Giải Mộng Đàn
Tâm linh - Truyện hay
HỒN NỮ QUỶ NHI PHẦN 4
Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)
Uyên vui mừng, nhưng để củng cố niềm tin vào cảm giác hiện tại, cô lập tức đi mua que thử thai. Và điều cô mong đợi bao lâu nay cũng đã tới. Uyên đã mang thai.
Tối đó, trong bữa cơm, Uyên vui vẻ kể lại cho chồng nghe về việc mình đã xin được việc:
– Anh này, chị Lan xin cho em đi phụ quán ăn của bà Tư đầu xóm, quen với chị ấy đấy!
Nghe vợ nói vậy Tú nhìn vợ cười tươi, rồi hỏi lại:
– Thật à? May quá, thế bao giờ đi làm hả em?
– Thật, chị Lan nói là mai đi làm được luôn. Mà mấy hôm nay,
Tú nhìn vợ, vội vàng hỏi:
– có chuyện gì mà nhìn em vui vậy?
– Em có thai rồi anh!
Tú nhìn vợ mà khuôn mặt lộ rõ niềm hạnh phúc, vợ chồng hắn lấy nhau đã hai năm nay, mà mãi không thấy có Uyên có thai, điều này khiến cả hai vợ chồng rất buồn. Trong nhà không có tiếng trẻ con nên không khí lúc nào cũng nặng trĩu, nhiều khi thấy vợ khóc, thằng Tú cũng rất thương vợ.
– Em có thai như vậy, có đi làm được không đấy?
– Được mà anh, anh không thấy quê mình, người ta đi làm đến lúc đẻ sao.
– Nhưng anh vẫn lo em à, vì mãi vợ chồng mình mới có con!
– Không nhưng nhị gì hết, nếu em cảm thấy không khỏe em sẽ xin nghỉ được chưa.
Đêm hôm đó Uyên, đang say giấc trong vòng tay chồng, thì cô nghe văng vẳng tiếng hát ru của một người phụ nữ bên tai mình. Tiếng hát ru rất quen thuộc như cô đã từng nghe thấy ở đâu đó.
à á á ơi, à á à ời
Con ngoan con ngủ cho say
Để mẹ đi báo oán này nghe con
Thương con mới chửa thành hình
Mà nay đoạn tuyệt dương trần con ơi
Uyên định gọi chồng, nhưng bất giác cô thấy cơ thể mình cứng đờ, không thể cựa được, lúc này bóng dáng quỷ dị của người phụ nữ hiện ra.
Vong cô gái trẻ đang đứng ở cuối giường của Uyên, cô ta mặc một bộ váy trắng, nơi giữa hai chân máu vẫn không ngừng chảy. Đôi mắt đỏ lòm của cô gái nhìn chằm chằm vào Uyên, đôi môi khô nứt nẻ bỗng vang lên tiếng nói:
– Cứu tôi, cứu tôi với! Tôi chết oan lắm!
Từ từ, nơi hai hốc mắt của vong nữ, chảy dài ra hai dòng máu đỏ thẫm. Vong hồn cứ thế tiến lại gần chỗ Uyên hơn. Khiến cô sợ hãi, Uyên nhắm mắt, cố niệm kinh Phật.
- Nam mô Quan thế âm bồ tát đại từ đại bi, cứu khổ cứu nạn!
Được một lúc, cứ tưởng vong nữ ấy đã sợ, buông tha cho mình. Nhưng không, khi Uyên vừa mở mắt ra, thì thấy vong hồn đang ngồi vắt vẹo, lơ lửng ngay trước mặt mình. Nó đang nhìn chằm chằm vào Uyên rồi cười quái dị:
- Mày niệm tiếp đi chứ? Sao mày không niệm nữa, mày niệm tiếp đi. Mẹ con tao đang nghe đây này!
Lúc này Uyên hoảng sợ tột cùng, cô hét lên vài tiếng rồi lăn ra ngất lịm.
Mọi sự quỷ dị diễn ra
Sáng hôm sau.
– Em ơi, dậy, dậy đi. Không muộn giờ làm rồi!
Uyên giật mình ngồi dậy, mặt thẫn thờ sau tiếng gọi của chồng. Nhìn sắc mặt của vợ xanh xao, không tốt, Tú liền hỏi:
– Em bệnh hả? Hay hôm nay xin nghỉ đi. Anh thấy sắc mặt em không được tốt.
Uyên nhìn chồng rồi khẽ nói như trấn an:
– Em không sao đâu anh, chắc do đêm qua em mất ngủ nên vậy đó, anh yên tâm!
Uyên ngồi suy ngẫm một hồi, cô phân vân không biết có nên kể cho chồng nghe về sự việc kinh dị tối qua không. Nhìn thấy vợ có vẻ như có gì bất ổn, Tú mới lên tiếng hỏi:
– Có chuyện gì hả em, nói anh nghe đi, có gì hai vợ chồng mình cùng tìm cách giải quyết!
Vậy là Uyên thuật lại những chuyện mà mình gặp phải tối qua cho chồng nghe.
khi nghe vợ nói vậy Tú nhíu mày tỏ vẻ khó chịu, nhưng hắn cũng cố động viên vợ để cô an lòng:
– Chắc là em ngủ mơ thôi, chứ trên đời này làm gì có ma quỷ gì, đừng thần hồn nát thần tính nữa. Em phải giữ tinh thần thật thoải mái, thì con mới khỏe mạnh được nhé!
Uyên gật đầu rồi cười với chồng như để chồng yên tâm.
Vốn tính chăm chỉ, lại nhanh tiếp thu nên Uyên được ông bà chủ quán cơm rất quý, thương cô ở quê mới lên, còn khó khăn nên ông trả cô mức lương tương đối ổn.
Sau một ngày làm mệt mỏi thì Uyên lại tất tả về lo cơm nước cho chồng, ngồi bên mâm cơm nóng hổi, uyên nhớ tới lời mẹ cô đã từng nói:
– Nếu hay ngủ mơ đến những thứ không sạch sẽ, thì cứ để củ tỏi, với con dao xuống đầu giường.
Nghĩ đến đấy, Uyên liền lấy một củ tỏi và một con dao gọt hoa quả để xướng đầu giường mình, để tối yên tâm đi ngủ.
Và tối hôm đó, Uyên ngủ rất ngon giấc, cho đến 3 giờ sáng, những sự việc kinh dị như đêm hôm trước lại bắt đầu tiếp diễn.
– mẹ con tao chết oan, chết thảm lắm!
Kèm theo đó là tiếng cười khúc khích, ghê rợn của một đứa trẻ, khiến Uyên sởn tóc gáy.
Những tiếng hét đầy hoảng loạn của Uyên vang lên trong đêm, khiến Tú tỉnh giấc, hắn vỗ lên vai vợ rồi nhẹ nhàng gọi:
– Uyên ơi, Uyên ơi, dậy mau đi em!
Tiếng gọi của chồng khiến Uyên thoát ra khỏi cơn mộng mị, lúc này cô sợ hãi ôm lấy chồng mà khóc, rồi cô nói trong tiếng nấc nghẹn:
– Hằng đêm cứ có cô gái nào đó xuất hiện trong giấc ngủ của em, toàn thân cô ta đầy máu, cô ấy cứ nhìn em rồi kêu cứu!
Nghe vợ nói, Tú ôm vợ vào lòng an ủi.
– Chắc do em mệt nên ngủ mơ vậy thôi, không có chuyện gì đâu!
Mặt hắn lúc này cũng lộ rõ vẻ lo lắng. Cố dỗ dành Uyên trở lại giấc ngủ say, Tú đứng dậy, mở cửa ra sân, châm điếu thuốc hút. Từng làn khói phì phà trong màn đêm, tạo ra một khung cảnh mở ảo trước mắt. Trong chính làn khói đó, Tú nhìn thấy một người con gái trẻ, đôi mắt đỏ lòm đang đứng phía xa nhìn hắn, rồi nở nụ cười quỷ dị. Hình ảnh vong nữ đó làm hắn nhớ đến người con gái tội nghiệp mà hắn đã từng cưỡng hiếp đến chết trong lúc say rượu.
Sợ hãi, Tú chạy vào trong phòng, rồi lập tức đóng cửa lại, mồ hôi trên mặt hắn túa ra như tắm, toàn thân thì run lên lẩy bẩy, lúc này hắn nhớ lại những lời mà vợ hắn từng nói, có lẽ vong hồn cô gái kia đã quay lại trả thù gia đình hắn.
Trong ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn ngủ, nhìn vợ đang say giấc thằng Tú lúc này mới thật sự hối hận vì những gì đã làm, nhưng nó không biết rằng những điều tồi tệ nhất vẫn đang đợi nó ở phía trước.
Uyên đang rửa bát thì có một người phụ nữ dáng vẻ tiều tụy khắc khổ, cầm một tấm ảnh hỏi từng người bà gặp, rồi người phụ nữ bước đến trước mặt Uyên, bà ta đưa cho cô xem bức ảnh rồi hỏi:
– Cô ơi, cho tôi hỏi, cô có thấy người trong hình không?
Uyên nhìn tấm hình mà sao cô thấy rất quen , cứ như mình từng gặp cô gái này ở đâu rồi vậy, nhưng cô nhìn người phụ nữ kia lắc đầu rồi trả lời:
– Cô ơi, con không biết ạ, đây là con gái cô ạ!
– Đúng rồi con, nó mất tích mấy tháng rồi, chẳng có chút tin tức nào, gia đình cô và chồng nó đi tìm kiếm bao lâu nay mà vẫn chưa thấy!
– Dạ cô!
Nhìn bóng dáng người đàn bà khuất dần, trong lòng uyên có một cảm giác bồn chồn.
– Uyên ơi, ra lấy đĩa vào rửa nè con!
Tiếng bà chủ gọi kéo Uyên về thực tại, rồi cô cũng nhanh chóng quên đi cái cảm giác khi gặp người phụ nữ kia.
Khuya hôm ấy, khoảng độ 3 giờ sáng, ngoài trời tự nhiên đổ mưa dữ dội. Uyên đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, thì cô chợt nghe thấy tiếng gọi âm u như vọng về từ cõi âm ti địa ngục:
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 8
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 7
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 6
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 5
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 4
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 3
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 2
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 1
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 9
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 8
Hay lắm bạn
Hay nè
Ok
?
Ok
Ok
Ok
Hay quá