Giải Mộng Đàn
Tâm linh - Truyện hay
Bức tranh quỷ
Cấp bậc: Thần Tài VIP 0 (0 điểm)
Tôi tên là Nguyễn Thị Mai năm nay 30 tuổi là một nhân viên điều tra một vụ án kinh dị liên quan đến một bức tranh ma ám , tất cả những người nào sở hữu nó thì đều chết một cách kỳ lạ trên người không thề có thương tích nào gây ra cả họ trước khi chết đều há miệng trợn mắt trừng trừng nhìn thẳng vào bức tranh , tay chân thì co quắc lại trong vô cùng kinh dị.
Có một điều kỳ lạ là bức tranh không thề bị hư tổn khi gặp lửa hoặc nước . Những ai cố ý đem đốt hoặc định xé nó đều cũng gặp phải tình trạng y chang những người sở hữu nó.
Tại phòng lưu trữ sở cảnh sát
Tôi đang ngồi kiểm tra bức tranh ma ám để tìm kiếm manh mối thông tin vụ án mạng , tìm kiếm hồi lâu cũng không có kết quả gì cả khiến cho tôi mệt mỏi ngao ngán thở dài , ngồi từ sáng cho đến khuya khoắt khiến cho tôi phải đứng dậy vương vai cho đỡ mỏi.
Lúc này cánh cửa phòng mở ra con hoa nhỏ bạn tôi cầm ly cà phê bước vào và nói ” Có kết quả gì chưa Mai ! sáng mai phải nộp báo cáo kết quả cho xếp Lý rồi đó nếu không thì chúng mình phải lại …..hây dà “.
Tôi thở dài nói.
– tao biết chứ! Nhưng chả có kết quả quả gì thì làm sao báo cáo chứ?.
Con hoa đặt ly cà phê xuống bàn nói.
– thôi nghi ngơi uống cà phê rồi đi ăn tí rồi làm tiếp Mai từ chiều đến giờ mày có ăn gì đâu.
Dứt lời con Hoa nó ôm chầm lấy tôi một lúc thì tôi đẩy nhẹ nó ra rồi bảo ” thôi… Thôi…! Má ơi giờ là giờ làm việc làm sao ôm nhau được “.
Con hoa nó nghe tôi nói thế thì mỉm cười bảo :
– ok..ok… Tao chọc ghẹo mày chút xíu thôi mà làm gì khó tính thế hi…hi….
Tôi vừa cầm ly cà phê vừa nhìn vào bức tranh ma ám một lúc thì bảo ” kỳ lạ là tại sao không tìm ra được manh mối gì cả bực bội thật “.
Con hoa chống cằm nói.
– cũng lạ thật tại sao bức tranh lại giết người được nhỉ.
Tôi đặt ly cà phê xuống rồi hỏi nó.
– Vậy theo mày có tin trên đời có ma quỷ không?.
– thế tao nói đúng mày định thưởng tao cái gì nào?.
– Sao cũng được tùy mày hi..hi…
– Theo tao tin trên đời không có ma quỷ , tao nghi có người nhúng tay vào và dựng lên chuyện ma quỷ giết người. Đúng không nào?.
– Cũng đúng vs có lý giờ mày muốn tao thưởng gì nào?.
Con hoa nhìn tôi rồi mỉm cười nói
– tao với mày ôm nhau nha.
Sau đó, tôi và Hoa dựa vào tường ôm hôn vào má nhau. Một lúc sau, chuông điện thoại:
“Xin chào, ai ở đầu dây bên kia vậy?”
Đầu dây bên kia có giọng nói của một người phụ nữ:
” Cô là Mai đúng không nào? Tôi tên là Thúy tôi có thể nói chuyện với cô được không vậy? ” .
Tôi nghe vậy thì hỏi.
– Vậy cô có chuyện gì muốn nói tôi?.
– Tôi đọc báo và thấy tin tức về bức tranh ma ám này, tôi có biết một chút về bức tranh đó có phải là bức tranh của một người đàn ông bị đốt cháy không?
– Vâng đúng rồi, có vấn đề gì với bức tranh đó ưh?.
Người phụ nữ đó bắt đầu kể về lai lịch của bức tranh ma ám đo cho tôi nghe truyện kể về trước đây có một vị họa sĩ tài ba tên là Jonny chuyên gia về tranh nghệ thuật triển lãm anh ta luôn luôn cho ra những bức tranh nghệ thuật triển lãm quí giá trong đó có một bức tranh người đàn ông bi thiêu đốt nhưng có một đều kỳ lạ là bức tranh đó trong vô cùng sinh động y như thật vậy. Thấy bức tranh quá sinh động y như thật anh ta bèn mang bức tranh đó đi đấu giá ở triển lãm.
Lúc đầu mọi chuyện vẫn bình thường không có chuyện gì xảy ra cả , mọi chuyện bắt đầu xảy ra khi bức tranh được bán cho một vị đại gia giàu có nhất trong Sài Gòn năm đó.
Hàng đêm người đại gia đó thường nằm mơ thấy người đàn ông bị thiêu trong giấc mơ. Sợ quá nên đi mời một đạo sĩ về giải trừ âm khí cho ông ta. Đạo sĩ đó mặt tái mét nói:
“Trong bức tranh đó có một linh hồn con người bị thiêu chết, những oán hận rất nặng nề cần được thanh lọc.”
Sau đó bức tranh đó đã được đạo sĩ thanh tẩy và phong ấn thành công và khuyên ông ta nên vứt bức tranh đi và không nên giữ nó bên mình. Nghe lời vị đạo sĩ đó liền vứt bỏ để tránh họa vào thân. Tôi không bao giờ nghĩ rằng bức tranh lại bất ngờ xuất hiện lại trên kệ sách nhà ông ta một cách lạ lùng.
Anh đã ném đi nhiều lần nhưng nó lại xuất hiện trong nhà khiến anh hoảng sợ nên đã sai lầm đem đốt bức tranh. Chỉ vì một ý nghĩ sai lầm đó mà dẫn đến một cái chết vô cùng đau đớn, một cái chết vô cùng kinh hoàng đó là chân tay co quắp như người bị thiêu chết đồng thời mắt trợn ngược lỗ ra bên ngoài.
Không hiểu sao bức tranh ấy bị thất lạc ra ngoài và truyền từ người này sang người khác cho đến tận bây giờ. Những kẻ sở hữu nó đã chết một cái chết kỳ lạ….
Qua lời kể của người phụ nữ, tôi hỏi người phụ nữ này thì được biết địa chỉ của họa sĩ, thì được người phụ nữ cho biết họa sĩ ở phường 12, quận Tân Bình, số nhà. 1B TpHCM.
Sau một hồi trò chuyện với người phụ nữ đó, tôi cúp máy, quay sang Hoa nói:
“Ngày mai chúng ta sẽ đến nhà của người họa sĩ đó.”
Buổi sáng ngày hôm sau .
Tôi và Hoa lập tức lần theo địa chỉ nhà của họa sĩ do người phụ nữ đó cung cấp, đến nơi chúng tôi được người họa sĩ đó tiếp đãi rất lịch sự.
Tôi và con Hoa lên tiếng hỏi.
– ông có phải là người đã vẽ bức tranh người đàn ông bị đốt cháy không?
Người họa sĩ nói.
– Không …. không ….. bức tranh đó không phải do tôi vẽ, nhưng tôi phát hiện ra nó ở nhà kho và thấy nó sống động nên mới đem đi triển lãm. Vậy điều gì đã xảy ra?
Con Hoa nói.
– Chính vì bức tranh đó mà nhiều người sở hữu nó phải bỏ mạng.
– ờ thì ra là vậy.
Nói chuyện và nhận được thông tin từ người họa sĩ đó một thời gian khá lâu , chúng tôi cũng xin phép ra về , theo như những gì người họa sĩ này nói thì chúng tôi phát hiện ra bức tranh ma ám đó khi người họa sĩ đó lại mua căn nhà này và cũng không biết ai đã vẽ nó. Chỉ biết nó đã ở đây khá lâu.
– Mai nè! vụ án có vẻ khó khăn, không biết đâu mà lần.
Tôi ngồi suy nghĩ một lúc rồi gọi điện cho người phụ nữ để hỏi thêm manh mối, vài phút sau tôi cúp máy và thở dài.
Thấy thế thì con Hoa lên tiếng hỏi.
– Có chuyện gì thế Mai ?.
Tôi nói.
– con gái bà ta nói là bà ta chết rồi, cái chết y chang những nạn nhân kia.
Nghe tôi nói thế thì con Hoa ngạc nhiên hốt hoảng nói.
– cái gì chết rồi ưh?.
– Phải bà ta chết rồi , chết khi đang nấu cơm thì bất ngờ nổ bình ga .
– Trời ơi, có phải là Liên quan đến bức tranh đó không?.
– Cũng có thể yên tâm đi sẽ không sao đâu nếu không có ý định xấu đến bức tranh đó.
Tôi vừa Dứt lời thì có một nữ nhân viên cảnh sát chạy vào nói ” hai cô nghe tin gì chưa , có một vị họa sĩ chết “.
– Cái gì cơ chết rồi ưh lúc trước còn tiếp chuyện với chúng tôi mà?.
Nữ cảnh sát đó nói.
– sao tôi biết được tôi mới được người ta báo án.
Dứt lời cô ta liền quay người bỏ đi.
Bỗng nhiên con Hoa hét lên .
– Bức tranh nó biến mất rồi Mai ơi.
Nghe Hoa nói vậy, tôi quay đầu nhìn về phía nơi có bức họa ma ám, quả nhiên không nhìn thấy nữa, rõ ràng là ngày hôm qua vẫn còn ở đây. Thế là hai chúng tôi chạy đi hỏi mọi người xem có ai lấy đi không. Kết quả là không ai biết và không ai vào lấy đi.
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 8
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 7
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 6
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 5
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 4
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 3
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 2
- Truyện ngôi mộ quỷ chương 1
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 9
- Truyện tâm linh có thật Ma Ám Làng Tôi chương 8
.
Hù
Bức tranh ma
Hay
Hu
Hay
Hay quá nè
hay
Qua hay
Tranh
Ok
Hay
Tâm linh
Rất hay
Hay
Ok
Oh
Sợ v
Hơi sợ
Tranh ma