Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

??Câu chuyện ma【Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P3】??

thuy22
[MOD] thuy22
1 năm trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P3

Chuyện xảy ra vào đêm hôm sau.

Sáng sớm hôm đó, trước khi nắng lên, liền nghe thấy bên ngoài đập cửa ầm ầm.

Cha tôi mò mẫm bước xuống trong bóng tối, vừa mở cửa đã thấy bà dì cầm đèn lồng giấy, viền mắt thâm quầng, lo lắng đứng bên ngoài.

Tim cha tôi chợt trùng xuống, cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc, giày vò hết một ngày một đêm, rốt cuộc vẫn xảy ra chuyện.

Lúc này, mẹ tôi cũng vội khoác thêm áo, chạy đến dìu bà dì vào nhà, hỏi bà có phải xảy ra chuyện gì rồi không, sao mới sáng sớm đã đến đây? Sao không gọi cha tôi qua?

Bà dì ngồi đó rất lâu nhưng không nói gì, ánh mắt cứ nhìn chòng chọc vào mẹ tôi, khiến bà dựng hết lông tóc lên.

Một lúc lâu sau, bà dì òa khóc nức nở, nói oan nghiệt mà, tối qua lão già chết tiệt kia lại đến tìm tôi đấy!

Nghe đến đây, tim mẹ tôi rơi bộp một tiếng, nghĩ tiêu rồi, tiêu rồi, bà dì không phải bị điên rồi chứ?

Mới hôm qua, người dân trong lòng khó khăn lắm mới tiễn được ông dượng đi, sao nhanh vậy đã quay lại tìm bà dì rồi?

Nào ngờ, bà dì lại thở dài, đem chuyện tối qua lần nữa kể tường tận cho mẹ tôi nghe.

Bà nói, tối qua sau khi tiễn ông dượng đi xong, tinh thần bà đã kiệt quệ, mệt đến mức gần như muốn ngất đi.

Sau khi về nhà, bà không buồn tắm rửa, đã trực tiếp ngã người lên giường ngủ thiếp đi.

Ai ngờ, vừa mới chợp mắt, bà đã mơ thấy một giấc mộng vô cùng kỳ lạ.

Bà nói, trong mơ, bà lại gặp ông dượng, nhưng lúc này ông dượng đã biến thành một người khác, không giống con người.

Bà không biết hình dung người này thế nào, chỉ có thể đại khái miêu tả hình dáng của ông, toàn thân phủ đầy lông xám, khuôn mặt trở nên rất dài, trên mặt có một cái mỏ nhọn dài đến đáng sợ, đang đứng bên cạnh nhìn bà.

Lẽ ra khi ông biến thành như vậy, bà phải sợ hãi mới đúng, nhưng không, bà không những không sợ, mà chỉ nhìn một cái liền nhận ra đây chính là chồng mình.

Bà dì rất đau lòng, mắng ông sao lại nhẫn tâm như vậy, một mình đi trước, bỏ lại bà cô độc sống khổ sở ở đây?!

Ông dượng không nói câu nào, chỉ đứng đó nhìn bà, nước mắt liên tục rơi xuống, từng giọt từng giọt nước mắt thật lớn.

Bà dì lại càng đau lòng hơn, hỏi ông vì sao không nói gì, có phải còn tâm nguyện chưa hoàn thành, muốn bà giúp ông làm không?

Ông dượng vẫn không chịu nói, chỉ đứng đó đau khổ nhìn bà.

Đến phút cuối, ông xoay người lại, đưa tay ra, bà dì kinh hãi nhìn thấy ngón tay ông đã biến thành móng vuốt đen, bên trên còn có những ngạnh sắc ngọn.

Ông dượng dùng chân cẩn thận vẽ một hoa văn trên đất, hoa văn đó trông rất kỳ lạ, giống như từng chiếc hộp nhỏ xếp chồng lên nhau, những chiếc hộp đó hình chữ nhật.

Bà dì nhìn rất lâu nhưng nhìn thế nào cũng không hiểu được, liền hỏi ông dượng, sao lại vẽ mấy cái hộp nhỏ này, nó có ý nghĩa gì?

Khi đang nói lại thấy cơ thể ông dượng dần trở nên trong suốt, cuối cùng tan biến dần đi.

Bà dì sốt rột vội chạy lên kéo ông dượng lại, nhưng khi vừa vùng tới, liền bộp một tiếng, từ trên giường tỉnh dậy.

Bà dì mở mắt ra, thấy bên ngoài trời đã lạnh rồi, bà thở dài một tiếng, nước mắt không ngừng rơi.

Suy đi nghĩ lại, bất kể thế nào, cuộc sống vẫn tiếp diễn, bà liền đứng lên lê bước ra khỏi giường.

Ai mà ngờ, vừa nhìn xuống đất, bà lập tức choáng váng.

Trên nền đất cứng dưới giường, không biết ai đã dùng thứ gì đó sắc nhọn vẽ lên mấy hoa văn, bà cẩn thận xem kỹ lại thấy đó chính là hình mấy chiếc hộp ông cụ vẽ khi tối, bà đếm một lượt, tổng cộng có 13 cái.

Bà cẩn thận xem rất lâu, thấy mấy chiếc hộp đó sắc nét rõ ràng, trước rộng sau hẹp, nhìn không ra rốt cuộc là cái gì, nhưng quả thực là vừa mới được vẽ ra!

Trời ạ!

Ông cụ hoàn hồn rồi, hơn nữa còn báo mộng cho bà, còn để lại dưới chân bà mấy hình vẽ kỳ quái nữa!

Đây là ý gì chứ?!

May thay thầy phong thủy vẫn chưa đi khỏi, ông vẫn ở lại xem móng nhà cho một số dân làng khác, khi cha tôi chạy đến tìm đã kể lại chuyện này cho ông ấy nghe, vừa nghe xong lông mày ông nhíu chặt lại.

Ông ấy hỏi: “Bà cụ thực sự nhìn thấy thứ đó trong mơ?”

Cha tôi nghĩ rằng ông đang hỏi về ông dượng, lập tức gật đầu: “Đúng, dì nói dì đã nhìn thấy dượng, dượng báo mộng cho dì, hơn nữa cả người dượng toàn là lông, tay cũng bị biến dạng!”

Thầy phong thủy thô lỗ ngắt lời cha tôi: “Cái tôi muốn hỏi là bà cụ thật sự nhìn thấy hoa văn kia sao? Vậy rốt cuộc là hoa văn gì?”

Cha tôi nhớ lại: “Dì nói, hoa văn đó mặt trước rộng mặt sau hẹp, cụ thể là thứ gì thì không nói rõ được.”

Thầy phong thủy gật đầu: “Vậy mấy hoa văn đó vẫn còn chứ?”

Cha tôi nói: “Còn, vẫn còn!”

Thầy phong thủy vội vàng bước đi: “Nhanh lên! Chúng ta nhanh đến đó xem thử!”

Cha tôi vội chạy theo ông ấy, nhìn sắc mặt ông không đúng lắm, liền dè dặt hỏi: "Đại sư, hoa văn trong mộng rốt cuộc có ý gì?"

Thầy phong thủy dừng lại một chút, chậm rãi nói: "Thứ đó mặt trước rộng mặt sau hẹp, chắc hẳn là quan tài, mười ba quan tài!"

Cha tôi sững người, có ai nằm mơ thấy quan tài, mở mắt ra lại thấy quan tài vẽ dưới chân mà không sợ chết khiếp chứ?!

Hơn nữa, không phải là một hay hai cái, mà tận mười ba cái quan tài, điều này có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ nói có mười ba người sắp chết sao?!

Cha tôi vội hỏi thầy phong thủy, thầy phong thủy lại bực mình xua tay, tiếp tục đi thẳng về trước, không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của ông.

Rất nhanh đã đến nhà bà dì, tôi cũng muốn xem náo nhiệt, nhưng bị cha tôi tóm lấy, bảo tôi lập tức đi gọi bà dì đến.

Tôi chạy như bay về nhà, vội vàng gọi bà dì qua, bà dì mở cửa mời thầy phong thủy vào xem hình vẽ quan tài dưới đất.

Khi đó tôi rất lớn gan, liền chui xuống gầm giường xem cùng mọi người, quả nhiên dưới giường giống như có người dùng đinh sắt rạch mấy đường, cẩn thận nhìn kỹ sẽ thấy những đường vẽ đó tuy thô ráp nhưng rất ngay ngắn và có lực, thật sự rất giống hình quan tài.

Nhớ tới lời bà dì kể về giấc mơ, cộng với việc tôi nhìn thấy ông dượng trong quan tài đã biến thành chim, dù đang giữa ban ngày nhưng toàn thân tôi cũng toát mồ hôi lạnh, tôi thực sự tin rằng ông dượng đã biến thành một con chim, buổi tối đến tìm bà dì.

Nhưng tôi không dám nói cảm giác này với người khác.

Thầy phong thủy cúi người, cẩn thận nhìn những đường vẽ đó, đột nhiên ông đứng thẳng dậy, lập tức dẫn mọi người nhanh chóng đi ra khỏi đó.

Đi đến cửa, ông trầm mặc rất lâu, cuối cùng nói một câu, giọng điệu nghiêm túc đến mức khiến chúng tôi không thể không tin, thật sự đã đến thời khắc vô cùng nguy hiểm.

Ông chắp tay lại, nói: “Mọi người, thành thật mà nói, bây giờ chuyện này quả thực rất nan giải, có thể nói cả đời tôi chưa từng gặp qua chuyện nào kỳ quái như vậy. Đối với chuyện này, tôi cũng không dám nói rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì, nhưng tôi có thể chắc chắn một điều, chính là thứ này nhất định sẽ giết người.”

Nghe thấy vậy, cha tôi liền hỏi một câu: “Đại sư, làm sao để giải quyết chuyện này?”

Thầy phong thủy bất đắc dĩ lắc đầu: “Chỉ cần thứ này xuất hiện, nhất định sẽ giết người, không có cách nào hóa giải.”

Khi đó em họ tôi vẫn còn sống, cậu ta là người không sợ trời, không sợ đất, lúc đó thấy sắc mặt mọi người đều nghiêm trọng, cậu ta thản nhiên nói: “Muốn mạng người à? Cần bao nhiêu cái mạng?”

Thầy phong thủy nghiêm túc nói: “Có bao nhiêu quan tài thì cần bấy nhiêu mạng người.”

Dưới đất có tổng cộng 13 quan tài, vậy chính là cần 13 mạng người rồi.

Lúc này, Thầy phong thủy tiếp tục nói: “Thứ đó thực sự muốn giết người, nhưng cũng không phải không có cách phá giải, mọi người chỉ cần làm theo lời tôi nói, thì sẽ không sao nữa.”

Lúc này, ông ấy đầy giễu cợt nhìn em họ, lại thành thực nói: “Cậu bé này, bây giờ cậu nhất định phải nghe kỹ lời tôi nói, thứ này thực sự sẽ giết người.”

Em họ dửng dưng gật đầu, ý bảo ông ấy nói tiếp đi.

Thầy phong thủy tiếp tục nói: “Bắt đầu từ bây giờ, bất luận thế nào cũng không được cho bất kỳ ai vào trong sân, bất kể là người thân hay người lạ đều không được phép vào. Dù cho trời sập xuống, cũng phải đợi qua 7 ngày mới có thể bước vào.

Mọi người gật đầu, nghĩ cũng chỉ có 7 ngày, cùng lắm thì để bà dì ở nhà chúng tôi 7 ngày, cũng không phải chuyện gì to tát.

Bà dì có chút gấp gáp hỏi: “Vậy mấy con gà tôi nuôi trong sân phải làm sao? Tôi có thể thả chúng ra rồi mang theo không?”

Thầy phong thủy lắc đầu: “Kể từ bây giờ, dù trong sân có cháy, cũng không được vào.”

Bà dì gấp gáp: “Vậy không phải mấy con gà sẽ đói chết sao?”

Thầy phong thủy cười khổ: “Bà à, mấy con gà đó chắc chắn không thể sống nổi qua đêm nay, còn có thể đợi bị chết đói sao?”

Bà dì muốn cãi lại, nhưng đã được mẹ tôi khuyên ngăn, nói người cũng mất rồi, chỉ là mấy con gà thôi mà, bỏ đi, bỏ đi!

Thầy phong thủy lại nói: “Điều thứ hai chính là, trong vòng 7 ngày, cửa lớn của tất cả các phòng trong sân đều phải mở ra.”

Câu này vừa nói ra, em họ tôi sợ thiên hạ không loạn liền lập tức bùng nổ luôn, hét lớn: “Mở cửa?! Ông nói nghe hay thật đấy! Mở toàn bộ cửa cả ngày lẫn đêm, nếu mất đồ thì ai chịu trách nhiệm? Ông nói thật đi, là tự ông bịa chuyện đúng không, sao tôi nhìn thế nào cũng không thấy giống quan tài! Ông thú thật đi, có phải ông muốn ban đêm vào nhà ăn trộm thứ gì phải không?!”

Thầy phong thủy cũng không phản bác, chỉ nhàn nhạt nói: “Tôi chỉ có thể nói với mọi người đến đây thôi, bản tính không đổi, mạng không thể đổi, sống chết có số, đều do mình tạo ra. Nếu mọi người tin tôi, hãy nghe lời tôi nói, nếu không tin, vậy xin mời cao nhân khác đến!”

Nói xong, ông chắp tay, xoay người rời đi.

Cha tôi lập tức chạy lên ngăn ông ấy lại, nói trẻ con không hiểu chuyện, ăn nói xằng bậy, đại sư ngàn vạn lần đừng tức giận!

Thầy phong thủy thở dài, nói: “Trong thế giới linh hồn, tự đã có số, là cái gì thì chính là cái đó, số mệnh cuối cùng cũng không thể đổi.”

Nhưng ông lại do dự một lúc, vẫn không bỏ đi, mà còn sai người đốt một đống củi trước cửa rồi thu tro về, ông tự cầm nắm tro củi trong tay đi đến trước mỗi cửa rắc xuống một lớp tro, sau đó mở cửa tất cả các phòng ra, cuối cùng lùa mấy con gà mái trong sân ra ngoài rồi rời đi.

Trước khi đi, ông nói: “Nếu như trong vòng 7 ngày, không có ai đi vào, thì hãy đến tìm tôi. Còn nếu trong vòng 7 ngày, có người vào nhà, thì đã hết cách, cũng đừng đến tìm tôi làm gì, có tìm cũng không có tác dụng gì.”

Mọi người nghe ông nói nghiêm túc như vậy, cũng không dám nói gì, chỉ cố hết sức căn dặn, thà tin là có, còn hơn không tin, bất luận thế nào, tuyệt đối cũng không được vào nhà, có gì đợi sau 7 ngày hẵng nói!

Nhưng dù nói vậy, trong sân không đóng cửa, thật sự cũng không thể yên tâm.

Nói khó nghe thì căn nhà nghèo này cũng không đáng bao tiền, nhưng nếu nửa đêm có trộm lẻn vào, chẳng phải lệnh cấm 7 ngày sẽ bị phá vỡ sao?

Nghĩ đi nghĩ lại, mọi người đã tìm được một cách.

Trước nhà bà dì có một cây hòe lớn, cây hòe này cành lá rậm rạp, phát triển rất tốt, vào mùa hè, có người sẽ dựng mái che trên cây, có lúc sẽ ngủ vào ban đêm ở đó.

Lúc này, vừa hay là giữa hè, gió thổi rười rượi, ở trên cây ban đêm vừa mát vừa thoải mái, mỗi ngày đều cử mấy người ở trên cây canh giữ cửa lớn, đảm bảo không ai được bước vào, vậy thì mọi chuyện sẽ không có vấn đề nữa.

Biện pháp này vừa nói ra, mọi người đều giơ hai tay tán đồng, đặc biệt là đám trẻ chúng tôi, cực kỳ phấn khích.

Nhưng cha tôi rất thận trọng, ông sợ nếu xảy ra chuyện, đám nhỏ sẽ không xử lý được, nên khăng khăng muốn cùng chú tôi canh đêm.

Cứ như vậy, hai người ngồi xổm trên cây hòe canh giữ, lúc đầu còn lo lắng sợ hãi, cả ngủ cũng không dám, kết quả cả đêm đều yên tĩnh, không xảy ra chuyện gì cả.

Cha tôi vẫn không yên tâm, mới sáng sớm đã ló đầu từ ngoài cửa vào nhìn đống tro củi.

Vì theo tương truyền ở chỗ tôi, khi linh hồn người chết quay về thăm nơi mình ở, có khi sẽ để lại dấu chân trên đống tro tàn.

Nhưng cha tôi nhìn hồi lâu, chỉ thấy đống tro tàn vẫn bằng phẳng, không có chút vấn đề nào.

Cứ như vậy, liên tiếp năm, sáu đêm liền, đừng nói là vong hồn, ngay cả một con chuột cũng không có.

Dần đà chú tôi không chịu nổi nữa. Lúc mới đầu ở trên cây rất thoải mái, nhưng sau một thời gian, cả người cuộn trong đó, không thể ngủ ngon được, hôm sau thức dậy ê ẩm hết cả người, sau đó cả đầu cũng bị nhức do bị gió thổi vào.

Chú sống chết gì cũng không muốn trông, nói thứ này vốn dĩ không cần trông chừng, thậm chí cả côn trùng cũng không thể bay vào, mọi người đều không cần trông chừng, nhanh về nhà tắm rửa nghỉ ngơi đi, lão già đó rõ ràng đang lừa người!

Thực ra cha tôi cũng không chịu nổi nữa, nhưng ngại mở lời trước, nghe thấy câu này, cũng thuận nước đẩy thuyền, nói rằng chuyện này cũng không phải vấn đề gì lớn, không bằng cứ để mấy đứa trẻ ở lại thử xem!

Khi nghe ông nói vậy, đám nhóc chúng tôi đã nhảy cẫng lên vui mừng, chỉ cần nghĩ đến việc buổi tối có thể ở trên cây, còn canh giữ nhà ma, đã thấy vô cùng phấn khích rồi!

Cuối cùng, cha bảo tôi cùng hai em họ, ba người cùng nhau ở lại canh giữ ban đêm, một trong số đó chính là thằng nhóc hỗn đản không sợ trời không sợ đất.

Trời còn chưa tối, chúng tôi đã lập tức trèo lên cây, mỗi đứa tự chiếm giữ một chỗ, vì đây là lần đầu tiên canh giữ nhà ma, chúng tôi đều có chút kích động, tên em họ hỗn đản còn cầm theo một cây rìu, nói phòng khi xảy ra chuyện còn có thể liều mạng!

Ba người giống như khỉ con vậy, căng cả hai mắt ra nhìn, đứa nào cũng nhìn chằm chằm vào trong nhà, hận không thể lập tức nhảy vào bắt cương thi, hoặc nếu có một tên trộm không có mắt bị chúng ta bắt ngay tại chỗ, điều đó sẽ vô cùng oai phong!

Không dễ gì chịu được đến nửa đêm, trong làng yên tĩnh không một tiếng chó sủa, chúng tôi dần mất đi tinh thần chiến đấu rồi chìm sâu vào giấc ngủ.

Đúng lúc này, đột nhiên có người đẩy tôi, nói: “Tỉnh! Tỉnh! Có chuyện rồi!”

Tôi hoang mang giật mình dậy, nhìn thấy người đẩy tôi chính là tên em họ hỗn đản kia.

Tôi vẫn hoang mang hỏi: “Có… có chuyện gì!”

Cậu ta hưng phấn nói: “Vừa rồi, hình như có thứ gì đó đi vào rồi!”

Tôi vẫn chưa hiểu rõ tình hình, nói: “Cái gì? Đi vào đâu?”

Tên hỗn đản nói: “Mẹ kiếp, là trộm! Chúng đi vào nhà bà dì rồi!”

“Hả?!” Tôi đột nhiên bừng tỉnh, nói “Vậy mau la lên, bảo chúng nhanh đi ra ngoài!”

Em họ lại cười gian nhìn tôi: “Gọi chúng làm gì? Vừa hay để chúng đi vào thử, xem bên trong rốt cuộc là ai cố tình giả thần giả quỷ!”

Nghe cậu ta nói thế, tôi cũng không kiềm được, liền nằm sấp dưới cây nhìn thử.

Đêm đó ánh trăng mờ ảo, giống như mang theo chút màu máu, bây giờ nghĩ lại, đó hẳn là một điềm xấu.

Nhưng khi đó chúng tôi trẻ người non dạ, không ai nghĩ nhiều, nhìn thấy bên dưới quả nhiên có một bóng đen, giấu đầu hở đuôi, lén la lén lút đi vào trong nhà.

Ánh trăng mờ mờ, không thể nhìn rõ được người, chỉ có nhìn đại khái.

Điệu bộ của tên trộm đó vô cùng kỳ lạ, cổ rụt, lưng khòm, mông chu ra, trông giống như một con gà mái già.

Em họ nhỏ giọng mắng: “Mẹ kiếp, trên đầu còn quấn vải, sợ bị người ta nhìn ra, đoán chừng chính là tên đạo sĩ chết tiệt kia rồi!”

Tôi nhìn thật kỹ, thấy trên đầu người đó quả thật quấn một mảnh vải đỏ, dáng vẻ lấm la lấm lét, quả thật không giống người tốt.

Em họ hỗn đản phấn khích, từ trên cây trượt xuống: “Đi, chúng ta đi dọa hắn!”

Tôi quay đầu lại nhìn, cậu em họ khác vẫn còn đang ngủ, ngáy to muốn rung chuyển trời đất, nghĩ lại thấy cậu em họ này thật ngốc, vẫn là không nên gọi cậu ta, đến lúc khẩn cấp lại vướng chân.

Tuy cây hòe không cao, nhưng từ trên leo xuống cũng có chút phiền phức, tôi ôm thân cây, từ từ trượt xuống, trượt được một nửa thì nghe tiếng em họ gọi: “Nhanh, nhanh lên!”

Tôi giật thót, trực tiếp nhảy từ trên cây xuống, suýt chút nữa là ngã gãy chân.

Em họ hỗn đản thấy tôi rề rà không đi, lập tức mắng một tiếng, nói bản thân sẽ xông vào trước.

Tôi sợ một mình cậu ta đánh không lại tên trộm, liền khập khiễng chạy theo, còn chưa đến trước cửa, đã nghe thấy bên trong đột nhiên truyền tới tiếng hét đau xé ruột gan.

Tiếng hét đó vô cùng hung tợn, giống như có người gặp phải quỷ đói ở âm phủ vậy, tiếng hét hoàn toàn là bản năng, âm thanh vừa sắc vừa vang, giống như có người bất ngờ đâm bạn một nhát, sau đó từ từ xoay cán dao, đau thấu tâm can không thể chịu nổi, sau đó liều mạng hét lên.

Trong đêm khuya tĩnh mịch đó, tôi bị tiếng hét dọa cho sợ hãi.

Tiếng hét không những bi thảm mà còn rất kỳ quái, nghe giống như tiếng hét của người, nhưng lại càng giống như hàng vạn quỷ đói đang khóc lóc vậy!

Tôi thừa nhận, trong khoảnh khắc đó, tôi thực sự hoảng sợ, đến mức cả người run lên bần bật, mồ hôi lạnh chảy như mưa, khi đó đừng nói là chạy, cả người tôi đều bị dọa sợ đến phát ngốc, hai chân mềm nhũn không thể nhấc nổi, chứ đừng nói đến chạy.

Em họ hỗn đản vẫn đang la hét, tôi tuyệt vọng bịt tai lại, nhưng âm thanh đó dường như xuyên qua màng nhĩ, truyền đến não tôi, tôi đau đớn run rẩy cả người, cuối cùng lăn lộn trên mặt đất, suýt nữa là đau đến ngất đi.

Lúc này, đột nhiên có người kéo lấy tôi từ phía sau —

[Còn tiếp...]

??Câu chuyện ma【Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P3】??

??Câu chuyện ma【Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P3】??

Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P3

Chuyện xảy ra vào đêm hôm sau.

Sáng sớm hôm đó, trước khi nắng lên, liền nghe thấy bên ngoài đập cửa ầm ầm.

Cha tôi mò mẫm bước xuống trong bóng tối, vừa mở cửa đã thấy bà dì cầm đèn lồng giấy, viền mắt thâm quầng, lo lắng đứng bên ngoài.

Tim cha tôi chợt trùng xuống, cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc, giày vò hết một ngày một đêm, rốt cuộc vẫn xảy ra chuyện.

Lúc này, mẹ tôi cũng vội khoác thêm áo, chạy đến dìu bà dì vào nhà, hỏi bà có phải xảy ra chuyện gì rồi không, sao mới sáng sớm đã đến đây? Sao không gọi cha tôi qua?

Bà dì ngồi đó rất lâu nhưng không nói gì, ánh mắt cứ nhìn chòng chọc vào mẹ tôi, khiến bà dựng hết lông tóc lên.

Một lúc lâu sau, bà dì òa khóc nức nở, nói oan nghiệt mà, tối qua lão già chết tiệt kia lại đến tìm tôi đấy!

Nghe đến đây, tim mẹ tôi rơi bộp một tiếng, nghĩ tiêu rồi, tiêu rồi, bà dì không phải bị điên rồi chứ?

Mới hôm qua, người dân trong lòng khó khăn lắm mới tiễn được ông dượng đi, sao nhanh vậy đã quay lại tìm bà dì rồi?

Nào ngờ, bà dì lại thở dài, đem chuyện tối qua lần nữa kể tường tận cho mẹ tôi nghe.

Bà nói, tối qua sau khi tiễn ông dượng đi xong, tinh thần bà đã kiệt quệ, mệt đến mức gần như muốn ngất đi.

Sau khi về nhà, bà không buồn tắm rửa, đã trực tiếp ngã người lên giường ngủ thiếp đi.

Ai ngờ, vừa mới chợp mắt, bà đã mơ thấy một giấc mộng vô cùng kỳ lạ.

Bà nói, trong mơ, bà lại gặp ông dượng, nhưng lúc này ông dượng đã biến thành một người khác, không giống con người.

Bà không biết hình dung người này thế nào, chỉ có thể đại khái miêu tả hình dáng của ông, toàn thân phủ đầy lông xám, khuôn mặt trở nên rất dài, trên mặt có một cái mỏ nhọn dài đến đáng sợ, đang đứng bên cạnh nhìn bà.

Lẽ ra khi ông biến thành như vậy, bà phải sợ hãi mới đúng, nhưng không, bà không những không sợ, mà chỉ nhìn một cái liền nhận ra đây chính là chồng mình.

Bà dì rất đau lòng, mắng ông sao lại nhẫn tâm như vậy, một mình đi trước, bỏ lại bà cô độc sống khổ sở ở đây?!

Ông dượng không nói câu nào, chỉ đứng đó nhìn bà, nước mắt liên tục rơi xuống, từng giọt từng giọt nước mắt thật lớn.

Bà dì lại càng đau lòng hơn, hỏi ông vì sao không nói gì, có phải còn tâm nguyện chưa hoàn thành, muốn bà giúp ông làm không?

Ông dượng vẫn không chịu nói, chỉ đứng đó đau khổ nhìn bà.

Đến phút cuối, ông xoay người lại, đưa tay ra, bà dì kinh hãi nhìn thấy ngón tay ông đã biến thành móng vuốt đen, bên trên còn có những ngạnh sắc ngọn.

Ông dượng dùng chân cẩn thận vẽ một hoa văn trên đất, hoa văn đó trông rất kỳ lạ, giống như từng chiếc hộp nhỏ xếp chồng lên nhau, những chiếc hộp đó hình chữ nhật.

Bà dì nhìn rất lâu nhưng nhìn thế nào cũng không hiểu được, liền hỏi ông dượng, sao lại vẽ mấy cái hộp nhỏ này, nó có ý nghĩa gì?

Khi đang nói lại thấy cơ thể ông dượng dần trở nên trong suốt, cuối cùng tan biến dần đi.

Bà dì sốt rột vội chạy lên kéo ông dượng lại, nhưng khi vừa vùng tới, liền bộp một tiếng, từ trên giường tỉnh dậy.

Bà dì mở mắt ra, thấy bên ngoài trời đã lạnh rồi, bà thở dài một tiếng, nước mắt không ngừng rơi.

Suy đi nghĩ lại, bất kể thế nào, cuộc sống vẫn tiếp diễn, bà liền đứng lên lê bước ra khỏi giường.

Ai mà ngờ, vừa nhìn xuống đất, bà lập tức choáng váng.

Trên nền đất cứng dưới giường, không biết ai đã dùng thứ gì đó sắc nhọn vẽ lên mấy hoa văn, bà cẩn thận xem kỹ lại thấy đó chính là hình mấy chiếc hộp ông cụ vẽ khi tối, bà đếm một lượt, tổng cộng có 13 cái.

Bà cẩn thận xem rất lâu, thấy mấy chiếc hộp đó sắc nét rõ ràng, trước rộng sau hẹp, nhìn không ra rốt cuộc là cái gì, nhưng quả thực là vừa mới được vẽ ra!

Trời ạ!

Ông cụ hoàn hồn rồi, hơn nữa còn báo mộng cho bà, còn để lại dưới chân bà mấy hình vẽ kỳ quái nữa!

Đây là ý gì chứ?!

May thay thầy phong thủy vẫn chưa đi khỏi, ông vẫn ở lại xem móng nhà cho một số dân làng khác, khi cha tôi chạy đến tìm đã kể lại chuyện này cho ông ấy nghe, vừa nghe xong lông mày ông nhíu chặt lại.

Ông ấy hỏi: “Bà cụ thực sự nhìn thấy thứ đó trong mơ?”

Cha tôi nghĩ rằng ông đang hỏi về ông dượng, lập tức gật đầu: “Đúng, dì nói dì đã nhìn thấy dượng, dượng báo mộng cho dì, hơn nữa cả người dượng toàn là lông, tay cũng bị biến dạng!”

Thầy phong thủy thô lỗ ngắt lời cha tôi: “Cái tôi muốn hỏi là bà cụ thật sự nhìn thấy hoa văn kia sao? Vậy rốt cuộc là hoa văn gì?”

Cha tôi nhớ lại: “Dì nói, hoa văn đó mặt trước rộng mặt sau hẹp, cụ thể là thứ gì thì không nói rõ được.”

Thầy phong thủy gật đầu: “Vậy mấy hoa văn đó vẫn còn chứ?”

Cha tôi nói: “Còn, vẫn còn!”

Thầy phong thủy vội vàng bước đi: “Nhanh lên! Chúng ta nhanh đến đó xem thử!”

Cha tôi vội chạy theo ông ấy, nhìn sắc mặt ông không đúng lắm, liền dè dặt hỏi: "Đại sư, hoa văn trong mộng rốt cuộc có ý gì?"

Thầy phong thủy dừng lại một chút, chậm rãi nói: "Thứ đó mặt trước rộng mặt sau hẹp, chắc hẳn là quan tài, mười ba quan tài!"

Cha tôi sững người, có ai nằm mơ thấy quan tài, mở mắt ra lại thấy quan tài vẽ dưới chân mà không sợ chết khiếp chứ?!

Hơn nữa, không phải là một hay hai cái, mà tận mười ba cái quan tài, điều này có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ nói có mười ba người sắp chết sao?!

Cha tôi vội hỏi thầy phong thủy, thầy phong thủy lại bực mình xua tay, tiếp tục đi thẳng về trước, không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của ông.

Rất nhanh đã đến nhà bà dì, tôi cũng muốn xem náo nhiệt, nhưng bị cha tôi tóm lấy, bảo tôi lập tức đi gọi bà dì đến.

Tôi chạy như bay về nhà, vội vàng gọi bà dì qua, bà dì mở cửa mời thầy phong thủy vào xem hình vẽ quan tài dưới đất.

Khi đó tôi rất lớn gan, liền chui xuống gầm giường xem cùng mọi người, quả nhiên dưới giường giống như có người dùng đinh sắt rạch mấy đường, cẩn thận nhìn kỹ sẽ thấy những đường vẽ đó tuy thô ráp nhưng rất ngay ngắn và có lực, thật sự rất giống hình quan tài.

Nhớ tới lời bà dì kể về giấc mơ, cộng với việc tôi nhìn thấy ông dượng trong quan tài đã biến thành chim, dù đang giữa ban ngày nhưng toàn thân tôi cũng toát mồ hôi lạnh, tôi thực sự tin rằng ông dượng đã biến thành một con chim, buổi tối đến tìm bà dì.

Nhưng tôi không dám nói cảm giác này với người khác.

Thầy phong thủy cúi người, cẩn thận nhìn những đường vẽ đó, đột nhiên ông đứng thẳng dậy, lập tức dẫn mọi người nhanh chóng đi ra khỏi đó.

Đi đến cửa, ông trầm mặc rất lâu, cuối cùng nói một câu, giọng điệu nghiêm túc đến mức khiến chúng tôi không thể không tin, thật sự đã đến thời khắc vô cùng nguy hiểm.

Ông chắp tay lại, nói: “Mọi người, thành thật mà nói, bây giờ chuyện này quả thực rất nan giải, có thể nói cả đời tôi chưa từng gặp qua chuyện nào kỳ quái như vậy. Đối với chuyện này, tôi cũng không dám nói rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì, nhưng tôi có thể chắc chắn một điều, chính là thứ này nhất định sẽ giết người.”

Nghe thấy vậy, cha tôi liền hỏi một câu: “Đại sư, làm sao để giải quyết chuyện này?”

Thầy phong thủy bất đắc dĩ lắc đầu: “Chỉ cần thứ này xuất hiện, nhất định sẽ giết người, không có cách nào hóa giải.”

Khi đó em họ tôi vẫn còn sống, cậu ta là người không sợ trời, không sợ đất, lúc đó thấy sắc mặt mọi người đều nghiêm trọng, cậu ta thản nhiên nói: “Muốn mạng người à? Cần bao nhiêu cái mạng?”

Thầy phong thủy nghiêm túc nói: “Có bao nhiêu quan tài thì cần bấy nhiêu mạng người.”

Dưới đất có tổng cộng 13 quan tài, vậy chính là cần 13 mạng người rồi.

Lúc này, Thầy phong thủy tiếp tục nói: “Thứ đó thực sự muốn giết người, nhưng cũng không phải không có cách phá giải, mọi người chỉ cần làm theo lời tôi nói, thì sẽ không sao nữa.”

Lúc này, ông ấy đầy giễu cợt nhìn em họ, lại thành thực nói: “Cậu bé này, bây giờ cậu nhất định phải nghe kỹ lời tôi nói, thứ này thực sự sẽ giết người.”

Em họ dửng dưng gật đầu, ý bảo ông ấy nói tiếp đi.

Thầy phong thủy tiếp tục nói: “Bắt đầu từ bây giờ, bất luận thế nào cũng không được cho bất kỳ ai vào trong sân, bất kể là người thân hay người lạ đều không được phép vào. Dù cho trời sập xuống, cũng phải đợi qua 7 ngày mới có thể bước vào.

Mọi người gật đầu, nghĩ cũng chỉ có 7 ngày, cùng lắm thì để bà dì ở nhà chúng tôi 7 ngày, cũng không phải chuyện gì to tát.

Bà dì có chút gấp gáp hỏi: “Vậy mấy con gà tôi nuôi trong sân phải làm sao? Tôi có thể thả chúng ra rồi mang theo không?”

Thầy phong thủy lắc đầu: “Kể từ bây giờ, dù trong sân có cháy, cũng không được vào.”

Bà dì gấp gáp: “Vậy không phải mấy con gà sẽ đói chết sao?”

Thầy phong thủy cười khổ: “Bà à, mấy con gà đó chắc chắn không thể sống nổi qua đêm nay, còn có thể đợi bị chết đói sao?”

Bà dì muốn cãi lại, nhưng đã được mẹ tôi khuyên ngăn, nói người cũng mất rồi, chỉ là mấy con gà thôi mà, bỏ đi, bỏ đi!

Thầy phong thủy lại nói: “Điều thứ hai chính là, trong vòng 7 ngày, cửa lớn của tất cả các phòng trong sân đều phải mở ra.”

Câu này vừa nói ra, em họ tôi sợ thiên hạ không loạn liền lập tức bùng nổ luôn, hét lớn: “Mở cửa?! Ông nói nghe hay thật đấy! Mở toàn bộ cửa cả ngày lẫn đêm, nếu mất đồ thì ai chịu trách nhiệm? Ông nói thật đi, là tự ông bịa chuyện đúng không, sao tôi nhìn thế nào cũng không thấy giống quan tài! Ông thú thật đi, có phải ông muốn ban đêm vào nhà ăn trộm thứ gì phải không?!”

Thầy phong thủy cũng không phản bác, chỉ nhàn nhạt nói: “Tôi chỉ có thể nói với mọi người đến đây thôi, bản tính không đổi, mạng không thể đổi, sống chết có số, đều do mình tạo ra. Nếu mọi người tin tôi, hãy nghe lời tôi nói, nếu không tin, vậy xin mời cao nhân khác đến!”

Nói xong, ông chắp tay, xoay người rời đi.

Cha tôi lập tức chạy lên ngăn ông ấy lại, nói trẻ con không hiểu chuyện, ăn nói xằng bậy, đại sư ngàn vạn lần đừng tức giận!

Thầy phong thủy thở dài, nói: “Trong thế giới linh hồn, tự đã có số, là cái gì thì chính là cái đó, số mệnh cuối cùng cũng không thể đổi.”

Nhưng ông lại do dự một lúc, vẫn không bỏ đi, mà còn sai người đốt một đống củi trước cửa rồi thu tro về, ông tự cầm nắm tro củi trong tay đi đến trước mỗi cửa rắc xuống một lớp tro, sau đó mở cửa tất cả các phòng ra, cuối cùng lùa mấy con gà mái trong sân ra ngoài rồi rời đi.

Trước khi đi, ông nói: “Nếu như trong vòng 7 ngày, không có ai đi vào, thì hãy đến tìm tôi. Còn nếu trong vòng 7 ngày, có người vào nhà, thì đã hết cách, cũng đừng đến tìm tôi làm gì, có tìm cũng không có tác dụng gì.”

Mọi người nghe ông nói nghiêm túc như vậy, cũng không dám nói gì, chỉ cố hết sức căn dặn, thà tin là có, còn hơn không tin, bất luận thế nào, tuyệt đối cũng không được vào nhà, có gì đợi sau 7 ngày hẵng nói!

Nhưng dù nói vậy, trong sân không đóng cửa, thật sự cũng không thể yên tâm.

Nói khó nghe thì căn nhà nghèo này cũng không đáng bao tiền, nhưng nếu nửa đêm có trộm lẻn vào, chẳng phải lệnh cấm 7 ngày sẽ bị phá vỡ sao?

Nghĩ đi nghĩ lại, mọi người đã tìm được một cách.

Trước nhà bà dì có một cây hòe lớn, cây hòe này cành lá rậm rạp, phát triển rất tốt, vào mùa hè, có người sẽ dựng mái che trên cây, có lúc sẽ ngủ vào ban đêm ở đó.

Lúc này, vừa hay là giữa hè, gió thổi rười rượi, ở trên cây ban đêm vừa mát vừa thoải mái, mỗi ngày đều cử mấy người ở trên cây canh giữ cửa lớn, đảm bảo không ai được bước vào, vậy thì mọi chuyện sẽ không có vấn đề nữa.

Biện pháp này vừa nói ra, mọi người đều giơ hai tay tán đồng, đặc biệt là đám trẻ chúng tôi, cực kỳ phấn khích.

Nhưng cha tôi rất thận trọng, ông sợ nếu xảy ra chuyện, đám nhỏ sẽ không xử lý được, nên khăng khăng muốn cùng chú tôi canh đêm.

Cứ như vậy, hai người ngồi xổm trên cây hòe canh giữ, lúc đầu còn lo lắng sợ hãi, cả ngủ cũng không dám, kết quả cả đêm đều yên tĩnh, không xảy ra chuyện gì cả.

Cha tôi vẫn không yên tâm, mới sáng sớm đã ló đầu từ ngoài cửa vào nhìn đống tro củi.

Vì theo tương truyền ở chỗ tôi, khi linh hồn người chết quay về thăm nơi mình ở, có khi sẽ để lại dấu chân trên đống tro tàn.

Nhưng cha tôi nhìn hồi lâu, chỉ thấy đống tro tàn vẫn bằng phẳng, không có chút vấn đề nào.

Cứ như vậy, liên tiếp năm, sáu đêm liền, đừng nói là vong hồn, ngay cả một con chuột cũng không có.

Dần đà chú tôi không chịu nổi nữa. Lúc mới đầu ở trên cây rất thoải mái, nhưng sau một thời gian, cả người cuộn trong đó, không thể ngủ ngon được, hôm sau thức dậy ê ẩm hết cả người, sau đó cả đầu cũng bị nhức do bị gió thổi vào.

Chú sống chết gì cũng không muốn trông, nói thứ này vốn dĩ không cần trông chừng, thậm chí cả côn trùng cũng không thể bay vào, mọi người đều không cần trông chừng, nhanh về nhà tắm rửa nghỉ ngơi đi, lão già đó rõ ràng đang lừa người!

Thực ra cha tôi cũng không chịu nổi nữa, nhưng ngại mở lời trước, nghe thấy câu này, cũng thuận nước đẩy thuyền, nói rằng chuyện này cũng không phải vấn đề gì lớn, không bằng cứ để mấy đứa trẻ ở lại thử xem!

Khi nghe ông nói vậy, đám nhóc chúng tôi đã nhảy cẫng lên vui mừng, chỉ cần nghĩ đến việc buổi tối có thể ở trên cây, còn canh giữ nhà ma, đã thấy vô cùng phấn khích rồi!

Cuối cùng, cha bảo tôi cùng hai em họ, ba người cùng nhau ở lại canh giữ ban đêm, một trong số đó chính là thằng nhóc hỗn đản không sợ trời không sợ đất.

Trời còn chưa tối, chúng tôi đã lập tức trèo lên cây, mỗi đứa tự chiếm giữ một chỗ, vì đây là lần đầu tiên canh giữ nhà ma, chúng tôi đều có chút kích động, tên em họ hỗn đản còn cầm theo một cây rìu, nói phòng khi xảy ra chuyện còn có thể liều mạng!

Ba người giống như khỉ con vậy, căng cả hai mắt ra nhìn, đứa nào cũng nhìn chằm chằm vào trong nhà, hận không thể lập tức nhảy vào bắt cương thi, hoặc nếu có một tên trộm không có mắt bị chúng ta bắt ngay tại chỗ, điều đó sẽ vô cùng oai phong!

Không dễ gì chịu được đến nửa đêm, trong làng yên tĩnh không một tiếng chó sủa, chúng tôi dần mất đi tinh thần chiến đấu rồi chìm sâu vào giấc ngủ.

Đúng lúc này, đột nhiên có người đẩy tôi, nói: “Tỉnh! Tỉnh! Có chuyện rồi!”

Tôi hoang mang giật mình dậy, nhìn thấy người đẩy tôi chính là tên em họ hỗn đản kia.

Tôi vẫn hoang mang hỏi: “Có… có chuyện gì!”

Cậu ta hưng phấn nói: “Vừa rồi, hình như có thứ gì đó đi vào rồi!”

Tôi vẫn chưa hiểu rõ tình hình, nói: “Cái gì? Đi vào đâu?”

Tên hỗn đản nói: “Mẹ kiếp, là trộm! Chúng đi vào nhà bà dì rồi!”

“Hả?!” Tôi đột nhiên bừng tỉnh, nói “Vậy mau la lên, bảo chúng nhanh đi ra ngoài!”

Em họ lại cười gian nhìn tôi: “Gọi chúng làm gì? Vừa hay để chúng đi vào thử, xem bên trong rốt cuộc là ai cố tình giả thần giả quỷ!”

Nghe cậu ta nói thế, tôi cũng không kiềm được, liền nằm sấp dưới cây nhìn thử.

Đêm đó ánh trăng mờ ảo, giống như mang theo chút màu máu, bây giờ nghĩ lại, đó hẳn là một điềm xấu.

Nhưng khi đó chúng tôi trẻ người non dạ, không ai nghĩ nhiều, nhìn thấy bên dưới quả nhiên có một bóng đen, giấu đầu hở đuôi, lén la lén lút đi vào trong nhà.

Ánh trăng mờ mờ, không thể nhìn rõ được người, chỉ có nhìn đại khái.

Điệu bộ của tên trộm đó vô cùng kỳ lạ, cổ rụt, lưng khòm, mông chu ra, trông giống như một con gà mái già.

Em họ nhỏ giọng mắng: “Mẹ kiếp, trên đầu còn quấn vải, sợ bị người ta nhìn ra, đoán chừng chính là tên đạo sĩ chết tiệt kia rồi!”

Tôi nhìn thật kỹ, thấy trên đầu người đó quả thật quấn một mảnh vải đỏ, dáng vẻ lấm la lấm lét, quả thật không giống người tốt.

Em họ hỗn đản phấn khích, từ trên cây trượt xuống: “Đi, chúng ta đi dọa hắn!”

Tôi quay đầu lại nhìn, cậu em họ khác vẫn còn đang ngủ, ngáy to muốn rung chuyển trời đất, nghĩ lại thấy cậu em họ này thật ngốc, vẫn là không nên gọi cậu ta, đến lúc khẩn cấp lại vướng chân.

Tuy cây hòe không cao, nhưng từ trên leo xuống cũng có chút phiền phức, tôi ôm thân cây, từ từ trượt xuống, trượt được một nửa thì nghe tiếng em họ gọi: “Nhanh, nhanh lên!”

Tôi giật thót, trực tiếp nhảy từ trên cây xuống, suýt chút nữa là ngã gãy chân.

Em họ hỗn đản thấy tôi rề rà không đi, lập tức mắng một tiếng, nói bản thân sẽ xông vào trước.

Tôi sợ một mình cậu ta đánh không lại tên trộm, liền khập khiễng chạy theo, còn chưa đến trước cửa, đã nghe thấy bên trong đột nhiên truyền tới tiếng hét đau xé ruột gan.

Tiếng hét đó vô cùng hung tợn, giống như có người gặp phải quỷ đói ở âm phủ vậy, tiếng hét hoàn toàn là bản năng, âm thanh vừa sắc vừa vang, giống như có người bất ngờ đâm bạn một nhát, sau đó từ từ xoay cán dao, đau thấu tâm can không thể chịu nổi, sau đó liều mạng hét lên.

Trong đêm khuya tĩnh mịch đó, tôi bị tiếng hét dọa cho sợ hãi.

Tiếng hét không những bi thảm mà còn rất kỳ quái, nghe giống như tiếng hét của người, nhưng lại càng giống như hàng vạn quỷ đói đang khóc lóc vậy!

Tôi thừa nhận, trong khoảnh khắc đó, tôi thực sự hoảng sợ, đến mức cả người run lên bần bật, mồ hôi lạnh chảy như mưa, khi đó đừng nói là chạy, cả người tôi đều bị dọa sợ đến phát ngốc, hai chân mềm nhũn không thể nhấc nổi, chứ đừng nói đến chạy.

Em họ hỗn đản vẫn đang la hét, tôi tuyệt vọng bịt tai lại, nhưng âm thanh đó dường như xuyên qua màng nhĩ, truyền đến não tôi, tôi đau đớn run rẩy cả người, cuối cùng lăn lộn trên mặt đất, suýt nữa là đau đến ngất đi.

Lúc này, đột nhiên có người kéo lấy tôi từ phía sau —

[Còn tiếp...]

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi