Giải Mộng Đàn
Tâm linh - Truyện hay
HỒN NỮ QUỶ NHI PHẦN 2
Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)
Trong cơn mê man, Uyên nghe văng vẳng đâu đó tiếng hát ru của một người phụ nữ, lời hát thật kinh dị, nhưng cũng bi ai não nề:
à á á ơi, à á à ời
Con ngoan con ngủ cho say
Để mẹ đi báo oán này nghe con
Thương con mới chửa thành hình
Mà nay đoạn tuyệt dương trần con ơi
Rồi một tiếng cười ma mị vang lên, kèm theo đó là một nhân ảnh kinh dị xuất hiện, cô gái có khuôn mặt trắng bệch, mặc một chiếc váy trắng dính đầy máu, dưới hai chân cô gái máu chảy ra rất nhiều, trong đôi mắt chỉ một màu trắng chẳng có con ngươi kia, chảy ra hai hàng huyết lệ. Cô ta thều thào, than thở:
– Tôi chết rồi…, trả mạng cho tôi, trả mạng lại cho con tôi!
Vừa nói, vong nữ tiến dần về phía Uyên chầm chậm. Trong cơn mộng mị, cô nhìn thấy cái nhân ảnh kia bay là là trên mặt đất, hai tay đưa về phía mình, đôi mắt ngấn lệ, cất lên lời cầu cứu:
– Xin hãy cứu tôi, tôi đau lắm, tôi lạnh lắm! Xin hãy cứu mẹ con tôi.
Cứ thế, tiếng khóc, tiếng gào thét vang lên như ai oán. Trong màn đêm đen tranh tối tranh sáng, xung quanh không gian như tĩnh lặng, là khung cảnh một cô gái mặc một chiếc váy trắng đang bị một người đàn ông cưỡng hiếp, đang kêu gào trong vô vọng.
Uyên nhìn cảnh tượng trước mắt mà sợ hãi lẫn thương sót cho người con gái kia, rồi cô đột ngột hét lớn:
– Dừng lại, dừng lại ngay!
Bốp..bốp…bốp..
Thằng Tú tát nhẹ lên má vợ rồi gọi dồn dập:
– Uyên, uyên, dậy dậy đi em!
Lúc này Uyên mệt mỏi mở mắt, hóa ra mọi chuyện vừa nãy chỉ là một giấc mơ, lúc này cô thấy chồng và mọi người trên xe, ai nấy đều nhìn chăm chăm vào cô, Tú khẽ hỏi vợ:
– Em ngủ mơ thấy gì mà hét loạn lên vậy?
Uyên ngập ngừng trả lời, trong giọng nói vẫn đầy sự hoảng loạn:
– Em….em….không có gì anh ạ, chắc tại em hơi say xe nên mơ lung tung thôi.
Cô rùng mình, gương mặt đầy thất thần , cố tựa vào vai chồng, khép chặt đôi mắt lại như vỗ về giấc ngủ. Nhưng hình ảnh của giấc mơ khi nãy cứ hiện lên trong đầu Uyên khiến cô không khỏi ám ảnh. Chưa bao giờ cô mơ thấy một giấc mơ đáng sợ nhưng rất thật đến vậy.
Một bà lão ngồi ghế đối diện vợ chồng Uyên lúc này cứ nhìn cô chằm chằm như có gì muốn nói, thấy vậy, Uyên khẽ hỏi:
– Bác có gì cần con giúp sao?
– Không, người cần giúp phải là vợ chồng cô mới đúng!
Rồi bà cụ nhìn vợ chồng Uyên lắc đầu, rồi bà cụ tặc lưỡi, bà khẽ nói:
– Nghiệp nặng, nặng quá!
Chừng gần 30 phút sau, chiếc xe lăn bánh chậm dần, tiếng anh phụ xe vang lên:
– Đến nơi rồi, mọi người xuống xe đi thôi, nhanh lên, nhanh lên, mọi người nhớ kiểm tra lại đồ đạc của mình cẩn thận!
Lúc này bà cụ đi đến cạnh Uyên bà đưa cho cô một tờ giấy rồi bà nói:
– Cô giữ lấy, khi nào gặp vấn đề về tâm linh thì hãy đến tìm tôi.
Rồi bà cụ lầm lũi hòa cùng dòng người.
Uyên nhìn bà cụ, cô có một cảm giác gì đó rất lạ, cứ như thể bà rất hiểu về những chuyện tâm linh.
Lúc này thằng Tú dằng lấy tờ giấy ở tay vợ, nó vò nát ném xuống đất, rồi tức giận nói:
– Vứt đi, toàn mấy bà mê tín dị đoan, chắc lại lừa đảo chứ gì, em mới lên đây phải cận mấy loại người này kẻo bị người ta lừa đấy. Thôi đứng đây đợi anh, anh kiếm xe ôm nhé.
Uyên nhìn chồng đi được một đoạn, cô cúi xuống nhặt mẩu giấy lên, vội vàng bỏ vào túi.
Từ bến xe tới chỗ thuê trọ cách một đoạn khá xa, nên hai vợ chồng đành thuê xe ôm, đi tới đó. Ngồi trên xe, đi ngang qua bãi đất trống nơi mà Tú đã cưỡng hiếp cô gái trẻ đến chết, lúc này Tú cảm thấy lạnh hết cả sống lưng, tim đập thình thịch không thôi.
Dù ý trí mách bảo hắn rằng, không nên nhìn vào trong đó,nhưng dường như hắn không thể kiểm soát nổi lý trí mà nhìn về hướng bãi đất trống, nơi hắn đã từng thực hiện hành vi thú tính của mình.
Lúc đó, gương mặt Tú toát đầy mồ hôi, tái xanh lại, hiện rõ sự lo lắng, lẫn sợ hãi. Bỗng hình ảnh một cô gái mặc váy trắng, máu đỏ thấm loang lổ, đang đứng đó, lấp ló sau những bụi cây cỏ dại, đang nhìn về phía hắn với đôi mắt đỏ lòm một cách đầy giận dữ. Toàn thân thằng Tú run lên bần bật, nhưng mồ hôi cứ túa ra liên tục. Hắn run rẩy, tới mức người xe ôm xém xíu là không giữ vững được tay lái:
- Anh làm cái gì mà rung lắc dữ vậy? Bộ cảm nắng hả?
Tú vung tay, lắc lia lịa, lắp bắp:
- Không, tôi không sao! Anh cứ chạy tiếp đi.
Uyên cũng rất lo lắng cho chồng, cô hỏi Tú:
– Anh có chắc mình không sao?
– Anh không sao mà em! Chắc đi đường dài, nên anh hơi mệt thôi!
Ngồi sau xe, những hình ảnh tội lỗi khi xưa lại hiện về, Tú nhớ lại ánh mắt mở trừng trừng của cô gái ấy cứ nhìn mình, như thể căm hận đến tột cùng.
Tiếng xe phanh gấp, bác xe ôm lên tiếng nói:
– Đến rồi, tưởng gần mà xa phết nhỉ, sao không trọ gần trong nội thành ý, mà trọ tận đây!
Tú cười rồi nói:
– Tuy xa một chút nhưng được cái là rẻ, anh ạ! Chứ bọn em công nhân, lương tháng bèo bọt, có được là bao đâu!
Từ trong phòng, nghe tiếng Tú, bà Lan- chủ dãy trọ đon đả chạy lại hỏi han:
– Chú Tú lên đấy à! lần này về quê dẫn cả vợ lên đó hả?
– Vâng ạ, em dẫn nhà em lên để hai vợ chồng gần nhau, chăm sóc nhau cho tiện. Chị xem có việc gì thì xin cho nhà em, đi làm với nhé!
– Ờ, để tôi hỏi xung quanh đây, xem có việc gì không tôi xin cho, mà chú Tú tốt số thật, có cô vợ xinh thế cơ đấy!
Nghe thấy vậy thì Tú với Uyên nhìn nhau cười.
Cánh cửa phòng mở ra, một mùi ẩm mốc xộc vào mũi hai vợ chồng, vừa bước vào của Uyên cảm thấy một hơi lạnh như bủa vây lấy mình, bất giác cô run lên vì sợ. Nhưng nỗi sợ hãi chưa kịp tan biến, thì cô giật mình, bởi một tiếng chửi lớn của một người đàn ông ở phòng bên cạnh vang lên:
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 8
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 7
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 6
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 5
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 4
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 3
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 2
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 1
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 9
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 8
Tuyệt
Sợ
Ok
.
Ok
Ok
Ok
tuy hơi sợ nnhungw hhay