Diễn Đàn Thần Tài
Thông báo
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!
🏆 Chúc mừng nhung1989 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 180.000Xu! 🏆 Chúc mừng messiarg đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 1.340.000Xu! 🏆 Chúc mừng trale123 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 220.000Xu! 🏆 Chúc mừng maimai87 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 250.000Xu! 🏆 Chúc mừng nguyenkhang92 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 890.000Xu! 🏆 Chúc mừng hoanganh26 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 442.000Xu! 🏆 Chúc mừng hung1291 đã đổi thưởng thành công Chuyển khoản trị giá 225.000Xu!

Giải Mộng Đàn

Tâm linh - Truyện hay

?? Câu chuyện ma【Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P1】??

thuy22
[MOD] thuy22
1 năm trước Đã chỉnh sửa

Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)

Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P1

Chiêu Thông là cửa ngõ nối từ Vân Nam đến Tứ Xuyên và Quý Châu, cũng là điểm quan trọng ở phía Nam của con đường tơ lụa. Nơi này tập hợp vô vàn những câu chuyện kỳ quái, những người kỳ lạ, càng nhiều các giai thoại lạ lùng.

Câu chuyện này do một người bạn ở Chiêu Thông của tôi kể lại, chuyện xảy ra vào hai mươi năm trước, khi cậu ấy còn là một đứa bé đã tự mình trải nghiệm chuyện ma quái này.

Cậu ấy kể rằng, làng của họ được người ta gọi là làng cổ. Vì vào thời nhà Đường có một đại quan cùng người nhà và binh lính đến đây tránh nạn, về sau dần dần tạo thành ngôi làng này.

Địa hình ở đây rất kỳ quái, trên những ngọn núi cao trập trùng nối tiếp nhau đột nhiên lọt thỏm xuống một mảng, hình thành một ngôi làng nhỏ tự nhiên, gọi là làng Độc Long. Ngôi làng rất nhỏ, cũng chỉ hơn một trăm hộ dân, rất ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài, những chuyện kỳ lạ cũng tương đối nhiều.

Một tối nọ, khi tôi còn đang ngủ bỗng nghe bên ngoài truyền tới âm thanh huyên náo ầm ĩ, rất nhiều người cầm đuốc vội vàng chạy qua, nói rằng vị trưởng thôn già khi đi hái rau dại đã trượt chân ngã xuống núi chết rồi.

Tôi giật mình, lập tức ngồi dậy.

Vợ của trưởng thôn là em gái của bà nội tôi, tôi gọi là bà dì, hai nhà chúng tôi rất gần nhau, sao đột nhiên lại xảy ra chuyện thế này chứ?!

Tôi còn chưa xuống giường, đã nghe thấy tiếng cha tôi vội vội vàng vàng từ bên ngoài đi vào, ông ấy liền uống ngay một chén nước để bình tĩnh lại, sau đó thì thầm với mẹ tôi, nói rằng lúc nãy ông vừa mới ở đầu làng, nhìn thấy một nhóm người khiêng xác trưởng thôn vào, có một người trẻ tuổi vấp chân ngã xuống đất.

Ông ấy chạy đến đỡ, liền nhìn thấy trên đầu trưởng thôn có một cái lỗ máu to bằng nắm tay, não đều cạn khô giống như bị thứ gì đó cắn vậy.

Từ sau khi vị trưởng thôn già chết không rõ ràng, trong thôn bắt đầu xảy ra chuyện.

Chuyện kỳ quái thứ nhất xảy ra vào ngày thất đầu của vị trưởng thôn già.

Khi vị trưởng thôn già chết, cả ngôi làng đều loạn cả lên, mặc dù tôi vẫn còn nhỏ cũng được gọi qua giúp đỡ.

Từ khi trưởng thôn được đưa về nhà, con chó vàng già cứ xù lông lên, không ngừng nhìn ra cửa sủa ầm ĩ, giống như đang đe dọa thứ gì đó.

Có cụ già nói vị trưởng thôn là đột tử, mà đột tử không vào nhà được, sẽ bị chó già chặn lại, chúng ta mau đuổi con chó đi, để vị thôn trưởng vào đi.

Khung cảnh lúc đó rất kỳ dị, nhưng tôi lại không hề cảm thấy sợ hãi.

Ông dượng là người rất hòa nhã, dù gặp ai cũng mỉm cười, hơn nữa ông ấy còn vô cùng yêu thương tôi. Mặc dù bây giờ ông đã chết nhưng tôi cũng không cảm thấy ông ấy sẽ hại mình, nên liền an tâm ngồi ở đó, phụ giúp một chút chuyện.

*姨爷: Ông dượng, chồng của bà dì, trong truyện là vị trưởng thôn già.

Khi đó tôi chủ yếu là ôm con chó, ngồi canh giữ trong phòng của ông bà dì không để người khác đi vào, nghe nói đây gọi là Trấn Linh.

Suốt cả đêm, tôi ngồi trên chiếc ghế mây nhìn ra cửa lớn, ăn uống tiểu tiện gì cũng không được rời khỏi ghế, bên dưới ghế còn đặt một cái bô để tôi đi tiểu.

Sau này tôi mới biết, thực ra khi đó sắp xếp cho tôi và con chó ngồi canh giữ ở cửa không phải để ngăn không cho người khác vào, mà là ngăn không cho hồn ma của ông dượng vào.

Theo như người lớn nói, ông dượng chết bất đắc kỳ tử, lại ở bên bà dì nhiều năm như vậy, sẽ không tránh khỏi hồn ma này tâm lý biến thái, hoặc tâm trạng mất cân bằng, hoặc lưu luyến, muốn mang người thân yêu đi cùng.

Cho nên tôi và con chó canh ở cửa, thực ra không phải ngăn người khác mà là ngăn ông dượng.

Nhưng khi đó tôi hoàn toàn không biết chuyện này, cũng không sợ hãi, chỉ ngồi trên ghế mây mơ mơ màng màng chịu đựng cả đêm.

Hôm sau khi tỉnh dậy, bà dì túc trực bên quan tài cả đêm cũng không chịu nổi nữa, muốn vào phòng nghỉ ngơi, mẹ tôi và mọi người dìu bà về, tôi len lén nhìn qua, mắt bà dì khóc sưng lên như quả đào, đau lòng đến mức không thể đi lại được.

Không ngờ được sau khi họ vào phòng, bà dì liền khựng lại, chỉ tay vào chiếc bàn trang điểm kiểu cũ, run rẩy nói: “Ai, ai đã đặt chậu nước nóng ở đây?”

Vài người gấp gáp giữ lấy tôi, liên tục hỏi, vừa mới đổ nước vào sao?! Chậu nước đó là ai đổ vào?!

Tôi lắp bắp nói: “Không có ai hết! Con ở đây suốt từ tối qua tới giờ không có rời đi, cả một con ruồi cũng không có bay vào!”

Nhất thời tất cả đều sững người, ai nấy nhìn nhau, không biết phải nói gì.

Tôi còn chưa kịp hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đã nghe thấy bà dì khóc lớn, nói là ông ấy, là ông ấy, là hồn ma của ông ấy, ông ấy quay lại rồi!

Sau đó tôi mới biết, ông bà dì vô cùng yêu thương nhau, đừng thấy ông dượng là trưởng thôn bình thường lo hết chuyện lớn nhỏ, nhưng tình cảm mỗi ngày đều không lay chuyển, chính là mang nước rửa chân và rửa mặt cho bà dì. Nước rửa chân thì đặt cạnh giường, nước rửa mặt thì đặt trên bàn trang điểm.

Nghe nói năm đó khi hai người kết hôn, bà dì đã trêu ông dượng, nói ông phải mang nước rửa chân và rửa mặt cho bà cả đời, ai ngờ ông dượng tưởng thật nên đã làm điều này cả đời.

Chậu nước nóng kia chính là ông dượng mang đến cho bà dì rửa mặt, được đặt ở chỗ thường dùng.

Mấy người phụ nữ ở đó cũng rơi nước mắt, muốn gả phải gả cho người như vậy, có lương tâm, người cũng đi rồi nhưng vẫn nhớ lời hứa khi kết hôn.

Nhưng không ai ngờ được, sau đó đã xảy ra rất nhiều chuyện kinh khủng.

Khi đó, bà dì của tôi vẫn đang khóc lóc om sòm, nói ông dượng nhất định là không nỡ bỏ bà, nên mới quay về nhìn bà, bà ấy không thể chịu nổi nữa, dù sao bà ấy cũng sẽ sớm chết thôi, không bằng đi nhanh một chút!

Bà ấy bắt đầu phát điên lên, lúc thì đòi treo cổ, lúc thì đòi tuyệt thực, bất luận thế nào cũng muốn đi theo ông dượng.

Cực chẳng đã, mọi người đành phải trói bà ấy vào ghế mây, nhờ mấy bà cô trông chừng, còn những người khác thì ra ngoài tìm cách.

Sau đó có người đề nghị, bà dì có thể đã bị trúng tà, nói không chừng còn bị ma ám, mọi người nên ra ngoài làng tìm cao nhân đến thu phục ác ma này mới được.

Sau khi bàn tính kỹ lưỡng, mọi người liền góp ít tiền, tìm thêm mấy người trẻ tuổi, để một ông lão cẩn trọng dẫn dắt, nhanh chóng ra ngoài thôn tìm cao nhân.

Đến chiều mấy người đó liền quay lại, nói chuyện này cũng thật trùng hợp, bọn họ vừa rời thôn, đi xung quanh hỏi thăm về cao nhân, không ngờ là vị cao nhân đó lại đang làm pháp sự ở làng bên cạnh.

Họ đợi vị cao nhân đó hoàn thành xong pháp sự, liền làm mọi cách van xin, cuối cùng vị cao nhân đó cũng đồng ý yêu cầu của họ, nhận lời đến làng xem thử.

Vị cao nhân đó cầm theo một cái la bàn bằng đồng, theo sau là một người trẻ tuổi, đi đến nhà ông bà dì xem xét. Trên lưng người trẻ tuổi đeo một bọc vải màu vàng quả hạnh, bên trong bọc một thanh kiếm gỗ đào, đồng tiền cổ, chu sa và giấy bùa, trông giống như thế ngoại cao nhân.

Thầy phong thủy đó lấy la bàn bằng đồng ra, bước theo dáng bàn chân hướng ra ngoài, đi tới đi lui một hồi, cuối cùng đi tới cây cổ thụ trong sân, ngẩng đầu lên nhìn, chân mày càng lúc càng nhíu chặt lại.

Mọi người có chút khẩn trương, không dám thở mạnh, sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Thầy phong thủy đứng dưới gốc cây bấm ngón tay, liên tục lắc đầu, cuối cùng nói rằng cây đại thụ và căn nhà cổ này không đúng, xét theo phong thủy, đây là trận Thạch Lâm Tỏa Long, rồng bơi chỗ nước cạn là Khốn, rồng khóa rừng đá là Tử, hơn nữa ở đây lại có người vừa mới chết, âm khí xung thiên, tuyệt đối không thể có người sống!

*Thạch Lâm Tỏa Long: Rừng đá khóa rồng.

Nghe thấy lời này, thoạt đầu ai cũng có chút sợ hãi, vội hỏi ông ấy phải làm sao?

Thầy Phong Thủy nói vô cùng nghiêm túc, phẩy tay bảo bà dì lập tức chuyển đi, đi ngay tối nay, đi ngay bây giờ, càng sớm càng tốt! Nếu không ai còn ở đây đều phải chết!

Mọi người nghe thấy ông ấy nói nghiêm trọng như vậy, nào dám để bà dì ở lại nữa, ai nấy đều vô cùng gấp gáp, người thì thu dọn đồ đạc, người thì khuyên nhủ, người thì đỡ bà dì, khuyên bà dì lập tức rời khỏi đây.

Ai ngờ bà dì lại nhất quyết không chịu đi, khóc đến chết đi sống lại, nói ông dượng đã đi rồi, chỉ còn lại một mình bà, sống cũng không có ý nghĩa gì?! Không bằng đi cùng với ông ấy, trên đường xuống suối vàng cũng có bạn đồng hành!

Nghe bà nói vậy, mọi người liền lập tức khuyên bảo, nhưng càng khuyên nhủ bà càng khóc lớn hơn, cuối cùng khóc đến lạc giọng đi.

Nào ngờ vị cao nhân kia lắc đầu, nhẹ nhàng nói một câu liền khuyên được bà.

Câu nói đó rất bình thường, lại khiến những người có mặt tại đó sợ hãi lùi lại.

Ông nói, lão phu nhân, bà nghe tôi nói, chỉ sợ kẻ đến lần này, không phải chồng của bà.

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Bà dì cũng sững người, cẩn thận nghĩ kỹ câu nói, rồi mò mẫm đứng dậy, mở to mắt nhìn vị cao nhân, lắp bắp hỏi: "Đại sư, nếu không phải người trong nhà đến, vậy có thể là ai?"

Mọi người cũng thầm than trong lòng, không phải người trong nhà, chẳng lẽ… là cô hồn dã quỷ bên ngoài sao?

Nhưng thầy phong thủy lại nheo mắt lại rồi nhắm mắt dưỡng thần, không trả lời.

Có người hiểu chuyện liền giữ bà dì lại, nói những chuyện thế này không dễ nói rõ được, chỉ có thể làm đến cùng, hoặc nghe lời cao nhân nói, lập tức rời khỏi đây.

Bà dì vẫn còn chút do dự, nói đây rõ ràng là chồng tôi, nếu không làm sao có thể biết mà mang chậu rửa mặt đến? Các người có phải đang cố ý tìm người đến lừa tôi không?

Cuối cùng cha tôi đi lên trước, ghé sát tai bà dì nói nhỏ một câu: “Dì à, cháu đoán là chuyện này tám phần là có vấn đề, dì có nhớ không, lúc đưa dượng về nhà, con chó già cứ sủa điên lên?”

Bà dì suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy có lý, nên để cho mọi người giúp đỡ thu dọn đồ đạc chuyển ra ngoài.

Đều nói chó khôn bảo vệ nhà, con chó già này đã nuôi được bảy tám năm, từ trước đến nay chưa xảy ra chuyện gì, đặc biệt là khi gặp ông dượng, nó sẽ vừa vẫy đuôi, vừa lăn lộn trên sàn, yêu thương không hết, sao đột nhiên lại sủa ầm ĩ như vậy?

Khi đó tôi ở một bên lắng nghe, cảm thấy trong lời nói của cha tôi rõ ràng có sơ hở.

Lúc ông dượng được khiêng vào nhà, con chó già đã sủa như phát điên, sủa không ngừng, nên chỉ có thể cưỡng chế mang nó đi khỏi.

Nhưng đêm đó khi tôi và nó canh giữ, cả một đêm dài đằng đẵng, nó đều ngoan ngoãn nằm bên cạnh tôi, không sủa tiếng nào, vậy sao có thứ dơ bẩn vào phòng được chứ?

Chẳng lẽ lúc ông dượng được mang vào nhà, thứ được khiêng vào không phải ông dượng mà là ác ma sao? Vì con chó muốn bảo vệ nhà nên mới sủa lên như điên vậy.

Hơn nữa vào đêm chúng tôi canh giữ, là ông dượng ra vào nên con chó già mới không sủa sao?

Chuyện này nghẹn trong cổ họng tôi, cực kỳ khó chịu, rất nhiều lần muốn nói ra.

Nhưng cha tôi và những người khác đều tỏ ra nghiêm túc, cố gắng hết sức để thuyết phục bà dì, nên đến cuối cùng tôi cũng không dám nói với họ.

Cuối cùng, bà dì cũng không cự tuyệt được lời khuyên của chúng tôi, thu dọn một số đồ đơn giản rồi chuyển đến nhà chúng tôi ở.

Thầy phong thủy hỏi sinh thần bát tự của ông dượng, ông bấm ngón tay rồi đi vòng quanh làng một hồi, dùng la bàn tìm vị trí, rất nhanh đã tìm thấy một nghĩa trang.

Nhưng ông ấy lại nói tình huống của ông dượng tương đối đặc biệt, tốt nhất đừng đợi đến 3 ngày, sang ngày thứ 2 lập tức đem chôn đi.

Rốt cuộc vì sao tình huống của ông dượng lại đặc biệt, đặc biệt ở đâu, ông ấy cũng không nói.

Mặc dù mọi người cảm thấy sự việc này có chút bất thường, nhưng nghĩ đến mấy ngày nay phát sinh chuyện kỳ ​​quái, cũng quyết định nghe theo lời khuyên của cao nhân, mặc kệ tục lệ xưa, chỉ cần để di hài ở nhà thêm một ngày, lập tức sẽ mang đi chôn.

Vì thời gian gấp rút nên mọi người nhanh chóng phân chia công việc, sắp xếp linh đường cả đêm, đặt tiệc cơ động ngoài sân, người trong thôn đều đến, mọi người quây quần bên nhau, khi nhắc đến chuyện của ông dượng trước kia, đều không kiềm được mà rơi nước mắt.

*Tiệc cơ động: Ai đến trước thì ăn trước, không chờ đủ người

Để bà dì ở nhà một mình sợ sẽ xảy ra chuyện, nên sau khi ăn xong mọi người đều không về, mà ở bên cạnh trò chuyện cùng bà suốt cả đêm, đợi đến hôm sau mang người đi chôn cất xong lại tính.

Nào ngờ, còn chưa đến nửa đêm, đã xảy ra chuyện kỳ quái.

Để nói rõ chuyện này, tôi phải kể chi tiết về phong tục ở chỗ chúng tôi.

Linh đường được đặt ở bên ngoài dùng ván gỗ làm thành một linh sàng (giường tang), ông dượng nằm bên trên, bên dưới đặt hỉ quan, chính là quan tài.

Dựa theo tục lệ của chúng tôi, người chết phải nằm trên linh sàng một đêm, sáng hôm sau mới đặt vào quan tài, tay trái cầm một miếng lương khô, tay phải đặt một cây gậy đánh chó, miếng lương khô bên trái, cây gậy gỗ bên phải, là dùng để đối phó với những con chó hung ác cản đường đi đến suối vàng.

Ngoài ra, trong quan tài còn có một đồng tiền cổ, đến thời gian đã định sẽ ấn xuống dưới lưỡi người chết, gọi là "áp khẩu tiền", để đề phòng xác chết vùng dậy (trước khi liệm), nghe nói vào thời cổ đại dùng để đối phó cương thi rất hiệu nghiệm.

Phía trước linh đường, có một bàn vuông nhỏ, đặt một ngọn đèn trường minh, còn có vài vật cống như cơm, bánh quẩy, cải thảo tươi, còn có một chậu đất, chậu đất này được dùng để đốt giấy tiền.

Phía sau bàn vuông nhỏ, dựng một lều tang, để mọi người đến cúng bái, bên trong có đặt tiệc cơ động, mọi người ngồi bên dưới ăn uống, đoàn kịch sẽ biểu diễn tấu sáo và trống bên cạnh, vô cùng náo nhiệt.

Cứ như vậy, mọi người ăn cơm, uống trà, trò chuyện đến tận nửa đêm.

Vốn nghĩ là chỉ cần thức trắng đêm nay, sau đó khiêng ông dượng đi chôn cất, cũng không uổng công ông vất vả cực khổ làm trưởng thôn nhiều năm nay.

Không ngờ được nửa đêm vẫn còn bình thường, nhưng đến một hai giờ sáng, mọi người dần mất đi tinh thần, giọng nói cũng ngày càng nhỏ hơn, rất nhiều người cố lắc đầu cho tỉnh nhưng từng người từng người một đều mơ màng, dường như có thể ngủ bất cứ lúc nào.

Lúc này, từ trên linh đường truyền đến một mùi cháy khét, có người ngọ nguậy cố ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, đột nhiên hét lên: “Cháy rồi! Cháy rồi!”

Vừa nghe đến cháy, mọi người đều giật mình tỉnh hẳn, ai cũng gấp gáp chạy lên, người thì tìm xô nước, người thì chạy ra ngoài, tất cả đều hoảng hốt kêu lên: “Cháy ở đâu? Cháy ở đâu?”

Mọi người mới chợt nhớ lại, bên dưới ngọn đèn có mùi cháy khét, nhưng bọn họ thật sự nhìn không ra rốt cuộc lửa cháy ở đâu?

Mọi người chia nhau ra tìm kiếm, mới phát hiện chậu đất trên linh đường, vốn dùng để đốt giấy tiền, bây giờ đã là nửa đêm, lửa sớm tàn từ lâu, nhưng bây giờ nó không những chưa được dập tắt mà còn đang cháy bừng lên.

Ngọn lửa này rất kỳ lạ, không chỉ cháy lên rất cao, mà màu sắc cũng không đúng.

Theo lẽ thường, ngọn lửa đều sẽ có màu đỏ rực rỡ, hoặc là màu trắng sáng.

Ngọn lửa trong chậu này ngược lại, nó có màu xanh u ám, nhìn không giống như một đốm lửa, mà giống như lửa ma ở nghĩa địa hoang vắng hơn.

Lúc này, cảm giác buồn ngủ của mọi người đã sớm tan biến, ai nấy đều dựng hết tóc gáy, ngay cả những người có tinh thần thép cũng thấy chuyện này không bình thường.

Bây giờ hơn nửa đêm rồi, sớm đã không có người đốt giấy tiền trong chậu, lửa sao có thể đột nhiên cháy cao như vậy được?!

Huống chi, cho dù có người vừa mới đốt tiền giấy thì lửa cũng chỉ cao chừng vài tấc, tuyệt đối không thể cháy thế này được?

Vậy rốt cuộc chuyện này là sao?

Mặc kệ chuyện là thế nào cũng phải nhanh chóng dập lửa trước, mọi người đều luống cuống, cố tìm thứ gì đó để dập lửa.

Không ngờ, ngọn lửa phựt lên mấy lần, bỗng nhiên lại biến đổi màu sắc, ngọn lửa trở nên rất lớn, cháy cao hơn một mét, bỗng chốc nhảy vụt lên trần nhà, ngọn lửa nhảy nhót xung quanh, giống như đi trên trần nhà, màu xanh rêu xanh lam u ám lập lòe, trong đêm tối đặc biệt rùng rợn.

Da đầu mọi người tê rần lên, cũng biết chuyện này hôm nay không thể là chuyện tốt được, đây rõ ràng chính là linh hồn xác chết vùng dậy, sắp có chuyện lớn xảy ra rồi.

Tất cả mọi người đều đứng ngây ra đó, ai cũng không dám động đậy, chỉ nhìn ngọn lửa ma trơi đó nhảy càng lúc càng cao, như muốn nuốt chửng cả căn phòng này.

Càng đáng sợ hơn là, rõ ràng xung quanh lửa đang cháy dữ dội, nhưng mọi người lại không hề cảm thấy nóng, mà lại có cảm giác lạnh thấu xương, như thể những ngọn lửa cháy hừng hựng đó không phải là lửa mà là những viên đá lạnh buốt.

Cuối cùng, có người khóc nấc kêu lên: “Nhanh đi gọi thầy phong thủy đến đây! Nếu không, tất cả chúng ta đều phải chết!”

Thầy phong thủy rất nhanh đã đến.

Lúc này, ông ấy không đi vào trong lều tang, mà lại đến sân sau, yên tĩnh uống trà.

Lúc thầy phong thủy nhìn âm trạch, nói cần phải nhận được sự chăm sóc tốt nhất, tâm trạng thoải mái, thì ông ấy mới cẩn thận tìm được một mồ mả tốt, con cháu hưng thịnh.

Ngộ nhỡ chăm sóc không tốt, ông ấy nảy sinh tâm địa hiểm độc, tùy tiện chỉ một phần mộ tuyệt hậu, vậy con cháu sau này chỉ có thể đợi tai họa đến mà chết dần.

Chuyện phong thủy này, không thể không tin, cũng không thể hoàn toàn tin.

Bạn thử nghĩ xem, người nào tin vào phong thủy nhất, quan lớn tài phiệt, minh tinh thượng lưu, những người này đều nắm giữ tài nguyên cao cấp nhất, nắm giữ những thông tin tuyệt mật mà người bình thường không biết, họ đều tin vào những chuyện này, tin rằng phong thủy vẫn có điểm đặc biệt của nó.

Hơn nữa thầy phong thủy đó, khi ấy đang ngồi uống trà ở hậu viện, cũng cảm thấy hôm nay gia đình này có chút không bình thường.

Ban sáng, ông đã đi xung quanh tìm hiểu địa hình, sau khi đi hết một vòng, trong lòng ông cũng đã có tính toán rồi.

Ngôi làng này trông rất đơn giản, thực sự không lớn.

Ngôi làng nhỏ này nằm bên trong một loạt các ngọn đồi, một bên là sông lớn, phía xa là dãy núi tuyết liền kề nhau, dưới chân là nước sông chảy xiết, trong phạm vi ngàn dặm, chỉ có độc nhất một khoảng không này, về mặt phong thủy, đây thực sự là một vùng đất bảo địa, được gọi là vùng đất Long Diên Phượng Minh.

Nghe đến cái tên này, ngay cả người không biết nhiều về Phong Thủy cũng rõ, nơi này nhất định là một vùng phong thủy bảo địa rất tốt.

Bạn nghĩ xem, Long Diên Phượng Minh nghĩa là gì?

Chính là vùng đất rồng phun nước bọt, phượng hoàng cất tiếng hót, phong thủy của nơi này có thể không tốt sao?

Nhưng ông ấy vẫn cứ cảm thấy nơi này có chút cổ quái, tâm trạng bất ổn, cho nên cả đêm không nghỉ ngơi mà ở lại đây cùng đồ đệ uống trà.

Từ khi bước vào ngôi làng này, thầy phong thủy luôn cảm thấy điều này, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy có gì đó không ổn.

Ông dứt khoát nhúng tay vào nước trà, dựa theo trí nhớ vẽ lại địa hình ngôi làng lên bàn, trong lúc vẽ, cuối cùng ông cũng nhìn thấy được vấn đề của nơi này.

Hóa ra, nơi này không phải là phong thủy bảo địa, mà là vùng tuyệt địa!

Vì sao lại nói vậy?

Hóa ra khi vẽ bản đồ địa hình, ông phát hiện ra những ngọn núi cao ở đây hình thành một con độc long, chạy từ đông sang tây, nuốt mây thổi sương, hơn nữa bên dưới có sông lớn chảy xiết, như rồng gặp nước, nuốt hết sông núi, vốn là một vùng đất vương khí hưng thịnh, nhưng lại bị người đời phá hoại.

Chuyện này nói ra rất phức tạp.

Đơn giản mà nói, chính là giống như việc có người đục một cái lỗ trên đầu rồng, tương đương với việc hoàn toàn tiêu diệt con cự long (rồng khổng lồ) đó.

Mà con cự long đó vốn do phong thủy bảo địa trời sinh tạo thành, lại đời đời bị phá hoại như vậy, trở thành một cục diện chết, biến thành một con rồng chết.

Con rồng chết đó tràn đầy oán khí, đặc biệt là chỗ sau đầu rồng, tập trung toàn bộ oán khí, nếu nơi này không xảy ra chuyện gì, mới thực sự là không bình thường đó!

Mọi người đoán đúng rồi, ngôi làng nhỏ này vừa vặn xây trên nơi chứa oán khí xung thiên chết người nhất.

Thầy phong thủy thầm sửng sốt, rốt cuộc là ai đã tạo ra không gian phong thủy này?

Nếu như muốn đục khoét ngọn núi lớn này, biến cự long thành rồng chết, vậy loại cục diện chết này hẳn cũng gặp không ít.

Đa số chuyện này đều do hoàng đế thời xưa ra lệnh vì muốn phá hủy long mạch ở những nơi khác, vì để giang sơn mãi trường tồn, cho nên đã phái rất nhiều cao nhân phong thủy tìm kiếm long mạch khắp nơi, sau đó tiến hành phá hủy nó.

Những nơi thế này, bình thường đều sẽ biến thành nơi khỉ ho cò gáy, theo thời gian vùng đất màu mỡ cũng biến thành hoang mạc, cuối cùng biến thành vùng đất chết.

Nhưng, ngôi làng nhỏ này lại khiến người ta cảm thấy rất kỳ quái.

Giống như... Giống như có người cố tình dời làng này đến đây, chỉ là để giữ phong thủy sát cục này vậy.

Người sống ở nơi oán khí ngất trời như vậy, theo bói toán mà nói, sẽ không sống quá ba đời, con cháu sau này toàn bộ đều chết hết, hoàn toàn tuyệt tự, những người chết do oán khí và phong thủy sát cục sẽ hòa lẫn vào nhau, khi đó vùng đất chết sẽ hoàn toàn biến thành hồ huyết long, bảo địa triệt để hóa thành tà địa.

Nhưng, nếu như theo cách nói này, thì ngôi làng lẽ ra đã sớm tuyệt hậu rồi, sao có thể tồn tại lâu như vậy được?

Càng nghĩ ông càng cảm thấy vô cùng lo sợ, càng không nhìn thấu được nơi này, không ngờ lại có một ngôi làng nhỏ ẩn sâu trong núi lớn như vậy, thế mà lại cất giấu nhiều bí ẩn đến thế.

Ông cũng cảm thấy có chút sợ hãi rồi, nghĩ bản thân đã xem phong thủy nhiều năm như vậy, sớm cũng nên nghỉ ngơi rồi, sau khi xong chuyện này, ông sẽ lập tức thoái ẩn tìm một vùng đất tốt, an hưởng tuổi già.

Trong lúc đang suy nghĩ, bỗng có một nhóm người kinh hãi tột độ chạy đến, hét lên: “Đại sư cứu mạng!”

[Còn tiếp...]

?? Câu chuyện ma【Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P1】??

?? Câu chuyện ma【Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P1】??

Xác Chết Vùng Dậy Ở Chiêu Thông - P1

Chiêu Thông là cửa ngõ nối từ Vân Nam đến Tứ Xuyên và Quý Châu, cũng là điểm quan trọng ở phía Nam của con đường tơ lụa. Nơi này tập hợp vô vàn những câu chuyện kỳ quái, những người kỳ lạ, càng nhiều các giai thoại lạ lùng.

Câu chuyện này do một người bạn ở Chiêu Thông của tôi kể lại, chuyện xảy ra vào hai mươi năm trước, khi cậu ấy còn là một đứa bé đã tự mình trải nghiệm chuyện ma quái này.

Cậu ấy kể rằng, làng của họ được người ta gọi là làng cổ. Vì vào thời nhà Đường có một đại quan cùng người nhà và binh lính đến đây tránh nạn, về sau dần dần tạo thành ngôi làng này.

Địa hình ở đây rất kỳ quái, trên những ngọn núi cao trập trùng nối tiếp nhau đột nhiên lọt thỏm xuống một mảng, hình thành một ngôi làng nhỏ tự nhiên, gọi là làng Độc Long. Ngôi làng rất nhỏ, cũng chỉ hơn một trăm hộ dân, rất ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài, những chuyện kỳ lạ cũng tương đối nhiều.

Một tối nọ, khi tôi còn đang ngủ bỗng nghe bên ngoài truyền tới âm thanh huyên náo ầm ĩ, rất nhiều người cầm đuốc vội vàng chạy qua, nói rằng vị trưởng thôn già khi đi hái rau dại đã trượt chân ngã xuống núi chết rồi.

Tôi giật mình, lập tức ngồi dậy.

Vợ của trưởng thôn là em gái của bà nội tôi, tôi gọi là bà dì, hai nhà chúng tôi rất gần nhau, sao đột nhiên lại xảy ra chuyện thế này chứ?!

Tôi còn chưa xuống giường, đã nghe thấy tiếng cha tôi vội vội vàng vàng từ bên ngoài đi vào, ông ấy liền uống ngay một chén nước để bình tĩnh lại, sau đó thì thầm với mẹ tôi, nói rằng lúc nãy ông vừa mới ở đầu làng, nhìn thấy một nhóm người khiêng xác trưởng thôn vào, có một người trẻ tuổi vấp chân ngã xuống đất.

Ông ấy chạy đến đỡ, liền nhìn thấy trên đầu trưởng thôn có một cái lỗ máu to bằng nắm tay, não đều cạn khô giống như bị thứ gì đó cắn vậy.

Từ sau khi vị trưởng thôn già chết không rõ ràng, trong thôn bắt đầu xảy ra chuyện.

Chuyện kỳ quái thứ nhất xảy ra vào ngày thất đầu của vị trưởng thôn già.

Khi vị trưởng thôn già chết, cả ngôi làng đều loạn cả lên, mặc dù tôi vẫn còn nhỏ cũng được gọi qua giúp đỡ.

Từ khi trưởng thôn được đưa về nhà, con chó vàng già cứ xù lông lên, không ngừng nhìn ra cửa sủa ầm ĩ, giống như đang đe dọa thứ gì đó.

Có cụ già nói vị trưởng thôn là đột tử, mà đột tử không vào nhà được, sẽ bị chó già chặn lại, chúng ta mau đuổi con chó đi, để vị thôn trưởng vào đi.

Khung cảnh lúc đó rất kỳ dị, nhưng tôi lại không hề cảm thấy sợ hãi.

Ông dượng là người rất hòa nhã, dù gặp ai cũng mỉm cười, hơn nữa ông ấy còn vô cùng yêu thương tôi. Mặc dù bây giờ ông đã chết nhưng tôi cũng không cảm thấy ông ấy sẽ hại mình, nên liền an tâm ngồi ở đó, phụ giúp một chút chuyện.

*姨爷: Ông dượng, chồng của bà dì, trong truyện là vị trưởng thôn già.

Khi đó tôi chủ yếu là ôm con chó, ngồi canh giữ trong phòng của ông bà dì không để người khác đi vào, nghe nói đây gọi là Trấn Linh.

Suốt cả đêm, tôi ngồi trên chiếc ghế mây nhìn ra cửa lớn, ăn uống tiểu tiện gì cũng không được rời khỏi ghế, bên dưới ghế còn đặt một cái bô để tôi đi tiểu.

Sau này tôi mới biết, thực ra khi đó sắp xếp cho tôi và con chó ngồi canh giữ ở cửa không phải để ngăn không cho người khác vào, mà là ngăn không cho hồn ma của ông dượng vào.

Theo như người lớn nói, ông dượng chết bất đắc kỳ tử, lại ở bên bà dì nhiều năm như vậy, sẽ không tránh khỏi hồn ma này tâm lý biến thái, hoặc tâm trạng mất cân bằng, hoặc lưu luyến, muốn mang người thân yêu đi cùng.

Cho nên tôi và con chó canh ở cửa, thực ra không phải ngăn người khác mà là ngăn ông dượng.

Nhưng khi đó tôi hoàn toàn không biết chuyện này, cũng không sợ hãi, chỉ ngồi trên ghế mây mơ mơ màng màng chịu đựng cả đêm.

Hôm sau khi tỉnh dậy, bà dì túc trực bên quan tài cả đêm cũng không chịu nổi nữa, muốn vào phòng nghỉ ngơi, mẹ tôi và mọi người dìu bà về, tôi len lén nhìn qua, mắt bà dì khóc sưng lên như quả đào, đau lòng đến mức không thể đi lại được.

Không ngờ được sau khi họ vào phòng, bà dì liền khựng lại, chỉ tay vào chiếc bàn trang điểm kiểu cũ, run rẩy nói: “Ai, ai đã đặt chậu nước nóng ở đây?”

Vài người gấp gáp giữ lấy tôi, liên tục hỏi, vừa mới đổ nước vào sao?! Chậu nước đó là ai đổ vào?!

Tôi lắp bắp nói: “Không có ai hết! Con ở đây suốt từ tối qua tới giờ không có rời đi, cả một con ruồi cũng không có bay vào!”

Nhất thời tất cả đều sững người, ai nấy nhìn nhau, không biết phải nói gì.

Tôi còn chưa kịp hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đã nghe thấy bà dì khóc lớn, nói là ông ấy, là ông ấy, là hồn ma của ông ấy, ông ấy quay lại rồi!

Sau đó tôi mới biết, ông bà dì vô cùng yêu thương nhau, đừng thấy ông dượng là trưởng thôn bình thường lo hết chuyện lớn nhỏ, nhưng tình cảm mỗi ngày đều không lay chuyển, chính là mang nước rửa chân và rửa mặt cho bà dì. Nước rửa chân thì đặt cạnh giường, nước rửa mặt thì đặt trên bàn trang điểm.

Nghe nói năm đó khi hai người kết hôn, bà dì đã trêu ông dượng, nói ông phải mang nước rửa chân và rửa mặt cho bà cả đời, ai ngờ ông dượng tưởng thật nên đã làm điều này cả đời.

Chậu nước nóng kia chính là ông dượng mang đến cho bà dì rửa mặt, được đặt ở chỗ thường dùng.

Mấy người phụ nữ ở đó cũng rơi nước mắt, muốn gả phải gả cho người như vậy, có lương tâm, người cũng đi rồi nhưng vẫn nhớ lời hứa khi kết hôn.

Nhưng không ai ngờ được, sau đó đã xảy ra rất nhiều chuyện kinh khủng.

Khi đó, bà dì của tôi vẫn đang khóc lóc om sòm, nói ông dượng nhất định là không nỡ bỏ bà, nên mới quay về nhìn bà, bà ấy không thể chịu nổi nữa, dù sao bà ấy cũng sẽ sớm chết thôi, không bằng đi nhanh một chút!

Bà ấy bắt đầu phát điên lên, lúc thì đòi treo cổ, lúc thì đòi tuyệt thực, bất luận thế nào cũng muốn đi theo ông dượng.

Cực chẳng đã, mọi người đành phải trói bà ấy vào ghế mây, nhờ mấy bà cô trông chừng, còn những người khác thì ra ngoài tìm cách.

Sau đó có người đề nghị, bà dì có thể đã bị trúng tà, nói không chừng còn bị ma ám, mọi người nên ra ngoài làng tìm cao nhân đến thu phục ác ma này mới được.

Sau khi bàn tính kỹ lưỡng, mọi người liền góp ít tiền, tìm thêm mấy người trẻ tuổi, để một ông lão cẩn trọng dẫn dắt, nhanh chóng ra ngoài thôn tìm cao nhân.

Đến chiều mấy người đó liền quay lại, nói chuyện này cũng thật trùng hợp, bọn họ vừa rời thôn, đi xung quanh hỏi thăm về cao nhân, không ngờ là vị cao nhân đó lại đang làm pháp sự ở làng bên cạnh.

Họ đợi vị cao nhân đó hoàn thành xong pháp sự, liền làm mọi cách van xin, cuối cùng vị cao nhân đó cũng đồng ý yêu cầu của họ, nhận lời đến làng xem thử.

Vị cao nhân đó cầm theo một cái la bàn bằng đồng, theo sau là một người trẻ tuổi, đi đến nhà ông bà dì xem xét. Trên lưng người trẻ tuổi đeo một bọc vải màu vàng quả hạnh, bên trong bọc một thanh kiếm gỗ đào, đồng tiền cổ, chu sa và giấy bùa, trông giống như thế ngoại cao nhân.

Thầy phong thủy đó lấy la bàn bằng đồng ra, bước theo dáng bàn chân hướng ra ngoài, đi tới đi lui một hồi, cuối cùng đi tới cây cổ thụ trong sân, ngẩng đầu lên nhìn, chân mày càng lúc càng nhíu chặt lại.

Mọi người có chút khẩn trương, không dám thở mạnh, sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Thầy phong thủy đứng dưới gốc cây bấm ngón tay, liên tục lắc đầu, cuối cùng nói rằng cây đại thụ và căn nhà cổ này không đúng, xét theo phong thủy, đây là trận Thạch Lâm Tỏa Long, rồng bơi chỗ nước cạn là Khốn, rồng khóa rừng đá là Tử, hơn nữa ở đây lại có người vừa mới chết, âm khí xung thiên, tuyệt đối không thể có người sống!

*Thạch Lâm Tỏa Long: Rừng đá khóa rồng.

Nghe thấy lời này, thoạt đầu ai cũng có chút sợ hãi, vội hỏi ông ấy phải làm sao?

Thầy Phong Thủy nói vô cùng nghiêm túc, phẩy tay bảo bà dì lập tức chuyển đi, đi ngay tối nay, đi ngay bây giờ, càng sớm càng tốt! Nếu không ai còn ở đây đều phải chết!

Mọi người nghe thấy ông ấy nói nghiêm trọng như vậy, nào dám để bà dì ở lại nữa, ai nấy đều vô cùng gấp gáp, người thì thu dọn đồ đạc, người thì khuyên nhủ, người thì đỡ bà dì, khuyên bà dì lập tức rời khỏi đây.

Ai ngờ bà dì lại nhất quyết không chịu đi, khóc đến chết đi sống lại, nói ông dượng đã đi rồi, chỉ còn lại một mình bà, sống cũng không có ý nghĩa gì?! Không bằng đi cùng với ông ấy, trên đường xuống suối vàng cũng có bạn đồng hành!

Nghe bà nói vậy, mọi người liền lập tức khuyên bảo, nhưng càng khuyên nhủ bà càng khóc lớn hơn, cuối cùng khóc đến lạc giọng đi.

Nào ngờ vị cao nhân kia lắc đầu, nhẹ nhàng nói một câu liền khuyên được bà.

Câu nói đó rất bình thường, lại khiến những người có mặt tại đó sợ hãi lùi lại.

Ông nói, lão phu nhân, bà nghe tôi nói, chỉ sợ kẻ đến lần này, không phải chồng của bà.

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Bà dì cũng sững người, cẩn thận nghĩ kỹ câu nói, rồi mò mẫm đứng dậy, mở to mắt nhìn vị cao nhân, lắp bắp hỏi: "Đại sư, nếu không phải người trong nhà đến, vậy có thể là ai?"

Mọi người cũng thầm than trong lòng, không phải người trong nhà, chẳng lẽ… là cô hồn dã quỷ bên ngoài sao?

Nhưng thầy phong thủy lại nheo mắt lại rồi nhắm mắt dưỡng thần, không trả lời.

Có người hiểu chuyện liền giữ bà dì lại, nói những chuyện thế này không dễ nói rõ được, chỉ có thể làm đến cùng, hoặc nghe lời cao nhân nói, lập tức rời khỏi đây.

Bà dì vẫn còn chút do dự, nói đây rõ ràng là chồng tôi, nếu không làm sao có thể biết mà mang chậu rửa mặt đến? Các người có phải đang cố ý tìm người đến lừa tôi không?

Cuối cùng cha tôi đi lên trước, ghé sát tai bà dì nói nhỏ một câu: “Dì à, cháu đoán là chuyện này tám phần là có vấn đề, dì có nhớ không, lúc đưa dượng về nhà, con chó già cứ sủa điên lên?”

Bà dì suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy có lý, nên để cho mọi người giúp đỡ thu dọn đồ đạc chuyển ra ngoài.

Đều nói chó khôn bảo vệ nhà, con chó già này đã nuôi được bảy tám năm, từ trước đến nay chưa xảy ra chuyện gì, đặc biệt là khi gặp ông dượng, nó sẽ vừa vẫy đuôi, vừa lăn lộn trên sàn, yêu thương không hết, sao đột nhiên lại sủa ầm ĩ như vậy?

Khi đó tôi ở một bên lắng nghe, cảm thấy trong lời nói của cha tôi rõ ràng có sơ hở.

Lúc ông dượng được khiêng vào nhà, con chó già đã sủa như phát điên, sủa không ngừng, nên chỉ có thể cưỡng chế mang nó đi khỏi.

Nhưng đêm đó khi tôi và nó canh giữ, cả một đêm dài đằng đẵng, nó đều ngoan ngoãn nằm bên cạnh tôi, không sủa tiếng nào, vậy sao có thứ dơ bẩn vào phòng được chứ?

Chẳng lẽ lúc ông dượng được mang vào nhà, thứ được khiêng vào không phải ông dượng mà là ác ma sao? Vì con chó muốn bảo vệ nhà nên mới sủa lên như điên vậy.

Hơn nữa vào đêm chúng tôi canh giữ, là ông dượng ra vào nên con chó già mới không sủa sao?

Chuyện này nghẹn trong cổ họng tôi, cực kỳ khó chịu, rất nhiều lần muốn nói ra.

Nhưng cha tôi và những người khác đều tỏ ra nghiêm túc, cố gắng hết sức để thuyết phục bà dì, nên đến cuối cùng tôi cũng không dám nói với họ.

Cuối cùng, bà dì cũng không cự tuyệt được lời khuyên của chúng tôi, thu dọn một số đồ đơn giản rồi chuyển đến nhà chúng tôi ở.

Thầy phong thủy hỏi sinh thần bát tự của ông dượng, ông bấm ngón tay rồi đi vòng quanh làng một hồi, dùng la bàn tìm vị trí, rất nhanh đã tìm thấy một nghĩa trang.

Nhưng ông ấy lại nói tình huống của ông dượng tương đối đặc biệt, tốt nhất đừng đợi đến 3 ngày, sang ngày thứ 2 lập tức đem chôn đi.

Rốt cuộc vì sao tình huống của ông dượng lại đặc biệt, đặc biệt ở đâu, ông ấy cũng không nói.

Mặc dù mọi người cảm thấy sự việc này có chút bất thường, nhưng nghĩ đến mấy ngày nay phát sinh chuyện kỳ ​​quái, cũng quyết định nghe theo lời khuyên của cao nhân, mặc kệ tục lệ xưa, chỉ cần để di hài ở nhà thêm một ngày, lập tức sẽ mang đi chôn.

Vì thời gian gấp rút nên mọi người nhanh chóng phân chia công việc, sắp xếp linh đường cả đêm, đặt tiệc cơ động ngoài sân, người trong thôn đều đến, mọi người quây quần bên nhau, khi nhắc đến chuyện của ông dượng trước kia, đều không kiềm được mà rơi nước mắt.

*Tiệc cơ động: Ai đến trước thì ăn trước, không chờ đủ người

Để bà dì ở nhà một mình sợ sẽ xảy ra chuyện, nên sau khi ăn xong mọi người đều không về, mà ở bên cạnh trò chuyện cùng bà suốt cả đêm, đợi đến hôm sau mang người đi chôn cất xong lại tính.

Nào ngờ, còn chưa đến nửa đêm, đã xảy ra chuyện kỳ quái.

Để nói rõ chuyện này, tôi phải kể chi tiết về phong tục ở chỗ chúng tôi.

Linh đường được đặt ở bên ngoài dùng ván gỗ làm thành một linh sàng (giường tang), ông dượng nằm bên trên, bên dưới đặt hỉ quan, chính là quan tài.

Dựa theo tục lệ của chúng tôi, người chết phải nằm trên linh sàng một đêm, sáng hôm sau mới đặt vào quan tài, tay trái cầm một miếng lương khô, tay phải đặt một cây gậy đánh chó, miếng lương khô bên trái, cây gậy gỗ bên phải, là dùng để đối phó với những con chó hung ác cản đường đi đến suối vàng.

Ngoài ra, trong quan tài còn có một đồng tiền cổ, đến thời gian đã định sẽ ấn xuống dưới lưỡi người chết, gọi là "áp khẩu tiền", để đề phòng xác chết vùng dậy (trước khi liệm), nghe nói vào thời cổ đại dùng để đối phó cương thi rất hiệu nghiệm.

Phía trước linh đường, có một bàn vuông nhỏ, đặt một ngọn đèn trường minh, còn có vài vật cống như cơm, bánh quẩy, cải thảo tươi, còn có một chậu đất, chậu đất này được dùng để đốt giấy tiền.

Phía sau bàn vuông nhỏ, dựng một lều tang, để mọi người đến cúng bái, bên trong có đặt tiệc cơ động, mọi người ngồi bên dưới ăn uống, đoàn kịch sẽ biểu diễn tấu sáo và trống bên cạnh, vô cùng náo nhiệt.

Cứ như vậy, mọi người ăn cơm, uống trà, trò chuyện đến tận nửa đêm.

Vốn nghĩ là chỉ cần thức trắng đêm nay, sau đó khiêng ông dượng đi chôn cất, cũng không uổng công ông vất vả cực khổ làm trưởng thôn nhiều năm nay.

Không ngờ được nửa đêm vẫn còn bình thường, nhưng đến một hai giờ sáng, mọi người dần mất đi tinh thần, giọng nói cũng ngày càng nhỏ hơn, rất nhiều người cố lắc đầu cho tỉnh nhưng từng người từng người một đều mơ màng, dường như có thể ngủ bất cứ lúc nào.

Lúc này, từ trên linh đường truyền đến một mùi cháy khét, có người ngọ nguậy cố ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, đột nhiên hét lên: “Cháy rồi! Cháy rồi!”

Vừa nghe đến cháy, mọi người đều giật mình tỉnh hẳn, ai cũng gấp gáp chạy lên, người thì tìm xô nước, người thì chạy ra ngoài, tất cả đều hoảng hốt kêu lên: “Cháy ở đâu? Cháy ở đâu?”

Mọi người mới chợt nhớ lại, bên dưới ngọn đèn có mùi cháy khét, nhưng bọn họ thật sự nhìn không ra rốt cuộc lửa cháy ở đâu?

Mọi người chia nhau ra tìm kiếm, mới phát hiện chậu đất trên linh đường, vốn dùng để đốt giấy tiền, bây giờ đã là nửa đêm, lửa sớm tàn từ lâu, nhưng bây giờ nó không những chưa được dập tắt mà còn đang cháy bừng lên.

Ngọn lửa này rất kỳ lạ, không chỉ cháy lên rất cao, mà màu sắc cũng không đúng.

Theo lẽ thường, ngọn lửa đều sẽ có màu đỏ rực rỡ, hoặc là màu trắng sáng.

Ngọn lửa trong chậu này ngược lại, nó có màu xanh u ám, nhìn không giống như một đốm lửa, mà giống như lửa ma ở nghĩa địa hoang vắng hơn.

Lúc này, cảm giác buồn ngủ của mọi người đã sớm tan biến, ai nấy đều dựng hết tóc gáy, ngay cả những người có tinh thần thép cũng thấy chuyện này không bình thường.

Bây giờ hơn nửa đêm rồi, sớm đã không có người đốt giấy tiền trong chậu, lửa sao có thể đột nhiên cháy cao như vậy được?!

Huống chi, cho dù có người vừa mới đốt tiền giấy thì lửa cũng chỉ cao chừng vài tấc, tuyệt đối không thể cháy thế này được?

Vậy rốt cuộc chuyện này là sao?

Mặc kệ chuyện là thế nào cũng phải nhanh chóng dập lửa trước, mọi người đều luống cuống, cố tìm thứ gì đó để dập lửa.

Không ngờ, ngọn lửa phựt lên mấy lần, bỗng nhiên lại biến đổi màu sắc, ngọn lửa trở nên rất lớn, cháy cao hơn một mét, bỗng chốc nhảy vụt lên trần nhà, ngọn lửa nhảy nhót xung quanh, giống như đi trên trần nhà, màu xanh rêu xanh lam u ám lập lòe, trong đêm tối đặc biệt rùng rợn.

Da đầu mọi người tê rần lên, cũng biết chuyện này hôm nay không thể là chuyện tốt được, đây rõ ràng chính là linh hồn xác chết vùng dậy, sắp có chuyện lớn xảy ra rồi.

Tất cả mọi người đều đứng ngây ra đó, ai cũng không dám động đậy, chỉ nhìn ngọn lửa ma trơi đó nhảy càng lúc càng cao, như muốn nuốt chửng cả căn phòng này.

Càng đáng sợ hơn là, rõ ràng xung quanh lửa đang cháy dữ dội, nhưng mọi người lại không hề cảm thấy nóng, mà lại có cảm giác lạnh thấu xương, như thể những ngọn lửa cháy hừng hựng đó không phải là lửa mà là những viên đá lạnh buốt.

Cuối cùng, có người khóc nấc kêu lên: “Nhanh đi gọi thầy phong thủy đến đây! Nếu không, tất cả chúng ta đều phải chết!”

Thầy phong thủy rất nhanh đã đến.

Lúc này, ông ấy không đi vào trong lều tang, mà lại đến sân sau, yên tĩnh uống trà.

Lúc thầy phong thủy nhìn âm trạch, nói cần phải nhận được sự chăm sóc tốt nhất, tâm trạng thoải mái, thì ông ấy mới cẩn thận tìm được một mồ mả tốt, con cháu hưng thịnh.

Ngộ nhỡ chăm sóc không tốt, ông ấy nảy sinh tâm địa hiểm độc, tùy tiện chỉ một phần mộ tuyệt hậu, vậy con cháu sau này chỉ có thể đợi tai họa đến mà chết dần.

Chuyện phong thủy này, không thể không tin, cũng không thể hoàn toàn tin.

Bạn thử nghĩ xem, người nào tin vào phong thủy nhất, quan lớn tài phiệt, minh tinh thượng lưu, những người này đều nắm giữ tài nguyên cao cấp nhất, nắm giữ những thông tin tuyệt mật mà người bình thường không biết, họ đều tin vào những chuyện này, tin rằng phong thủy vẫn có điểm đặc biệt của nó.

Hơn nữa thầy phong thủy đó, khi ấy đang ngồi uống trà ở hậu viện, cũng cảm thấy hôm nay gia đình này có chút không bình thường.

Ban sáng, ông đã đi xung quanh tìm hiểu địa hình, sau khi đi hết một vòng, trong lòng ông cũng đã có tính toán rồi.

Ngôi làng này trông rất đơn giản, thực sự không lớn.

Ngôi làng nhỏ này nằm bên trong một loạt các ngọn đồi, một bên là sông lớn, phía xa là dãy núi tuyết liền kề nhau, dưới chân là nước sông chảy xiết, trong phạm vi ngàn dặm, chỉ có độc nhất một khoảng không này, về mặt phong thủy, đây thực sự là một vùng đất bảo địa, được gọi là vùng đất Long Diên Phượng Minh.

Nghe đến cái tên này, ngay cả người không biết nhiều về Phong Thủy cũng rõ, nơi này nhất định là một vùng phong thủy bảo địa rất tốt.

Bạn nghĩ xem, Long Diên Phượng Minh nghĩa là gì?

Chính là vùng đất rồng phun nước bọt, phượng hoàng cất tiếng hót, phong thủy của nơi này có thể không tốt sao?

Nhưng ông ấy vẫn cứ cảm thấy nơi này có chút cổ quái, tâm trạng bất ổn, cho nên cả đêm không nghỉ ngơi mà ở lại đây cùng đồ đệ uống trà.

Từ khi bước vào ngôi làng này, thầy phong thủy luôn cảm thấy điều này, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy có gì đó không ổn.

Ông dứt khoát nhúng tay vào nước trà, dựa theo trí nhớ vẽ lại địa hình ngôi làng lên bàn, trong lúc vẽ, cuối cùng ông cũng nhìn thấy được vấn đề của nơi này.

Hóa ra, nơi này không phải là phong thủy bảo địa, mà là vùng tuyệt địa!

Vì sao lại nói vậy?

Hóa ra khi vẽ bản đồ địa hình, ông phát hiện ra những ngọn núi cao ở đây hình thành một con độc long, chạy từ đông sang tây, nuốt mây thổi sương, hơn nữa bên dưới có sông lớn chảy xiết, như rồng gặp nước, nuốt hết sông núi, vốn là một vùng đất vương khí hưng thịnh, nhưng lại bị người đời phá hoại.

Chuyện này nói ra rất phức tạp.

Đơn giản mà nói, chính là giống như việc có người đục một cái lỗ trên đầu rồng, tương đương với việc hoàn toàn tiêu diệt con cự long (rồng khổng lồ) đó.

Mà con cự long đó vốn do phong thủy bảo địa trời sinh tạo thành, lại đời đời bị phá hoại như vậy, trở thành một cục diện chết, biến thành một con rồng chết.

Con rồng chết đó tràn đầy oán khí, đặc biệt là chỗ sau đầu rồng, tập trung toàn bộ oán khí, nếu nơi này không xảy ra chuyện gì, mới thực sự là không bình thường đó!

Mọi người đoán đúng rồi, ngôi làng nhỏ này vừa vặn xây trên nơi chứa oán khí xung thiên chết người nhất.

Thầy phong thủy thầm sửng sốt, rốt cuộc là ai đã tạo ra không gian phong thủy này?

Nếu như muốn đục khoét ngọn núi lớn này, biến cự long thành rồng chết, vậy loại cục diện chết này hẳn cũng gặp không ít.

Đa số chuyện này đều do hoàng đế thời xưa ra lệnh vì muốn phá hủy long mạch ở những nơi khác, vì để giang sơn mãi trường tồn, cho nên đã phái rất nhiều cao nhân phong thủy tìm kiếm long mạch khắp nơi, sau đó tiến hành phá hủy nó.

Những nơi thế này, bình thường đều sẽ biến thành nơi khỉ ho cò gáy, theo thời gian vùng đất màu mỡ cũng biến thành hoang mạc, cuối cùng biến thành vùng đất chết.

Nhưng, ngôi làng nhỏ này lại khiến người ta cảm thấy rất kỳ quái.

Giống như... Giống như có người cố tình dời làng này đến đây, chỉ là để giữ phong thủy sát cục này vậy.

Người sống ở nơi oán khí ngất trời như vậy, theo bói toán mà nói, sẽ không sống quá ba đời, con cháu sau này toàn bộ đều chết hết, hoàn toàn tuyệt tự, những người chết do oán khí và phong thủy sát cục sẽ hòa lẫn vào nhau, khi đó vùng đất chết sẽ hoàn toàn biến thành hồ huyết long, bảo địa triệt để hóa thành tà địa.

Nhưng, nếu như theo cách nói này, thì ngôi làng lẽ ra đã sớm tuyệt hậu rồi, sao có thể tồn tại lâu như vậy được?

Càng nghĩ ông càng cảm thấy vô cùng lo sợ, càng không nhìn thấu được nơi này, không ngờ lại có một ngôi làng nhỏ ẩn sâu trong núi lớn như vậy, thế mà lại cất giấu nhiều bí ẩn đến thế.

Ông cũng cảm thấy có chút sợ hãi rồi, nghĩ bản thân đã xem phong thủy nhiều năm như vậy, sớm cũng nên nghỉ ngơi rồi, sau khi xong chuyện này, ông sẽ lập tức thoái ẩn tìm một vùng đất tốt, an hưởng tuổi già.

Trong lúc đang suy nghĩ, bỗng có một nhóm người kinh hãi tột độ chạy đến, hét lên: “Đại sư cứu mạng!”

[Còn tiếp...]

Diễn Đàn Thần Tài

Diễn đàn xổ số 3 miền lớn nhất - uy tín nhất tại Việt Nam - Thantai.gg

Thương hiệu của trang web được biết đến từ đầu những năm 2000 bởi những dự đoán xổ số rất chính xác của các chuyên gia, đặc biệt là dàn đề XSMB bất tử đã tạo nên tên tuổi của chúng tôi. Ngoài ra website còn cung cấp những công cụ hỗ trợ phân tích, thống kê, soi cầu xổ số nhanh chóng.

Đặc biệt, diễn đàn xổ số Thần Tài luôn có quà tặng cực khủng lên đến hàng chục triệu đồng cho những chuyên gia giỏi về các bảng thống kê tỉ lệ trúng cao, dự đoán xổ số chuẩn xác nhất hàng tuần, hàng tháng. Tích điểm tặng lì xì cho ae điểm danh hàng ngày, tích cực bình luận, soi cầu chuẩn, topic được nhiều người xem nhất. Đây là địa chỉ Forum xổ số tin cậy cho ai yêu thích xổ số và săn số VIP thỏa thích mỗi ngày.

DMCA.com Protection Status

Kết quả xổ số

Thống kê cầu

Thống kê VIP

Tiện Ích & Công cụ

Xổ số mở rộng

lixi-39k
lixi