Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

HỒN NỮ QUỶ NHI PHẦN 7

thuy22
[MOD] thuy22
11 tháng trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

 



–        Quỷ….Quỷ…Nó là quỷ! Mang nó tránh xa tôi ra!

–        Anh làm cái gì mà la hét um sum vậy hả? Anh có biết đây là bệnh viện không?

Dường như, Tú không nghe thấy cô hộ lý nói gì. Hắn cứ lắc đầu, hoảng loạn nhìn chằm chằm vào đứa nhỏ mà mình đang ẵm trên tay. Trong mắt hắn, đứa nhỏ đang nhe nanh, mắt trợn trắng nhìn, như nó muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy.

–        Con của anh mà anh gọi nó là quỷ này, quỷ nọ. Làm cha như anh….vô phúc thật mà!

–        Nó là quỷ…là quỷ! Nó mới nhe răng, trợn mắt nhìn tôi kia kìa!

Hộ lý nhăn mày, khó chịu, nhìn Tú. Xong, cô nhìn lại đứa nhỏ trên tay, nó đang nhắm tít mắt, ngủ say như thiên thần.

–        Nó là quỷ…Cô mang nó vứt đi!

Tú không ngừng la hét điên cuồng, khi nhìn vào đứa nhỏ đang nhe nanh cười với mình, khiến cho hộ lý và mọi người ở đó phải gọi bảo vệ vào, đưa hắn ra ngoài.

Kể từ ngày đó, Tú không dám bén mảng tới bệnh viện chăm Uyên. Hắn phải nhờ chị Lan và mấy người ở xóm trọ đến bệnh viện chăm sóc cho Uyên, còn hắn thì ở nhà, suốt ngày nhốt mình trong phòng.

Gần 1 tuần sau, khi biết tin Uyên được xuất viện trở về nhà. Tú bắt đầu cảm thấy lo sợ, hình ảnh con quỷ nhi, với hai cặp răng nanh, nhìn mình với ánh mắt đầy giận dữ, uất hận, cứ mãi lẩn quẩn, ám ảnh trong đầu mình.

Ngày Uyên bế con về phòng trọ, nằm ở cữ, Tú luôn lấy mọi cớ để tránh mặt, không dám nhìn mặt con mình. Uyên thì mới sinh, nên cơ thể còn yếu, nhưng cô cũng phải ráng ngồi dậy lo cho con.

Vừa đau, vì mất đi con, vừa khổ sở khi chứng kiến sự thay đổi của chồng, Uyên đã nhiều lần ôm con khóc thầm một mình trong phòng. Còn Tú, từ khi con về, hắn không một lời hỏi thăm. Hầu hết tối nào, hắn cũng đi nhậu xỉn về, rồi lăn đùng ra ngủ, mặc kệ cảm xúc của vợ mình.

kể từ khi con ra đời, tính tình của Tú dần trở nên lạnh nhạt, đổ đốn, Uyên tủi thân, khóc nhiều hơn, rồi đâm ra trầm cảm nhẹ sau khi sinh lúc nào không biết. Có nhiều lần, giữa đêm, cô ngồi dậy, liếc mắt nhìn con mình, rồi dự định bóp chết thằng nhỏ. Và mọi lần, tính làm, thì thằng bé khóc ré lớn, mắt mở tròn xoe nhìn cô, rồi cười kháu khỉnh, khiến cô choàng tỉnh, quay về thực tại.

May mà có bà Lan- chủ nhà hóng hớt, biết chuyện, nên thường xuyên chạy qua đỡ đần, trò chuyện, bầu bạn với mẹ con Uyên, nên tâm trạng của cô cũng dần khá hơn mọi khi rất nhiều.

Chuyện chưa dừng lại ở đó, khi con trai của cả hai được 6 tháng thì Tú bắt đầu thấy nhiều cảnh tưởng quái dị hơn, suốt ngày đeo bám mình.

Đêm thứ nhất, khi đang nằm ngủ say, Tú bỗng nghe thấy tiếng cười khúc khích, rồi có một bàn tay tát mạnh vào má mình. Bàng hoàng, hắn giật mình ngồi dậy, thì không thấy ai, ngoại trừ Uyên đang ôm đứa nhỏ vào lòng, ngủ say. Hắn hít thở thật sâu, cố trấn tỉnh bản thân:

–        Chắc mình xỉn quá, nên gặp ác mộng thôi! Không có gì, không có ma quỷ gì hết!

Tú thở phào, rồi nằm xuống, cố đưa mình vào giấc ngủ. Nhưng đến tầm khoảng 3 giờ sáng, đang lơ mơ, thì hắn bỗng nghe thấy tiếng khóc ré lên của đứa trẻ. Lom khom, định ngồi dậy, thì lại nghe tiếng hát ru. Nghĩ là của Uyên, Tú nhếch môi, rồi lăn ra ngủ tiếp.

Chập chờn được một lúc, Tú lại bị ai đó tát mạnh vào má mình một cái đau điếng. Tức giận, hắn ngồi bật dậy, nhưng chưa kịp mở miệng chửi rủa gì, thì đã run lên bần bật. Trước mắt Tú, đứa nhỏ đang ngồi cười với mình, rồi từ từ chồm người, bò tới gần. Vừa bò, nó vừa gào thét từng tiếng đầy quỷ dị:

–        Trả mạng cho mẹ con tao! Mày trả mạng cho mẹ con tao!

Bất thình lình, Tú ngồi bật dậy, hét lớn:

–        Tao không có giết mẹ con mày! Không có giết

Tú thở hổn hển, mặt mày toát đầy mồ hôi. “Oe, oe”, tiếng đứa nhỏ khóc ré lên, khiến hắn giật mình. Vừa lúc đó, Uyên cũng ngồi dậy, bực mình nhìn hắn:

–        Ban đêm, ban hôm, anh không cho con ngủ hay sao mà còn hét la um sùm vậy?

Tú trợn mắt, chỉ tay về phía đứa nhỏ:

–        Không, nó không phải con tôi! Nó là quỷ, nó không phải con tôi!

Vừa dứt lời, Tú đã bị Uyên tát thật mạnh vào mặt, hằn rõ năm dấu tay.

–        Từ lúc ở bệnh viện, tôi đã nghe anh chửi bới, nó con là quỷ này, quỷ nọ. Tôi đứt ruột sinh con cho anh, mà anh nỡ lòng nói thế hả? Anh có còn là con người, có xứng là ba của nó không hả?

Sau cái tát của Uyên, Tú dường như tỉnh táo dần ra. Hắn dụi mắt ba bốn lần, cố nhìn kỹ đứa con trên tay vợ.

–        Sao lạ vậy? Sao lúc nãy, anh thấy nó…nó nhe răng nanh, rồi còn cười với anh mà!

Uyên muốn khóc nghẹn, bởi chính lời giải thích vô căn cứ, đầy ấp úng của chồng. Cô ôm con vào lòng, lặng lẳng chui vào một góc, vừa dỗ con, vừa khóc thầm. Còn Tú thì vẫn ngồi ngơ ngác nhìn, hắn chẳng hiểu chuyện đang xảy ra với mình nữa.

Tú vẫn vậy, ngày ngày chìm đắm trong rượu, hôm đó lúc ngang qua chỗ bãi đất trống, khung cảnh lúc trước lại hiện về trong tâm trí hắn.

Bóng dáng một người đàn ông đang say rượu ghì chặt cô gái trẻ xuống đất, rồi gằn giọng:

  • -Im, mày mà la lên, tao bóp cổ cho chết!

Hắn  Lao ôm hôn cô gái tới tấp, miệng buông ra nhiều lời dâm dục:

  • -Chiều anh đi, chiều anh đi!

Cô gái bắt đầu la hét, van nài:

  • -Anh ơi, tha cho em! Em đang có thai, anh ơi!

Nhưng người đàn ông kia vẫn mặc những lời van xin đến tuyệt vọng của cô gái trẻ mà thực hiện hành vi thú tính của mình.

Lúc này thằng Tú khụy người xuống đất, nó ôm mặt khóc lên nức nở, nó hối hận vì những gì mình đã làm, để giờ đây nó phải sống trong sự dằn vặt đau khổ.

Đang miên man nhớ lại những hình ảnh tội lỗi trước kia, thì lúc này trời bắt đầu nổi cơn giông, dưới ánh sáng của những tia chớp, một nhân ảnh quen thuộc lại hiện ra, khiến thằng Tú thêm một lần nữa thất kinh.

HỒN NỮ QUỶ NHI PHẦN 7

HỒN NỮ QUỶ NHI PHẦN 7

 



–        Quỷ….Quỷ…Nó là quỷ! Mang nó tránh xa tôi ra!

–        Anh làm cái gì mà la hét um sum vậy hả? Anh có biết đây là bệnh viện không?

Dường như, Tú không nghe thấy cô hộ lý nói gì. Hắn cứ lắc đầu, hoảng loạn nhìn chằm chằm vào đứa nhỏ mà mình đang ẵm trên tay. Trong mắt hắn, đứa nhỏ đang nhe nanh, mắt trợn trắng nhìn, như nó muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy.

–        Con của anh mà anh gọi nó là quỷ này, quỷ nọ. Làm cha như anh….vô phúc thật mà!

–        Nó là quỷ…là quỷ! Nó mới nhe răng, trợn mắt nhìn tôi kia kìa!

Hộ lý nhăn mày, khó chịu, nhìn Tú. Xong, cô nhìn lại đứa nhỏ trên tay, nó đang nhắm tít mắt, ngủ say như thiên thần.

–        Nó là quỷ…Cô mang nó vứt đi!

Tú không ngừng la hét điên cuồng, khi nhìn vào đứa nhỏ đang nhe nanh cười với mình, khiến cho hộ lý và mọi người ở đó phải gọi bảo vệ vào, đưa hắn ra ngoài.

Kể từ ngày đó, Tú không dám bén mảng tới bệnh viện chăm Uyên. Hắn phải nhờ chị Lan và mấy người ở xóm trọ đến bệnh viện chăm sóc cho Uyên, còn hắn thì ở nhà, suốt ngày nhốt mình trong phòng.

Gần 1 tuần sau, khi biết tin Uyên được xuất viện trở về nhà. Tú bắt đầu cảm thấy lo sợ, hình ảnh con quỷ nhi, với hai cặp răng nanh, nhìn mình với ánh mắt đầy giận dữ, uất hận, cứ mãi lẩn quẩn, ám ảnh trong đầu mình.

Ngày Uyên bế con về phòng trọ, nằm ở cữ, Tú luôn lấy mọi cớ để tránh mặt, không dám nhìn mặt con mình. Uyên thì mới sinh, nên cơ thể còn yếu, nhưng cô cũng phải ráng ngồi dậy lo cho con.

Vừa đau, vì mất đi con, vừa khổ sở khi chứng kiến sự thay đổi của chồng, Uyên đã nhiều lần ôm con khóc thầm một mình trong phòng. Còn Tú, từ khi con về, hắn không một lời hỏi thăm. Hầu hết tối nào, hắn cũng đi nhậu xỉn về, rồi lăn đùng ra ngủ, mặc kệ cảm xúc của vợ mình.

kể từ khi con ra đời, tính tình của Tú dần trở nên lạnh nhạt, đổ đốn, Uyên tủi thân, khóc nhiều hơn, rồi đâm ra trầm cảm nhẹ sau khi sinh lúc nào không biết. Có nhiều lần, giữa đêm, cô ngồi dậy, liếc mắt nhìn con mình, rồi dự định bóp chết thằng nhỏ. Và mọi lần, tính làm, thì thằng bé khóc ré lớn, mắt mở tròn xoe nhìn cô, rồi cười kháu khỉnh, khiến cô choàng tỉnh, quay về thực tại.

May mà có bà Lan- chủ nhà hóng hớt, biết chuyện, nên thường xuyên chạy qua đỡ đần, trò chuyện, bầu bạn với mẹ con Uyên, nên tâm trạng của cô cũng dần khá hơn mọi khi rất nhiều.

Chuyện chưa dừng lại ở đó, khi con trai của cả hai được 6 tháng thì Tú bắt đầu thấy nhiều cảnh tưởng quái dị hơn, suốt ngày đeo bám mình.

Đêm thứ nhất, khi đang nằm ngủ say, Tú bỗng nghe thấy tiếng cười khúc khích, rồi có một bàn tay tát mạnh vào má mình. Bàng hoàng, hắn giật mình ngồi dậy, thì không thấy ai, ngoại trừ Uyên đang ôm đứa nhỏ vào lòng, ngủ say. Hắn hít thở thật sâu, cố trấn tỉnh bản thân:

–        Chắc mình xỉn quá, nên gặp ác mộng thôi! Không có gì, không có ma quỷ gì hết!

Tú thở phào, rồi nằm xuống, cố đưa mình vào giấc ngủ. Nhưng đến tầm khoảng 3 giờ sáng, đang lơ mơ, thì hắn bỗng nghe thấy tiếng khóc ré lên của đứa trẻ. Lom khom, định ngồi dậy, thì lại nghe tiếng hát ru. Nghĩ là của Uyên, Tú nhếch môi, rồi lăn ra ngủ tiếp.

Chập chờn được một lúc, Tú lại bị ai đó tát mạnh vào má mình một cái đau điếng. Tức giận, hắn ngồi bật dậy, nhưng chưa kịp mở miệng chửi rủa gì, thì đã run lên bần bật. Trước mắt Tú, đứa nhỏ đang ngồi cười với mình, rồi từ từ chồm người, bò tới gần. Vừa bò, nó vừa gào thét từng tiếng đầy quỷ dị:

–        Trả mạng cho mẹ con tao! Mày trả mạng cho mẹ con tao!

Bất thình lình, Tú ngồi bật dậy, hét lớn:

–        Tao không có giết mẹ con mày! Không có giết

Tú thở hổn hển, mặt mày toát đầy mồ hôi. “Oe, oe”, tiếng đứa nhỏ khóc ré lên, khiến hắn giật mình. Vừa lúc đó, Uyên cũng ngồi dậy, bực mình nhìn hắn:

–        Ban đêm, ban hôm, anh không cho con ngủ hay sao mà còn hét la um sùm vậy?

Tú trợn mắt, chỉ tay về phía đứa nhỏ:

–        Không, nó không phải con tôi! Nó là quỷ, nó không phải con tôi!

Vừa dứt lời, Tú đã bị Uyên tát thật mạnh vào mặt, hằn rõ năm dấu tay.

–        Từ lúc ở bệnh viện, tôi đã nghe anh chửi bới, nó con là quỷ này, quỷ nọ. Tôi đứt ruột sinh con cho anh, mà anh nỡ lòng nói thế hả? Anh có còn là con người, có xứng là ba của nó không hả?

Sau cái tát của Uyên, Tú dường như tỉnh táo dần ra. Hắn dụi mắt ba bốn lần, cố nhìn kỹ đứa con trên tay vợ.

–        Sao lạ vậy? Sao lúc nãy, anh thấy nó…nó nhe răng nanh, rồi còn cười với anh mà!

Uyên muốn khóc nghẹn, bởi chính lời giải thích vô căn cứ, đầy ấp úng của chồng. Cô ôm con vào lòng, lặng lẳng chui vào một góc, vừa dỗ con, vừa khóc thầm. Còn Tú thì vẫn ngồi ngơ ngác nhìn, hắn chẳng hiểu chuyện đang xảy ra với mình nữa.

Tú vẫn vậy, ngày ngày chìm đắm trong rượu, hôm đó lúc ngang qua chỗ bãi đất trống, khung cảnh lúc trước lại hiện về trong tâm trí hắn.

Bóng dáng một người đàn ông đang say rượu ghì chặt cô gái trẻ xuống đất, rồi gằn giọng:

  • -Im, mày mà la lên, tao bóp cổ cho chết!

Hắn  Lao ôm hôn cô gái tới tấp, miệng buông ra nhiều lời dâm dục:

  • -Chiều anh đi, chiều anh đi!

Cô gái bắt đầu la hét, van nài:

  • -Anh ơi, tha cho em! Em đang có thai, anh ơi!

Nhưng người đàn ông kia vẫn mặc những lời van xin đến tuyệt vọng của cô gái trẻ mà thực hiện hành vi thú tính của mình.

Lúc này thằng Tú khụy người xuống đất, nó ôm mặt khóc lên nức nở, nó hối hận vì những gì mình đã làm, để giờ đây nó phải sống trong sự dằn vặt đau khổ.

Đang miên man nhớ lại những hình ảnh tội lỗi trước kia, thì lúc này trời bắt đầu nổi cơn giông, dưới ánh sáng của những tia chớp, một nhân ảnh quen thuộc lại hiện ra, khiến thằng Tú thêm một lần nữa thất kinh.

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi