– Con xin bà hãy giúp vợ chồng con, cô ta ám chồng con đến điên loạn mất rồi.
Bà cụ nhìn Uyên buồn rầu nói:
– Nghiệp này do chồng cô gây ra, nên hắn sẽ phải đền tội, ta có chỉ có thể giúp cô được mà thôi.
Nghe bà cụ nói vậy Uyên sợ hãi hỏi:
– Là chồng con gây ra sao?
– Cô hãy về hỏi lại chồng mình thì khác rõ, còn đứa bé kia cũng không phải con cô đâu, con cô đã chết rồi.
– Bà …nói gì vậy, con của con đang sống mà.
Bà cụ nhìn Uyên bằng ánh mắt đầy nỗi buồn, trong đôi mắt đó mang nặng sự tiếc thương.
– Con của cô đã bị vong nhi kia giết chết lúc sắp chào đời rồi, còn đứa bé kia chính là vong nhi con của cô gái trẻ kia, nó đã nương nhờ thân xác cô để sống một kiếp mới, vì nó vẫn còn luyến tiếc phàm trầm mà chưa chịu đi đầu thai!
– Vậy những gì chồng con nói là thật ạ, nó chính là quỷ nhi sao?
– Đúng!
– Vậy con của con…
Uyên bỏ lửng câu nói, chẳng dám nói tiếp. Cô nhớ lại giấc mơ kinh hoàng lúc trước, cái giấc mơ chính quỷ nhi kia, gọi mình là mẹ, rồi nó từ từ bò vào bụng cô. Hóa ra mọi sự kinh dị ấy là thật. Vậy ra con cô đã không còn nữa, nó đã bị quỷ nhi giết hại từ lâu, còn cô thì coi nó như con, ngày ngày chăm sóc yêu thương và bảo vệ nó.
Uyên ôm mặt khóc lên thành tiếng, cô không hiểu chồng mình đã gây ra những gì mà giờ đây gia đình cô phải chịu cảnh như vậy.
– Cô hãy về nói chuyện với chồng đi, ngày mai hãy ôm đứa bé đó đến đây, dù sao nó cũng không thuộc về thế giới này không nên giữ lại, kẻo gây họa.
Uyên nhìn bà cụ khẽ gật đầu rồi ra về, trên suốt cả đoạn đường về nhà cô không ngừng nghĩ đến việc mình sẽ phải đối diện với đứa bé kia ra sao.
Vừa về đến phòng, Uyên đã nghe thấy tiếng đứa trẻ khóc vì khát sữa, nhưng lần này cô không vội vàng lo lắng như mọi hôm, mà có vẻ rửng rưng hơn.
Tiếng chị Lan gọi với khi thấy Uyên:
– Uyên, Uyên về nhanh cho con bú đi, nó khóc đòi mẹ suốt ý, chị dỗ mãi chẳng nín.
Đỡ đứa bé từ tay chị Lan, Uyên nhìn con với ánh mắt khác thường, một ánh mắt như mang bao tức giận, chẳng còn sự yêu thương. Nhìn đứa bé đang ngậm bầu sữa mẹ, chốc chốc lại nhoẻn miệng cười mà cô không tin đây chỉ là một vong Linh đang nương nhờ thân xác con của cô.
– Anh nói sự thật cho em biết được không?
Tú nhìn vợ với ánh mắt lo sợ, lẫn ngạc nhiên, hắn hỏi lại:
– Sự thật nào?
– Sự thật về cô gái, đang ám gia đình mình, anh đừng giấu em nữa được không?
Lúc này Tú cúi mặt, nước mắt khẽ rơi. Hắn nghĩ cũng đã đến lúc mình nên nói rõ sự thật cho vợ biết, cũng là chút bỏ bớt gánh nặng bao lâu nay hắn cố che dấu.
– Anh …anh đã lỡ giết người!
Mặc dù Uyên cũng mường tượng ra tất cả, nhưng cô không ngờ chồng mình lại giết người.
Tú thuật lại cho vợ nghe tất cả, rồi hắn quỳ xuống chân vợ cầu xin sự tha thứ. Nhưng hắn ta nhân lại chỉ là sự thờ ơ của vợ mà thôi. Trong mắt Uyên người đàn ông trước mặt cô mới thật sự là một con quỷ, chứ không còn là người.
Cũng hôm đó, Tú lại bỏ đi uống rượu đến nửa đêm mới về, trên con đường tối hun hút, chiếc xe máy cà tàng của hắn chợt dừng lại, dùng hết đề rồi đạp thì chiếc xe vẫn không khởi động được.
Cùng lúc một tiếng nói vang vọng đến:
– Đền mạng cho tao…. Đã đến lúc mày phải đền mạng rồi!
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 8
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 7
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 6
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 5
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 4
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 3
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 2
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 1
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 9
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 8
Ok
Hay
Ghê vậy
Hay
Ghê
Kinh
Hay quá
Ok
Hết hồn
Xấu xí haha
?
?
Ok
Ok
Ok
Ok
Ok
Ok